Chương 319: Khó sinh


Lâm Di dần cảm thấy thắt lưng cực kỳ đau, giống như có thứ gì vô cùng khó chịu đang siết chặt trên lưng, cứ giữ lấy không buông.

Bụng dư8ới lại càng đau đớn hơn theo thời gian.
Lâm Di để tay phía trên chiếc như ý làm từ noãn ngọc, sau đó phân phó Bạch Thược thỉnh ngọc như ý lên án cúng bái.
Nữ quan tiến lên hỏi thăm Lâm Di, lại muốn chính mắt nhìn vết máu trên quần của Lâm Di, sau khi nhìn qua, nữ quan phân phó người phía sau,
Đã đun nước chưa? Chăn đệm chuẩn bị tốt hết chưa?

Bạch Thược hầu hạ Lâm Di uống nước, Củng ma ma tới thưa:
Đã mời bà đỡ và nữ quan trong cung tớ3i rồi.

Lâm Di gật đầu,
Mau để bọn họ vào!

Mấy bà đỡ bước nhanh vào cửa, Lâm Di thấy có hai người lạ mắt, đang muốn mở miệng 9hỏi thì bà đỡ kia đã nhanh nhẹn lên tiếng:
Hoàng hậu nương nương sai nô tỳ tới, nhất định phải giúp cho mẹ con Quận vương phi bình an.

Không ngờ lại kinh động đến cả Hoàng hậu nương nương.
Bà đỡ kia nói xong thì tiến lên đặt đồ vào trong tay Lâm Di,
Đây là như ý mà H5oàng hậu nương nương ban thưởng, Quận vương phi sờ một cái lấy may.

Chăn đệm trong chính thất đã đổi sang loại đã được chuẩn bị từ trước, vải bông màu trắng đơn độc nằm dưới đất gây chướng mắt.
Có một cảm giác lạ lẫm không được hài hoà, Lâm Di giẫm lên rồi nằm lên giường, mấy người Bạch Thược buông màn xuống rồi mới để ngày đến bắt mạch.
Tốt nhất nên ăn thêm ít đồ ăn, như thế thì về sau mới có sức.

Nhìn nữ quan thoải mái, trong lòng Lâm Di hơi thất vọng, còn phải chịu một trận nữa mới sinh được con, nàng còn tưởng trong lúc mang thai chuẩn bị kỹ càng thì thời gian sinh sẽ nhanh, Lâm Di hỏi:
Vậy hiện tại còn chưa sinh sao?

Nữ quan cười kiến nghị,
Tốt nhất là ăn trứng gà.

Quất Hồng đáp ứng,
Nô tỳ đi cùng đầu bếp.

Củng ma ma vâng lời, Quất Hồng cũng tiến lên đỡ Lâm Di, chân Lâm Di vừa giẫm xuống đất thì cảm giác trường dưới hạ thân bỗng thả lỏng, lập tức có một dòng nước ấm tuôn ra, ướt cả quần, Lâm Di kinh ngạc nhìn quần, không hiểu chuyện gì xảy ra, ngược lại đau đớn đã giảm bớt không ít, Củng ma ma hô lên,
Vỡ ối rồi.

Sắc mặt Củng ma ma tái nhợt, gò má bắt đầu đỏ lên, Lâm Di cũng biết đây không phải là chuyện tốt.
Củng ma ma hơi căng thẳng.
Lâm Dinói:
Đỡ ta đi thay quần áo, bụng ta hơi trướng.

Củng ma ma lập tức đáp:
Đều chuẩn bị xong xuôi rồi.

Nữ quan khẽ hỏi,
Quận vương phi có muốn dời đến chính thất hay không? Sinh ở bên đó mới tốt.

Ngụy bắt mạch xong thì đợi ở trong phòng chờ phía Tây chứ không dám đi.
Nữ quan Thái Y viện bắt đầu sờ cái bụng của Lâm Di, Quận vương phi yên tâm đi, đứa bé này dựa thấp, thời gian sinh cũng sẽ rất nhanh.

Lâm Di ăn vài thứ xong, nằm trên giường rồi ngủ, không biết qua bao lâu thì bị một cơn đau kịch liệt đánh thức.
Trong phòng im ắng, Củng ma ma, Bạch Thược và nữ quan, bà đỡ đều đang canh giữ ở bên.
Thời gian trôi qua rất chậm, Lâm Di nâng mắt nhìn đồng hồ cát, nhờ nữ quan mà biết bây giờ chẳng qua mới được nửa canh giờ.
Đau đớn thế này không biết còn bao lâu nữa.
Chu lão phu nhân là kiểu người không có chuyện quan trọng thì sẽ không xuất hiện, bây giờ bà ta đang tìm cơ hội.
Cảm giác thoải mái trôi qua rất nhanh, đau đớn lại càng kinh khủng hơn trước đó, nằm ở trên giường mà đồ hôi đổ ướt vạt áo, mỗi lần đầu chỉ có thể nhịn, chẳng muốn nói gì cả.
Chiếc khăn mềm rơi trên trán nàng, Lâm Di hé mắt nhìn Chu lão phu nhân, lúc này nàng đã chẳng còn sức để đấu võ mồm.
Nữ quan kéo tay Lâm Di,
Người phải nghĩ đến điều tốt, vỡ ối cũng là chuyện tốt, không cần đợi đến tối cũng có thể sinh Thể tử gia.

Chẳng trách Hoàng hậu nương nương phái nữ quan này tới, nàng ấy có thể ổn định lòng người.
Nữ quan nói tiếp:
Một lúc nữa nếu Quận vương phi không nhịn được thì cứ kêu to ra, đừng cố nhịn.
Lâm Di nghe thấy thì lập tức căng thẳng, lần này thật sự sắp sinh rồi.
Không biết sao mọi người chung quanh bắt đầu bận rộn, nàng cũng bắt đầu khẩn trương, đang nghĩ ngợi thì bụng truyền đến một cơn đau, Lâm Di chờ cơn đau trôi qua, mới đứng dậy để người đỡ qua chính thất.
Nữ quan bên cạnh tiến lên hỏi:
Quận vương phi có muốn thay quần áo hay không?

Vừa như vậy, nàng không muốn đi nữa.
Nữ quan bình tĩnh, nhìn Chu lão phu nhân,
Lão phu nhân cũng yên tâm, ở đây còn có bọn ta.
Lâm Di đã đại khái thấy được sự khác biệt, thường thì người trong cung đến phủ giúp đỡ sẽ không đắc tội với bất kỳ ai, người này lại thay nàng nói chuyện rõ ràng như vậy, trừ khi là Hoàng hậu nương nương đã sớm dặn dò, nếu không thì sẽ không chiếu cố đến mức này.
Chu lão phu nhân hơi ngạc nhiên, nhìn nữ quan, nữ quan thoải mái khiêm tốn nghênh đón.
Nữ quan lắc đầu cười:
Hôm nay có thể sinh được thì đã là sớm rồi, nhân lúc bây giờ tinh thần của Quận vương phi còn tốt thì nên giữ lại sức, không cần nghĩ ngợi gì cả, tốt nhất là nên ăn rồi ngủ một giấc, chúng ta đợi ở bên, lúc nào cũng tiện chăm sóc Quận vương phi.

Nữ quan nói vậy cũng có đạo lý, mặc dù Lâm Di không đói bụng nhưng vẫn phân phó Quất Hồng,
Bảo phòng bếp làm ít đồ ăn mang đến.

Củng ma ma vội tiến lên đỡ Lâm Di dậy,
Quận vương phi thấy thế nào?

Lâm Di hít sâu một hơi,
Đau hơn trước đó.

Nữ quan ân cần khuyên:
Vẫn nên đi một chuyến đi, sau đó thì phải nằm yên.

Lâm Di gật đầu, Hồ Đào cầm quần mới được hơ ấm cho Lâm Di thay, lúc này Lâm Di mới đến buồng thay quần áo, mấy bước này Lâm Di đi rất nhẹ nhàng, bầu không khí trong phòng lại bắt đầu căng thẳng.
Lâm Di trở tay kéo tay Chu lão phu nhân,
Thẩm nương, phòng sinh không được sạch sẽ, bệnh của người cũng chỉ mới tốt hơn, vẫn nên đến phòng bên ngồi chờ đi ạ.

Chu lão phu nhân thở dài,
Cái đứa bé này, giờ còn quan tâm cả những thứ này.

Lâm Di nằm lại giường, nữ quan mới kiểm tra cẩn thận, Chu lão phu nhân sai Thân ma ma đỡ vào phòng, lo lắng nhìn mặt Lâm Di,
Ta nghe nói đã vỡ nước ối rồi?

Mặc dù Chu lão phu nhân không nói rõ nhưng Lâm Di cũng hiểu được, bây giờ nàng vỡ ối không phải là chuyện tốt.

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Doanh Môn Phục Quý.