Chương 295: Lừa gạt
-
Doanh Môn Phục Quý
- Vân Nghê
- 643 chữ
- 2022-02-06 07:23:04
Mặc dù nàng không thể hoàn toàn tin tưởng chàng, nhưng cũng sẽ không giúp người ngoài hại chàng.
Lâm Chính Thanh xem thường nàng quá rồi.
Lâm Phương đỏ mặt, nói với vẻ giận dữ:
Ta đang có ý tốt nhắc nhở Lục muội, Lục muội chẳng những không cảm ơn mà còn nhục nhã ta, nếu biết tr3ước ta đã chẳng tới đây.
Tiểu Tiêu thị nghe thế thì kinh ngạc,
Chẳng phải ngụy dặn con phải tĩnh dưỡng cho tốt à, triều đình cũng đã phải ngụy qua đó rồi, con lo lắng làm gì.
Mấy chuyện chuẩn bị dược liệu và đồ dùng này rất hao tâm tốn sức...
nhà họ Lâm thì lại dỗ dành Lâm Phương, giờ ai khuyên nó cũng chẳng nghe, cứ khăng khăng muốn như thế.
Có lẽ Điền thì cũng không ngờ rằng con gái mình lại bị chính mình dẫn dắt vào con đường này.
Không nói tới Lâm Phương nữa, Lâm Di kể chuyện nhờ Lâm Phương chép Dược Vương Kinh với lão thái thái nhánh cả và tiểu Tiêu thị.
Đó chẳng phải là...
Lâm Phương nhíu mày,
Nhiệt Hà đang ng5ập trong bệnh dịch, tất cả đều trốn không kịp, giờ này ai dám đi qua đó chứ.
Tứ tỷ không cần bận tâm, có người đi là được rồi.
Nói rồi nàng nhìn Phật châu trong tay Lâm Phương,
Bồ Tát cứu người lúc nguy nan, người hành y cũng tất có tấm lòng Bồ tát, lang trung đã tìm được rồi, bây giờ thứ chúng ta nên làm là chuẩn bị dược liệu và đồ dùng.
Lâm Di lại nói tiếp:
Tứ tỷ sẽ giúp đỡ chứ?
Mắt của Lâm Phương sáng lên,
Ta vẫn còn vài quyển Dược Vương Kinh, mấy ngày nay ta sẽ giúp muội góp thêm.
Lâm Di cười nói:
Vậy thì làm phiền Tứ tỷ rồi.
Hai người vừa nói tới đây thì lão thái thái nhánh cả và tiểu Tiêu thị cũng trở lại phòng, mọi người ngồi thêm một lúc Lâm Phương bèn đứng dậy cáo từ, Lâm Di cười nói:
Ăn cơm rồi hẵng đi.
Tuổi còn trẻ lại ăn mặc như thế, ngày nào cũng ngồi cùng mấy đạo bà kia.
Dẫu gì Điền thị cũng dỗ dành được Nhị lão thái thái...
lỡ như làm không tốt...
sau này...
Thôi...
Lão thái thái nhánh cả ngắt lời tiểu Tiêu thị:
Nghe Lâm Di nói hết đã.
Nhưng Lâm Phương nhất quyết không chịu,
Ta về nhà có việc.
Nói rồi nàng ta dẫn theo nha hoàn đi.
Lão thái thái nhánh cả nhìn theo bóng lưng Lâm Phương, thở dài:
Cũng không biết là do nó và mẹ nó cùng nhau niệm Phật thành mê, hay là nghe lời phù phiếm của người khác mà thành ra thế này nữa.
Lâm Di ngừng cười,
Ta không nhục nhã Tứ tỷ, ngược lại còn đang có chuyện định cầu tỷ đây.
Nghe thể Lâm Phương n9hìn Lâm Di.
Lâm Di đưa kinh Phật trong tay cho Lâm Phương,
Ta định mời Tứ tỷ giúp ta chép mấy quyển Dược Vương Kinh, ta đang chuẩn bị dược6 liệu rồi mời một số lang trung giỏi trị dịch bệnh đi Nhiệt Hà.
Nhiệt Hà ư...
Lâm Di nhìn Củng ma ma, Củng ma ma thấy thế bèn cho nha hoàn lui xuống hết,
Hôm nay con mới nghĩ tới mà thôi, nào đã chuẩn bị dược liệu và đồ dùng, lang trung đã tìm ra đầu, chẳng qua hù Tứ tỷ chút thôi.
Nàng muốn Lâm Phương truyền lại tin tức đó cho Nhị lão thái thái Đông thị.
Đồng thì nghe thế, lỡ đầu tưởng thật chuẩn bị thảo dược và tiền đi Nhiệt Hà, tình hình bên Nhiệt Hà kiểu gì cũng sẽ có người biết một chút.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.