Chương 268: Mê hoặc
-
Doanh Môn Phục Quý
- Vân Nghê
- 1113 chữ
- 2022-02-06 07:22:27
Ánh mắt Thân ma ma thoáng vẻ ngạc nhiên, Quận vương phi thoải mái đồng ý như vậy? Bà ta vội nói:
Vậy nô tỳ sẽ về bẩm báo lại với lão phu nhân.
L8âm Di gật đầu.
Thân ma ma cáo từ:
Bên chỗ lão phu nhân còn có việc, nô tỳ xin cáo lui trước.
Nói xong bà ta hơi nhíu mày.
Chờ T3hân ma ma đi rồi, Quất Hồng bưng trà nóng tới cho Lâm Di,
Thân ma ma sao thế nhỉ, nói chuyện cứ là lạ thể nào ấy ạ.
Bạch Thược từ gian ngoài bư9ớc vào, mang bánh hoa từ nhà bếp đưa cho Lâm Di nếm,
Thân ma ma bị nhiệt miệng, vừa mới tới chỗ lang trung xin thuốc bột.
Vợ Củng Nhị không nhị6n được mà bật cười thành tiếng.
Lâm Di cũng bị chọc cười, ra là vậy, thảo nào cứ thấy bà ta cười là lạ, nhất định là cho rằng bọn họ đang5 giễu cợt bà ta mọc nhọt miệng đây mà.
Sau khi cười một trận, vợ Củng Nhị tần ngần nhìn Lâm Di, hồi lâu sau mới nói:
Quận vương phi phải cẩn thận, lão phu nhân đòi phát cháo riêng, ai trong nhà chúng ta sẽ ra mắt xử lý đây? Nô tỳ nghe nói bởi vì Nhị thái thái bị nghén, mỗi ngày ngoại trừ hỏi thăm vài chuyện trong phủ thì chẳng làm gì cả.
Lão phu nhân còn đưa hết đồ tốt mà phủ Nội vụ thưởng sang chỗ Nhị thái thái, làm gì sẽ để Nhị thái thái lo liệu chuyện quẩy cháo, thể nào cũng đẩy cho Quận vương phi.
Ngày hôm sau, Trịnh Thất tiểu thư đến thăm Lâm Di, hai người cười đùa một lát, Lâm Di hỏi thăm Trịnh lão phu nhân:
Lão phu nhân có khỏe không?
Trịnh Thất tiểu thư cười nói:
Vẫn khỏe, mấy ngày trước còn khuyên mẹ ta rằng phải nghĩ thoáng một chút thì mới sống lâu được.
Huệ Hòa Quận chúa mãi không bỏ được khúc mắc trong lòng, hôn nhân của của con gái khiến bà bệnh nặng một trận, Trịnh gia đều dựa vào Trịnh lão phu nhân chèo chống.
Giống như lão thái thái nhánh cả nói, Trịnh lão phu nhân là một bà lão đã thành tinh, không ai có thể mưu tính được bà.
Trịnh Thất tiểu thư nói tiếp:
Vừa rồi mẹ ta tiến cung, có nghe được một chuyện.
Dứt lời cô bé nhìn quanh.
Lâm Di gật đầu với Bạch Thược, Bạch Thược vội vàng ra ngoài trông chừng.
Lâm Di bảo:
Ngươi lui xuống chọn thêm mấy nàng dâu khác để phụ hôm phát cháo đi, nhất định phải chọn người đáng tin.
Vợ của Củng Nhị sững sờ, sau đó vui vẻ đồng ý,
Quận vương phi yên tâm, nô tỳ nhất định sẽ cẩn thận.
Củng ma ma đã lớn tuổi, sau này trong nhà hiển nhiên phải cẩn thêm ma ma.
Mấy người Bạch Thược, Quất Hồng còn chưa lấy chồng, chắc chắn sẽ không thể cáng đáng hết, chi bằng từ bây giờ dẫn giao thêm việc cho con dâu của Củng ma ma, như vậy Củng ma ma cũng sẽ hết lòng dạy dỗ con dâu mình.
Mãi đến tối Chu Thập Cửu mới từ trong cung trở về.
Nếu Quận vương gia muốn nói tới mấy triều thần đòi lập Thái tử, vậy còn ai khác ngoài ngự sử với ngôn quan của Khoa Đạo dáng tấu đầu.
Cha ta nói mấy ngày nay ngự sử liên tiếp nhắc tới chuyện lập Thái tử, lý luận rằng cho dù Hoàng thượng có thể tại vị sáu mươi sáu năm thì với triều đình, lập Thái tử chỉ có lợi chứ không có hại.
Chu Thập Cửu bảo:
Cứ để bọn họ nói, xem có thể thể nào.
Chu Thập Cửu thay quần áo xong, hai vợ chồng đến phòng sưởi nói chuyện.
Lâm Di thấp giọng hỏi:
Quận vương gia bị khiển trách rồi?
Chu Thập Cửu lắc đầu,
Hôm nay chỉ bảo ta kể lại những gì đã trải qua thôi, chờ xác minh xong mới luận tội.
Chàng thoáng dừng lại,
Chưa kể đạo sĩ chỉ vừa chết, phía dưới còn chưa có động tĩnh gì.
Động tĩnh mà Chu Thập Cửu nói là...
Tuy nói là lão phu nhân bỏ tiền riêng, thế nhưng việc này nào có dễ làm như thế, cho dù là con dâu ruột còn sợ bị mang tiếng tham nữa là, chỉ e đến lúc đó Quận vương phi bị liên lụy thôi.
Hiếm khi vợ Củng Nhị suy nghĩ được thấu đáo như thế, Lâm Di nói:
Vậy ngươi hãy đi tìm Thân ma ma, nói rằng ta sai các ngươi sang giúp đỡ một tay, mà trước đây người chưa từng làm, muốn hỏi Thận ma ma nên làm gì.
Để vợ Củng Nhị dò xét ý Thân ma ma, Thân ma ma sẽ biết bọn họ nghĩ gì, nhất định sẽ bẩm báo với Chu lão phu nhân.
Vợ Củng Nhị đồng ý.
Trịnh Thất tiểu thư nói tiếp:
Mẹ ta vô tình nghe thấy Thái hậu nương nương nói rằng Hoàng thượng không cử động tay phải được nữa, cho nên không thể phê duyệt tấu chương, mấy ngày nay đang được thái y châm cứu, người trong cung đều không dám bàn luận gì về bệnh tình của Hoàng thượng.
Thái hậu nương nương cực kỳ ngóng trông đạo sĩ Thượng Thanh viện trở về cầu phúc, ai ngờ Quận vương gia lại không thể đưa người về.
Bên ngoài đều nói là đạo sĩ bị người ta cố tình giết chết, bây giờ Thái hậu nương nương giận lây sang Hoàng hậu nương nương, Hoàng hậu nương nương đến thỉnh an mà Thái hậu cũng không buồn mở miệng hỏi tới.
Thái hậu giận lây sang Hoàng hậu?
Hoàng hậu nương nương vẫn không biết rốt cuộc là vì sao.
Trịnh Thất tiểu thư kể:
Giờ tình hình trong cung cũng căng thẳng, mẹ ta từ trong cung về cứ quấn lấy tổ mẫu hỏi han, muốn biết Thái hậu nương nương có dụng ý gì khi triệu khiến mình, phải chăng có liên quan đến tổ phụ và phụ thân.
Lâm Di hỏi:
Trịnh lão phu nhân nói thế nào?
Tiểu thư Trịnh Thất đáp:
Tổ mẫu không nói gì, chỉ bảo mẫu thân bớt tổ chức yến tiệc lại, ít ra ngoài, và đừng nói chuyện này với người khác.
Không cho nói với người khác nhưng lại để Trịnh Thất tiểu thư đến chỗ nàng chơi...
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.