Chương 275: Tìm cách
-
Doanh Môn Phục Quý
- Vân Nghê
- 2049 chữ
- 2022-02-06 07:22:42
Lâm Di thay y phục màu xanh nhạt ra, gọi Quất Hồng tới,
Lấy cho ta cuốn kinh Phật khi trước ta cho người chép lại đây, người ngoài có hỏi thì cứ8 nói ta ở trong phòng chép kinh.
Thái hậu nương nương rất tin Phật, nếu sau khi từ trong cung về nàng tự kiểm điểm lại bản thân, có lẽ Thái hậu3 nương nương cũng sẽ nguôi giận một chút.
Lâm Di tới buồng sưởi nghỉ ngơi một lát, Củng ma ma cho người nghe ngóng tin tức về kể:
Thái 9hậu nương nương thưởng cho Ngũ Vương phi một pho tượng Bồ Tát, còn tặng luôn cả chuỗi Phật mình thường đeo nữa.
Bây giờ, nàng vẫn tiễn chàng ra tận cửa, đứng lại một lúc lâu cũng không thấy chàng quay đầu lại.
Hai người vẫn nằm chung giường, nhưng không còn vô thức ngẩng đầu lên nhìn đối phương như lúc trước, không còn những khoảnh khắc mỗi khi nhìn vào mắt nhau là dường như có thể nhìn thấu cả tâm sự của nhau nữa.
() Một loại trà ngon, lá màu trắng, hình dáng cong cong như chân mày.
Không thể giảm quà lễ Tết trong năm, sau khi để dành một khoản cho năm sau, số còn dư lại không hề dễ phân chia tí nào.
Thái hậu gọi Hoàng hậu tới hỏi, Hoàng hậu không hề giải thích, liền bị Thái hậu khiển trách, phạt bà về Cảnh Nhân cung đóng cửa tự kiểm điểm.
Cửa lớn Cảnh Nhân cũng vừa đóng lại, Thục phi lập tức vào Dưỡng Tâm điện chăm sóc Hoàng thượng.
Điều này như thể nói với mọi người rằng, Hoàng hậu nương nương đã hoàn toàn thất thế, mọi người nên theo phe Thục phi và Ngũ Vương gia.
Chu lão phu nhân nghe được tin đó, chầm chậm xoay chuỗi Phật châu trong tay, không ngờ mới có mấy ngày mà đã thay đổi nhiều đến thế.
Giống y phụ thân nó khi còn bé, rất tham ăn.
Nhũ mẫu cười nói:
Trẻ con đứa nào cũng thích đồ ngọt, bọn nô tỳ không dám cho ăn nhiều.
Chu lão phu nhân nhìn sổ đậu phụ vàng và bánh nghìn lớp trong khay sứ trắng, bên trên đều có một lớp đường:
Điểm tâm này do ai làm? Mấy ngày rồi Toàn ca chưa được ăn ngon.
Từ khi Đại thái thái mất, Toàn ca không ngủ được cũng không chịu ăn, cả ngày cứ khóc đòi phụ thân và mẫu thân.
Nhũ mẫu vừa nhận chiếc khăn từ tay nha hoàn vừa nói,
Nô tỳ không làm mấy món này, khi nãy nô tỳ tới nhà bếp hỏi thì đúng lúc gặp Quận vương phi, là ý của Quận vương phi đấy ạ.
Nói tới đây, nhìn thấy Thân ma ma nhíu mày, nhũ mẫu lập tức ngậm miệng.
Thân ma ma khẽ kể:
Quận vương phi phải người tới phủ Hiến Quận vương mượn kinh Phật.
Chu lão phu nhân như thể đang nhập thiền.
Thân ma ma lại nói tiếp:
Nhưng không ngờ rằng, bộ kinh Phật kia đã bị Ngũ vương phi mượn trước rồi.
Chu lão phu nhân mở mắt ra,
Vậy Ngũ vương phi nên cảm ơn Trần thị mới đúng, nếu không nhờ Trần thị, có lẽ Ngũ vương phi còn chẳng hay biết phủ Hiến Quận vương có quyền kinh Phật đó.
Chu lão phu nhân cũng không phủ nhận, nhắm mắt lại nghỉ ngơi.
Bấy giờ Thân ma ma mới rón rén mang đèn lui ra ngoài.
Tin tức rầm rộ hẳn lên, những triều thần theo phe Hoàng hậu cũng không dám nói lại.
Hoàng hậu nương nương vốn đã bị nghi ngờ từng nhúng tay vào chuyện triều chính, bây giờ lại ồn ào như vậy, càng làm trong ngoài cùng bàn luận ầm ĩ hơn, rằng dẫu là bậc mẫu nghi thiên hạ cũng không được phép làm vậy.
Thái hậu rất vui mừng, sai Thực phi thay thế Hoàng hậu đến chăm sóc Hoàng thượng.
Lúc Thục phi vào Dưỡng Tâm điện, nhìn thấy Hoàng hậu đang xem tấu chương thì sợ tới mức không dám bước nửa bước qua cửa điện.
Ngũ Vương phủ lập đàn cầu phúc, nữ quyến trong Kinh và ngoại thành đều đồng loạt tạng kinh Phật chép tay tới.
Ngũ vương phủ lập tức rộn ràng hẳn lên.
ốn kinh Phật Quận vương phi muốn mượn để lấy lòng Thái hậu lại bị người khác nhanh tay đoạt trước, không biết bây giờ trong lòng nàng ta cảm thấy thế nào.
Chu lão phu nhân nói:
Trần thị muốn chừa cho mình một đường lui, ngộ nhỡ không thể trông cậy vào Hoàng hậu nương nương thì dùng kinh Phật lấy lòng Thái hậu nương nương, tưởng người khác không phát hiện ra u?
Vẫn là lão phu nhân nhìn xa trông rộng, bố trí vài nội gián mới nắm trong tay nhất cử nhất động của Quận vương phi, biết được những dự tính của nàng ta.
Không ngờ Ngũ Vương phi đã biết điều này từ trước.
Trong Tam Tiến viện, Chu lão phu nhân nhìn nhũ mẫu đang dỗ Toàn ca ngủ, bên miệng Toàn Ca còn dính vết keo đường, nhũ mẫu lập tức bảo nha hoàn mang nước tới lau cho thằng bé.
Phổ Viễn đại sư và Chân Am đều nổi danh như nhau, bây giờ không tìm thấy đệ tử Chân Am, nhưng lại mời được Phổ Viễn đại sư, Thái hậu nương nương nghe xong chắc chắn sẽ rất vui mừng.
Đây chính là điểm mà Tín Thân vương phi muốn lợi dụng, Lâm Di hỏi:
Tỷ có nghe nói sẽ tu sửa tháp vàng thế nào không?
Hiến Quận vương phi đáp:
Mọi người nghe tin này đều bàn luận về chuyện tiền bạc, cuối năm nhà ai cũng phải tiêu rất nhiều tiền, trong khi muốn xây tháp vàng cần số tiền không nhỏ.
Lâm Di rót một chén trà Lão Quân Mi cho Hiến Quận vương phi.
Hôm ban thưởng cho Ngũ Vương phi, Thái hậu nương nương còn kéo tay Thục phi nương nương cảm thán rằng, Hoàng thượng đúng là may mắn khi có được con trai giỏi con dâu ngoan thế này.
Bệnh tình của Hoàng thượng dường như có khởi sắc, có hôm còn được Ngũ Vương gia đỡ đi được mấy bước.
Nếu cứ như vậy, Tín Thân vương phi đi cầu xin Thái hậu nương nương, có lẽ Nguyễn Cảnh sẽ được thả ra.
Thân ma ma nói:
Nô tỳ thấy hình như Quận vương phi cũng hết cách rồi, mấy ngày nay nàng ta vẫn đóng cửa ở trong phòng chép kinh Phật tĩnh dưỡng, ngay cả nhà mẹ đẻ cũng không về.
Mi mắt Chu lão phu nhân không hề rung động,
Nàng ta dám trở về mới lạ.
Từ trước tới nay chỉ có ngự sử đi tố cáo người khác thôi, Quảng Bình hầu đến Khoa Đạo liền thay đổi tiền lệ, bây giờ ngự sử lại bị tổ tội kết bè kết đảng.
Giờ Trần thị mà trở về, có khác nào kéo Quận vương phủ bị liên lụy theo đâu?
Hiến Quận vương phi thở dài,
Bên nhà mẹ muội sao rồi? Quận vương gia không nói gì sao?
Từ lần nàng nằm mơ đánh Chu Thập Cửu, giữa hai người họ luôn có một sự ngăn cách khó diễn tả.
Khi xưa mỗi lần nàng tiễn Chu Thập Cửu rời khỏi Nhị Tiến viện, Chu Thập Cửu đi qua hành lang sẽ quay lại nhìn nàng.
Mấy năm nay lão phu nhân đã trải qua bao nhiêu chuyện, đúng như tục ngữ hay nói, gừng càng già càng cay.
Thân ma ma dâng trà cho Chu lão phu nhân,
Nô tỳ cảm thấy, Ngũ vương phi phải cảm tạ lão phu nhân đấy.
Đều nhờ có lão phu nhân tiết lộ tin tức cho Ngũ Vương phi.
Tất cả mọi người đều tì6m cách thăm dò tin tức trong cung, thông qua việc tin đạo mà dành được lòng yêu thích của Thái hậu nương nương là tốt nhất.
Lâm Di nhìn 5Củng ma ma,
Cho người tới phủ Hiến Quận vương mượn giúp ta một bộ kinh Phật đi.
Một canh giờ sau, Củng ma ma quay lại báo:
Hiến Quận vương phi nói bộ kinh Phật đó đã bị Ngũ Vương phi mượn trước rồi.
Lâm Di chống người dậy, ở phủ Hiến Quận vương có bộ kinh
Dược Sư Lưu Ly Quang Như Lai Bổn Nguyện Công Đức
chuyên dùng để cầu phúc...
Chu lão phu nhân cụp mắt không hỏi nữa, giao việc cho nhũ mẫu:
Chăm sóc Toàn ca cho thật tốt, chờ thằng bé ngủ rồi thì đốt hương an thần.
Nhũ mẫu lập tức vâng dạ.
Chu lão phu nhân rời khỏi buồng sưởi, sau khi về phòng, Thân ma ma hầu hạ bà ta đổi y phục, lên giường nằm.
Không ai nói ra nhưng cả hai đều hiểu.
Chu Thập Cửu không lượn lờ ở trước mặt nàng, nàng cũng có ý lẩn tránh, thậm chí hai người gặp lại nhau sau cả ngày dài cũng không nói được mấy câu.
Những chuyện này không cần nói cũng rõ.
Lâm Di hoàn hồn, nói với Hiến Quận vương phi:
Chỉ tiếc mấy quyển kinh Phật thôi, e rằng Ngũ vương phi mượn rồi sẽ không trả lại nữa.
Trong phòng vốn không có người ngoài, Hiển Quận vương phi cũng không bận tâm nhiều,
Quận vương gia nhà ta vốn không tin những thứ này, kinh Phật là do ta mang về...
Nói rồi nàng dừng một chút
Trước đó chúng ta đã lường được sẽ như thế, nên cũng không tính là mất trắng.
Lâm Di và Hiến Quận vương phi nhìn nhau cười.
Thân ma ma gật đầu,
Nô tỳ không suy nghĩ thấu đáo, nói vậy tức là Quận vương gia sẽ không xen vào chuyện của phủ Quảng Bình hầu nữa?
Đôi mắt Chu lão phu nhân thoáng lóe sáng,
Nguyên Triệt vốn có qua lại với nhà quốc cữu, bây giờ muốn trèo lên cao càng phải dựa vào họ, còn đâu sức quan tâm tới Trần gia nữa?
Thân ma ma không hiểu chính sự, nhưng lại nắm rất rõ chuyện trong nhà,
Mấy ngày nay Quận vương gia vẫn luôn đi sớm về khuya, rất ít khi ăn cơm ở nhà.
Quan hệ giữa Quận vương gia và Quận vương phi có lẽ không còn tốt đẹp như trước nữa.
Ngoại trừ dựa vào Quận vương gia thì Quận vương phi còn làm gì được nữa chứ? Những người qua lại thân thiết với Quận vương phi chỉ có Trịnh Thất tiểu thư, Hiến Quận vương phi và vài phu nhân tôn thất địa vị không cao, những người này sao có thể giúp nàng ta được?
Muội ở nhà nên chắc có vài chuyện chưa nắm được.
Hiển Quận vương phi nói:
Bên Tôn Thất doanh đã sắp xếp xong chuyện tu sửa lại tháp vàng thờ Dược Vương.
Lâm Di không hề ngạc nhiên, đây là chuyện nàng đã sớm ngờ tới.
Hiển Quận vương phi nói tiếp:
Thật sự nhanh hơn cả chúng ta nghĩ, Tín Thân vương đã cho mời Phổ Viễn đại sư.
Cuối năm phải phát cháo từ thiện cứu tế dân chúng, Tôn Thất doanh phải theo Hoàng thượng đi tề tổ, rồi xây dựng lại tháp vàng...
Phủ Tín Thân vương và phủ Ngũ Vương được vẻ vang hơn nhiều, nhưng các tổn thất có địa vị thấp lại tốn tiền vô ích.
Bên này Chu lão phu nhân đang nghỉ ngơi trong phòng, bên kia Hiển Quận vương phi mới tới phủ thăm Lâm Di.
Hai người vào trong phòng ngồi, Hiến Quận vương phi kéo tay Lâm Di,
Mấy ngày nay muội bị bệnh sao, gầy tới mức mặt nhọn đi này.
Lâm Di lắc đầu,
Vẫn như bình thường thôi.
Nàng ăn không ít, ngủ cũng say, không bị cơn ác mộng kiếp trước giày vò, cả người cũng có tinh thần hơn.
Tín Thân vương phi muốn chủ trì đại cục e rằng không dễ dàng như vậy, tất cả đều đặt cuộc xem Tín Thân vương phi sẽ lấy đâu ra số tiền này.
Mắt Lâm Di sáng lên.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.