Chương 283: Gắn bó (2)


Mấy ngày nay nàng chuyên tâm nghỉ ngơi, vừa lúc nhìn xem bọn họ muốn làm gì.

Hai người đang nói chuyện, Củng ma ma vào báo:
Lang trung t8ới rồi ạ.
.
Thật lâu sau, Bạch Thược mới trở về, Lâm Di không đợi Bạch Thược nói gì đã đứng dậy,
Thế nào rồi?
Bạch Thược thưa:
Vị lang trung kia không nói gì cả.
Không nói gì cả? Tín Thân vương phi có thể dẫn người tới đây, tức là đã sắp xếp xong hết rồi, sao đến thời khắc mấu chốt lang trung lại không nói gì chứ? Lâm Di nhìn Bạch Thược.
Bạch Thược nói tiếp:
Lang trung đến Tam Tiền viện, vừa định mở miệng thì Quận vương gia đã hỏi ông ta bình thường làm việc ở phủ nào, am hiểu bệnh gì.
Vị lang trung kia đáp mình thường chẩn trị cho nữ quyển trong Tôn Thất doanh, Quận vương gia lại hỏi ông ta có thể khiến người ta cải tử hoàn sinh hay không.

Lâm Di nghe mà ngẩn người.
Dạng người như vậy, dù ông ta có nói là bệnh đậu mùa nàng cũng không tin, nhưng người ngoài thì chưa chắc.
Lâm Di cười khẽ, nàng sẽ ngồi đây chờ bọn họ tới hỏi tội.
Bạch Thược lại tới báo:
Lang trung đã vào phủ rồi ạ.
Lâm Di vẫn chưa nói gì, Tưởng thị đã nói:
Xảy ra chuyện gì vậy, chẳng lẽ còn sợ là mang thai giả hay sao? Lại còn sai lang trung tới xác minh.
Lâm Di tựa vào gối hỏi Tưởng thị:
Bên ngoài đồn đại thế nào? Có nói đến nhà mẹ đẻ ta hay không?

Tường thị ngập ngừng, Lâm Di hỏi như vậy nàng không nói cũng không được,
Có nói Khoa Đạo cãi nhau ầm ĩ, Quảng Bình hầu kết bè kéo phái, phủ Khang Quận vương và Quảng Bình hầu Trần gia là thông gia, bây giờ ở Tôn Thất doanh ai cũng cực kỳ cẩn thận, đều sợ bị liên luỵ theo.
Lâm Di cười nhạt, không ngờ nhà mẹ đẻ nàng còn có bản lĩnh như vậy, có thể liên lụy đến Tôn Thất doanh.
Tưởng thị nhíu mày,
Ai biết được bọn họ mời dạng gì tới chứ.
Trưởng bổi đều đang ở đây, dù cho mời lang trung nào thì cũng phải gặp.
Tường thị lo lắng, nghĩ đi nghĩ lại nàng quyết định theo Lâm Di ra sau bình phong ngồi.
Vị lang trung kia nhìn thấy Quận vương gia như vậy thì không nói gì nữa.
Hoá ra Chu Thập Cửu lật sách thuốc là vì nguyên nhân này, người ta hay nói phải chuẩn bị tốt mới có thể ở thế bất bại, Chu Thập Cửu đã lường trước được sẽ có chuyện hôm nay, Chu Thập Cửu muốn khiến lang trung nói không ra lời.
Trong phòng, hai chân lang trung run run, sắc mặt Tín Thân vương phi cũng thay đổi, bà nhíu mày hỏi:
Rốt cuộc là sao? Mạch tượng của Khang Quận vương phi thể nào?
Lang trung kia khom người thưa:
Còn quá nhỏ...
Lâm Di bình tĩnh nói chuyện với Tưởng thị, coi như chưa phát hiện điều gì bất thường.
Một lúc lâu sau, Củng ma ma nghe ngóng được tin,
Tôn Thất doanh mời lang trung tới bắt mạch cho Quận vương phi.
Lâm Di gật đầu, sai bảo Quất Hồng bày bình phong, hạ rèm xuống.
Lâm Di giải thích:
Hôm nay trong phủ có mời một vị lang trung rành phụ khoa tới.
Tưởng thị không hiểu lắm,
Chẳng phải đã 3mời lang trung tới bắt mạch rồi sao?
Lang trung trong phủ không rõ về phụ khoa, Chu Thập Cửu nghe nói nàng có thai nên không kịp nghĩ nhiều, gi9ờ cẩn thận ngẫm lại mới thấy vị lang trung kia quá mờ ám.
Lâm Di đáp:
Là lang trung mà Nhân tiên sinh quen biết, khám cũng yên tâm hơn.6
Tưởng thì nghe thể thì gật đầu, nhìn hai bên không có ai mới nói:
Đã nghe được tin tức trong cung chưa?
Lâm Di lắc đầu,
Bây giờ Quận vương 5gia ở nhà, người trong phủ ta đều rất ít khi ra ngoài.
Mặc kệ là phủ của ai, có quân lính đứng canh thì người trong phủ đều sẽ chú ý cẩn thận, huống chi mấy ngày qua Chu Thập Cửu một lòng một dạ ở nhà thảnh thơi, đừng nói là đón khách, đến cả phụ tá cũng ít gặp.
Chẳng qua là Tôn Thất doanh muốn gán cái danh kéo bè kéo phái cho Nhị Vương gia mà thôi.
Đang nói thì lang trung tới bắt mạch qua lớp màn, khoảng chừng thời gian một chén trà trôi qua, lang trung bắt mạch xong khom người lui ra.
Bạch Thược vội đi theo.
Lang trung muốn tới Tam Tiến viện bẩm báo cho Chu lão phu nhân, Tưởng thị đứng dậy nói:
Ta cũng đi nghe xem sao.
Đợi Tưởng thị đi ra ngoài, Củng ma ma khom người nói:
Quận vương phi tiếp tục nghỉ ngơi đi, chắc hẳn không có chuyện gì đâu.
Vị lang trung kia không dám ngẩng đầu, cũng không chịu mở miệng nói nửa câu, lúc bắt mạch có hơi do dự, lúc ra cửa thì vội vội vàng vàng, chắc hẳn không dám xác định.
Tưởng thị nói:
Nghe nói Nhị Vương gia dâng tấu chương xong thì bị giam ở Dưỡng Tâm điện luôn rồi, bây giờ vẫn chưa được thả ra.
Trong tấu chương viết gì không ai biết cả, mấy ngày nay Nhị Vương phủ cũng vắng vẻ ảm đạm, ta cũng nghe người ở Tôn Thất doanh kể lại thôi.
Những tin này chắc do người của phe Ngũ Vương gia thả ra, nhằm hạ thấp Nhị Vương gia, tránh để quan lại tiếp tục ủng hộ Nhị Vương gia lên làm trữ quân.
Xem ra Ngũ Vương gia đã cho rằng mình nắm chắc vị trí Thái tử rồi.
Lâm Di và Tưởng thị nói chuyện một hồi, bên ngoài có người báo:
Tín Thân vương phi, Kính Quận vương phi và vài vị vương phi tới ạ.
Trong phòng lập tức náo nhiệt hẳn lên, Lâm Di muốn đứng dậy đón lại bị Chu lão phu nhân kéo ngồi xuống,
Cháu nghỉ ngơi đi, đều là trưởng bối trong tông tộc cả, lo lắng cho cháu nên tới thăm.

Lo lắng cho nàng? Muốn nhìn xem nàng có mang thai thật không thì đúng hơn, như thế Tông Nhân phủ cũng dễ định tội Chu Thập Cửu hơn.
Phía nam giới đều nói chuyện ở tiền viện, cánh nữ quyền đến thăm Lâm Di xong lại tới phòng của Chu lão phu nhân, chỉ có mỗi Tưởng thị ngồi lại với Lâm Di.

Vị lang trung kia nói không thể, Quận vương gia liền bảo, vậy lúc chẩn trị ông ta phải cẩn thận, nếu mắc sai lầm mà không thể cải tử hoàn sinh cho bệnh nhân, ông ta phải dùng mạng đổi mạng.
Lang trung ngời người, Quận vương gia lại giục ông ta nói về mạch tượng của Quận vương phi, rồi theo đó lật sách thuốc trong tay.

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Doanh Môn Phục Quý.