Chương 318: Sinh con


Củng ma ma đáp:
Nhân tiên sinh mới đi, có cần sai người gọi lại hay không?


Chu Thập Cửu sắp xếp để Trương Phong Tử xuất Kinh, 8trước khi đi Trương Phong Tử chắc chắn sẽ gặp Nhân tiên sinh, sao nàng có thể quấy rầy lúc này, vả lại Nhân tiên sinh chưa xuất giá, si3nh con không được sạch sẽ, không tiện để Nhân tiên sinh vào.

Lâm Di lắc đầu,
Sai người mời bà đỡ là được.

Tin tức truyền đến Tam Tiến viện, Thân ma ma thấp giọng nói với Chu lão phu nhân:
Quận vương phi thấy máu, bên đó đang vội mời bà đỡ, nô tỳ đã hỏi thăm rồi, Quận vương phi vẫn chưa có cảm giác gì.

Chu lão phu nhân nhìn Thân ma ma, chậm rãi lần Phật châu trong tay,
Thấy máu trước là chuyện tốt, nói không chừng mẹ con sẽ bình an.
Nói đoạn bà ta để Thân ma ma đỡ đứng dậy,
Chúng ta đến Nhị Tiến viện nhìn xem.

Thân ma ma không hiểu lắm,
Bây giờ qua đó? Bên đó vốn đã đề phòng chúng ta...

Đã báo cho Quận vương gia hay chưa? Bà đỡ đã mời đến chưa? Trong phòng bếp phải nấu nước, chưa biết lúc nào sẽ dùng đến, phòng chính đã trải đệm êm hay chưa? Phải chuẩn bị đệm cát mịn, bây giờ chuẩn bị tốt, tránh một lúc nữa lại luống cuống tay chân.

Sắp xếp như vậy không có chỗ nào không thoả đáng, Củng ma ma đành phải đáp từng cái,
Người yên tâm, đều đang chuẩn bị rồi.

Lúc này Chu lão phu nhân mới gật đầu, lại nhìn về phía Thân ma ma.
Thân ma ma nhìn nụ cười của Chu lão phu nhân, lập tức hiểu rõ, lão phu nhân ở Nhị Tiến viện, với tính cách của Quận vương phi thì chắc chắn sẽ đề phòng, cứ như vậy thì không thể tập trung sinh con được, cuối cùng không biết sẽ thế nào.
Thân ma ma vội phân phó nha hoàn lấy quần áo cho lão phu nhân thay, sau đó đỡ lão phu nhân đến Nhị Tiến viện, Chu lão phu nhân bước vào phòng trong, Củng ma ma vội nghênh đón, vẻ mặt bình tĩnh,
Sao lão phu nhân lại tới đây?

Chu lão phu nhân không trả lời, lo lắng nhìn vào trong phòng.

Lấy hương mà ta cầu ở chùa Thanh Hoa ra, ta lập tức tới Phật đường dâng hương.

Thân ma ma gọi tiểu nha hoàn bên người.
Tiểu nha hoàn chạy đi sắp xếp, lúc này Chu lão phu nhân tiến vào phòng trong, nhìn Lâm Di đang nằm trên giường.
lão phu nhân lại đang mang bệnh, cố gắng hết sức ở đó thì cũng bị đề phòng, nếu lão phu nhân muốn biết tin gì, nô tỳ đi nghe ngóng là được.

Chu lão phu nhân nở nụ cười kỳ lạ.

Ta là trưởng bối, lúc này sao có thể không xuất hiện.
Chu lão phu nhân kéo tay Lâm Di, Lâm Di cảm thấy cái tay kia lạnh buốt trơn trượt, ngẩng đầu nhìn mắt Chu lão phu nhân.

Ta đã dâng lễ ở Phật đường, đã sớm cầu nguyện, Phật tổ chắc chắn sẽ phù hộ.
Nói đến đây, cái tay kia dùng sức nắm chặt tay Lâm Di.
Cho dù Chu lão phu nhân cầu nguyện điều gì ở Phật đường, thì cũng không phải là để mẹ con nàng bình an, nếu người bên cạnh nghe lời này thì sẽ vô cùng căng thẳng, thế nhưng nàng đã từng trải qua sinh tử, Lâm Di ngẩng đầu lên, không hề lo lắng,
Người yên tâm, trong thời gian mười tháng mang thai cháu đã cẩn thận từng li từng tí, chỉ mong bình an sinh con.
Nói rồi mệt mỏi nhìn Chu lão phu nhân,
Thẩm nương nghỉ ngơi trước, vẫn còn sớm, đừng vì vậy mà hại cơ thể.

Huống chi mẹ đẻ cô ta cũng qua đời do sai sót trong lúc sinh con, khó sinh có thể di truyền, thai của Quận vương phi không tốt, ta sao có thể không lo được.
Cô ta đề phòng là chuyện của cô ta, ta phải bày tỏ tâm ý, trừ phi bọn họ không muốn nhận người thẩm nương này.
Nếu lúc trước thì thôi, bây giờ bệnh của ta cũng đã tốt hơn nhiều, không sợ lây bệnh, bên đó trong lúc bận rộn không tránh được lộn xộn, phải có trưởng bối toạ trấn ở đó mới được.

Lâm Di nhắm mắt nghỉ ngơi, nhìn thấy Chu lão phu nhân thì nói:
Sao thẩm nương không nghỉ ngơi.

Ta sao có thể ngồi yên được,
Chu lão phu nhân đỏ mắt, có hơi sốt ruột,
phụ nữ sinh con không phải là việc nhỏ, cháu còn trẻ khó tránh chăm sóc không được chu toàn.

Chu lão phu nhân làm như nàng sẽ không qua khỏi.
Trong lòng biết Chu lão phu nhân cố ý doạ, nhưng vẫn không tránh được lo lắng, Lâm Di thở một hơi thật dài, ổn định tinh thần, cười nhìn Chu lão phu nhân,
Một lúc nữa nữ quan trong cung sẽ đến, nào có ai đế trưởng bối chăm sóc trong phòng sinh, vả lại hiện tại cháu cũng chưa có cảm giác gì, không chừng lại chỉ là do kinh ngạc mà thôi,
Lâm Di hơi xấu hổ,
cũng đã như vậy mấy lần rồi.

Sau khi nàng mang thai thì người bên cạnh đều trở nên càm ràm.
Lâm Di cười xua tay,
Ta nghỉ một chút đã, giữ sức, ma ma xuống sắp xếp, để Bạch Thược ở cùng ta là được.

Củng ma ma đáp ứng, gọi Bạch Thược, Hồ Đào tiến đến, Quất Hồng, Linh Lung vội an bài tiểu nha hoàn đi làm việc vặt.
Củng ma ma 9nhất thời không biết nên làm gì mới được, lấy chăn mỏng đắp lên người Lâm Di,
Nô tỳ đã để người đi mời, rất nhanh sẽ tới phủ, người yê6n tâm đi.

Lâm Di gật đầu, mỉm cười với Củng ma ma,
Không sao, ta vẫn chưa cảm thấy gì.


Quận vương phi quá kiên cườn5g, sáng sớm nay nô tỳ đã cảm thấy bất thường, nếu thoải mái sao lại đổ mồ hôi ướt người chứ, đều do nô tỳ chủ quan, sớm đã nên...

Lâm Di tỏ ra bình tĩnh khác với tuổi của nàng.

Cho dù là mang thai hay sinh con thì đều không phải chuyện phụ nữ có thể chắc chắn, ngày hôm nay còn dài, từ từ đến, từ từ giày vò.

Chu lão phu nhân nghĩ vậy thì đứng dậy,
Ta đến Đông phòng, cháu không thoải mái thì sai người gọi ta.
Thời khắc mấu chốt, Chu lão phu nhân sẽ không buông tay, duỗi nanh vuốt canh giữ bên người nàng, muốn nhân cơ hội nàng suy yếu thì cho nàng một kích.

Chu lão phu nhân đứng thẳng dậy, quay người nhìn gương mặt ửng đỏ của Lâm Di.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Doanh Môn Phục Quý.