Chương 308: Dưỡng bệnh
-
Doanh Môn Phục Quý
- Vân Nghê
- 964 chữ
- 2022-02-06 07:23:11
Cho dù Trương Phong Tử làm rõ, nhưng dựa vào lời nói của một mình hắn cũng không thể vạch trần chân tướng, Hoàng thượng sẽ tin một đạ8i quan nhị phẩm, hay là một tên điên bị trục xuất.
Thế nên hiện tại, có thể giữ được tính mạng của Trương Phong Tử đã là khô3ng dễ.
Hôm nay bận bịu cả ngày, Lâm Di cảm thấy hơi mệt, Quất Hồng bưng nước rửa chân bước vào, Chu Thập Cửu cười đưa tay th9ử độ ẩm của nước:
Ngụy từng nói không thể quá nóng.
Bây giờ Chu Thập Cửu chuyện gì cũng quản, về đến nhà liền tự tay chăm sóc nàng6, mấy ngày đầu Bạch Thược vẫn chưa thích ứng, vậy mà mấy ngày nay cũng bắt đầu lười biếng, đã chạy mất tăm mất tích từ lâu.
Lâm Di bật cười:
Vậy không giống ta tự đi à, có gì khác đâu.
Khác.
Chu Thập Cửu mỉm cười bình tĩnh nhìn Lâm Di, đôi mắt trong trẻo:
Ta cõng Nguyên Nguyên ra ngoài, Nguyên Nguyên muốn đi đâu thì ta cõng nàng đến đó.
Nói rồi, chàng đưa tay lướt qua thái dương của Lâm Di, nụ cười trên môi càng sâu hơn:
Nguyên Nguyên có chịu không?
Nhìn ánh mắt của Chu Thập Cửu, Lâm Di cảm thấy lòng ấm áp:
Chàng không cũng nổi đâu.
Chu Thập Cửu cười ôm Lâm Di đặt lên đùi:
Chỉ cần nàng để ta cõng, cho dù thế nào ta cũng cũng được.
Tương lai con cháu vây quanh, ta cũng phải cho bọn nó xem, bảo bọn nó tương lai cũng phải như vậy.
Vẻ mặt Chu Thập Cửu nhìn nàng cực kỳ nghiêm túc, cứ như nhất định phải khiến nàng đồng ý.
Lâm Di nhìn Chu Thập Cửu:
Được.
Yết hầu Chu Thập Cửu khẽ động, chàng kéo tay Lâm Di:
Được, chúng ta đã quyết định rồi đấy.
Đã tìm được Trương Phong Tử, tảng đá trong lòng Lâm Di cũng rơi xuống, thấy nụ cười trên mặt Nhân Ngữ Thu, Lâm Di cũng vui thay.
Mặc dù Chu lão thái thái không về nhà tổ, nhưng cũng ở trong Tam Tiền viện cả ngày, miến việc lễ nghi cho nàng, chuyện bếp núc trong phủ cũng đã đi vào quỹ đạo, nàng cũng càng ngày càng tốn ít tinh thần và sức lực.
Không biết có phải do đã nhiều tháng hay không, đứa bé vốn cực kỳ ngoan ngoãn trở nên nghịch ngợm, huơ tay múa chân trong bụng, không có ngày nào yên tĩnh.
5Chu Thập Cửu ôm Lâm Di khẽ nói:
Bên ngoài đóng băng rồi, nàng bớt ra ngoài đi, ta không yên tâm về cái bụng to của nàng.
Là Củng ma ma nói chuyện hôm nay nàng đến vườn hoa cho Chu Thập Cửu biết.
Ta thật sự cảm thấy rất ngột ngạt.
Ở trong phòng cả ngày,ra ngoài hít thở một chút cũng thoải mái.
Vậy thì chờ ta về đi cùng nàng,
Chu Thập Cửu kéo tay Lâm Di.
Ban đầu nàng và Chu Thập Cửu còn mừng rỡ, nhưng sau khi bị đứa bé đánh thức mấy đêm, nàng cũng hơi không chịu nổi.
Chu Thập Cửu bộn bề công việc, tuy nhiên đêm nào cũng nói chuyện với nàng và đứa bé trong bụng, dần dần không biết là đứa bé đã quen hay nàng quen, mỗi ngày đều phải nghe giọng Chu Thập Cửu mới có thể ngủ.
Vào tháng Hai, Nhị thái thái Quách thị và Lâm Uyển cách ngày lần lượt chuyển dạ.
Lâm Uyển sinh con gái, nửa ngày sau tin tức mới tới phủ Khang Quận vương, Trần Quốc công gia chỉ bày bữa tiệc nhỏ, Trần Đại thái thái Đổng thị nghe vậy thì khóc lóc, chỉ còn chờ đầy tháng để thăm Lâm Uyển.
Bên phủ Khang Quận vương, Chu lão thái thái quỳ trước bàn thờ Phật niệm Phật, hi vọng Nhị thái thái Quách thị có thể sinh con trai, ai ngờ Quách thị sinh một ngày một đêm cũng không thể truyền ra tin tốt.
Chu Nguyễn Quý cực kỳ sốt ruột, đi cầu xin Chu Thập Cửu mời nữ quan trong cung giúp, Thái Y viện phái nữ quan đến hỗ trợ, chịu đựng thêm một ngày một đêm, hôm sau Nhị thái thái Quách thị sinh ra một đứa bé trai.
Chu lão thái thái nghe thấy tin này, cuối cùng trên gương mặt tiều tụy gầy gò cũng đã có nét cười.
Lâm Di bảo người tặng quà, Chu lão thái thái cũng bảo người đỡ lên xe ngựa đi xem Quách thị và đứa bé.
Bà tử đi tặng quà trở về bẩm báo sinh động như thật:
Nhị gia trông giống Nhị lão gia, chỉ là đầu nhỏ, khóc như mèo con.
Củng ma ma bên cạnh nhìn với vẻ oán trách:
Trẻ con chính là như vậy.
Nghe người bên cạnh nói vậy, Lâm Di càng chờ mong đứa bé trong bụng chào đời hơn, không biết lớn lên sẽ giống ai, trong ấn tượng của nàng chỉ là gương mặt thanh tú của Bát muối do mẫu thân sinh ra.
Củng ma ma cười nói:
Thời gian trôi qua thật nhanh, chỉ hơn ba tháng nữa thì Quận vương phi cũng sinh rồi.
Lâm Di lại cảm thấy thời gian trôi qua rất chậm, Chu Thập Cửu trở về hai người chỉ nói chuyện về đứa bé, rất ít nhắc tới chính sự, huống chi gần đây Lâm Di đặt tất cả tinh thần sức lực vào đứa bé và việc bếp núc nên khi phủ Quảng Bình Hầu truyền tới vài tin tức chính trị, Lâm Di cảm thấy hơi kinh ngạc.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.