Chương 289: Phản kích


Người đang yên lành tự nhiên mất, bây giờ đến thi thể cũng thiếu sót không đầy đủ, rốt cuộc là có cừu hận gì mà cả người chết cũng không tha vậy.
Càn8g nói giọng Chân thái thái càng lớn, đoạn cuối giọng sắc bén đôn dễ sợ.

Chân gia không muốn gặp Chu lão phu nhân, chắc hẳn cho rằng Chu lão p3hu nhân muốn giải vây cho Chu Nguyễn Cảnh nên mới dùng biện pháp đó.
Chân thái thái oà khóc,
Cô nãi nãi nhà tôi gả tới đây, tốt xấu gì cũng 9được sinh con nối dõi cho nhà chồng...
Sao có thể tàn nhẫn như vậy...
Dù cho phạm nhân tội ác tày trời bị tử hình cũng phải được chôn6 cất toàn thây mà.
Nếu sớm biết là trứng chọi đá, chúng tôi đã không báo quan làm gì...
Cho dù người...
sốt ruột đến thế nào...
Lâm Di nhìn Chân lão thái thái, ánh mắt hai người giao nhau nhưng nàng không nói nên lời, bên ngoài bỗng có người quát:
Kẻ nào đang lén lút ở đó đấy?
Lâm Di nhíu mày nhìn ra cửa sổ.
Lúc này Củng ma ma vội bước vào thưa:
Lão thái thái bên thông gia ơi, người tha cho Quận vương phi nhà chúng tôi đi, Quận vương phi nhà tôi vất vả lắm mới hoài thai, vài ngày trước Tín Thân vương phi mời ngày tới chẩn trị, nói phải điều dưỡng thật tốt mới bình an sinh con được.
để phải náo loạn đến nước này.

Người5 Chân gia khóc lóc kể lể trước mặt nàng như vậy, chẳng lẽ muốn nàng ra mặt cho họ? Nàng đâu có bản lĩnh như vậy chứ.
Nghe Lâm Di nhắc đến Chu lão phu nhân, Chân lão thái thái không nhịn được cười khẩy,
Cũng không sợ Quận vương phi chê cười, lúc trước con gái ta ở cái nhà này phải chịu không ít ấm ức, Quận vương phi vào cửa muộn nên không biết thôi, chứ ta biết rõ thủ đoạn của lão phu nhân mà.
Chúng ta chịu mọi ấm ức để cầu toàn, chẳng ngờ tới lại có kết quả như ngày hôm nay.
thì vẫn có cách khác, lúc ấy trong phòng không chỉ có Quận vương phi nhà tôi mà còn có...
Nhị thái thái nữa...

Củng ma ma.
Lâm Di giận tái mặt.
Tội Chu Nguyễn Cảnh giết vợ vốn đã được định rồi, vậy mà bà ta vẫn có thể đảo ngược, bây giờ ai cũng nói con gái ta khắc chồng, ghen tuông nên mới khiến cho Chu Nguyễn Cảnh chịu tai ương phải vào lao ngục.
Quả là trò cười, người đã chết mà còn phải đeo danh khắc chồng, rốt cuộc là ai khắc ai chứ.
Quận vương phi, hôm con gái ta chết người cũng ở đó, ta không mong gì cả, chỉ xin Quận vương phi nói ra lẽ phải, con gái ta rốt cuộc là đâm đầu vào tường mà chết hay là do người ta đánh chết?

Để nàng nói ra lẽ phải.
Chân lão thái thái ngậm nước mắt nhìn Chân thái thái,
Cẩn thận làm Quận vương phi động thai.
Nghe vậy Chân thái thái mới cố gắng nuốt nước mắt ngược vào.
Lâm Di ngơ ngác nhìn Chân lão thái thái,
Người cũng biết đấy, bây giờ Quận vương gia bị cấm túc trong phủ, tình hình ở Tông Nhân phủ chúng ta lại càng không rõ.
Quan binh canh giữ bên ngoài chính là người của Tông Nhân phủ đấy,
Ta muốn giúp cũng không biết giúp thế nào, nếu người nói muốn có người chăm sóc Toàn ca thì còn lão phu nhân nhà ta mà.

Củng ma ma tự biết mình nói sai, vội vàng đứng sang một bên.

Trên mặt Chân thái thái xuất hiện nụ cười mỉa mai,
Mẹ à, con dâu đã nói đến cầu xin cũng vô dụng mà, sẽ chẳng có ai giúp đầu.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Doanh Môn Phục Quý.