Chương 325: Từ chối
-
Doanh Môn Phục Quý
- Vân Nghê
- 1484 chữ
- 2022-02-06 07:23:39
Lâm Di cười nhạt, không trốn tránh, Trường Ninh sư thái gật đầu với Lâm Di, cười một tiếng:
Mọi người có duyên số của riêng mình, lời Khang Quận v8ương phi nói cũng không phải không có lý.
Kính Quận vương phi kinh ngạc trợn tròn mắt.
Quất Hồng nhìn vẻ mặt bình thản của Lâm Di, ban nãy lời nói của Kính Quận vương phi doạ ngươi như vậy mà hàng mi Lâm Di cũng không thèm động một cái, bảo sao Trường Ninh sư thái ngồi chỗ kia im lặng không nói lời nào:
Sau đó thì phải làm sao ạ?
Kế tiếp thì xem phủ Kính Quận vương xoay sở thế nào chứ sao.
Lâm Di nói:
Kính Quận vương có nói gì với Quận vương gia không ạ?
Chu Thập Cửu gật đầu:
Có nói.
Bạch Thược đúng là càng ngày càng làm việc thấu đáo, không cần đợi sự phân phó của Lâm Di cũng có thể làm cho thoả đáng.
Chỉ là tuổi tác Bạch Thược càng lúc càng lớn, phải gả ra ngoài rồi thì bên cạnh nàng lại mất một trợ thủ đắc lực.
Quất Hồng pha trà mới dâng lên, Kính Quận vương phi cũng không uống một hớp đã đứng dậy dân Trường Ninh sư thái 6cáo từ ra ngoài.
Kính Quận vương phi cung kính mời Trường Ninh sư thái lên xe, mình thì được người đỡ ngồi lên cạnh Trường Ninh sư thái. <5br>
Kính Quận vương phi không nén được lửa giận trong lòng nữa, lớn tiếng nói:
Nếu không phải Phật tổ từ bi, chúng ta cũng sẽ không tới tận nhà nhắc nhở, không ngờ nàng ta lại ra vẻ như vậy, rõ ràng là muốn xem trò vui.
Giọng nói càng lúc càng lớn:
Sư thái cũng thấy rồi đó, chuyện này ta phải làm thế nào bây giờ? Không lẽ quỳ xuống cầu xin nàng ta sao? Hiện tại người muốn trừ hoạ là ta, không phải nàng ta, đương nhiên nàng ta sẽ không để tâm.
Cho dù có mấy chuyện linh tinh đó thì mấy ngày rồi cũng sẽ qua.
Quất Hồng khẽ nói:
Ban nãy nghe Kính Quận vương phi nói, Bạch Thược tỷ tỷ đã dặn chúng nô tì không được lan truyền linh tinh, nếu có người hỏi thì chỉ kể vài chuyện kì lạ ở phủ Kính Quận vương thôi.
Đôi mắt Chu Thập Cửu đen láy, nụ cười của chàng vô cùng ấm áp:
Nếu đã phá thì cứ phá cho triệt để đi, Tôn Thất doanh còn muốn góp bạc để xây tháp vàng cho Thái hậu nương nương, chúng ta đã kéo dài quá lâu rồi, ta còn bị phạt nửa năm bổng lộc, tiền trong nhà vốn đã hạn hẹp, nhiều nhất cũng chỉ xuất ra được một phần con con thôi.
Chuyện xây tháp vàng nhanh như vậy mà lại nổi lên rồi, Lâm Di nghĩ tới tình mẫu tử giữa Hoàng thượng và Thái hậu nương nương.
Ta cũng đáp thẳng, ta thân là võ tướng nên không tin chuyện yêu ma quỷ quái, nếu không phải trong nhà có trưởng bối thì e rằng cũng chẳng có Phật đường đâu.
Lâm Dinghe rồi cười:
Quận vương gia còn nói thẳng thừng hơn ta nữa, cứ như vậy e rằng sẽ phá mất thể diện của nhà ta trong Tôn Thất doanh mất thôi.
Kính Quận vương phi sợ hãi:
Sư thái nói ta phải làm sao đây?
Trường Ninh sư thái ngẫm nghĩ chốc lát rồi nói:
Bần ni chỉ có thể làm hết sức, hy vọng có thể liều mạng bỏ tu vi của mình để giải trừ sát hoạ cho Quận vương phi.
Chu Thập Cửu thay đổi y phục, uống chung trà Lâm Di vừa mang tới.
Ánh mắt chàng rơi trên mặt Lâm Di, bởi vì mất nhiều máu khi sinh đẻ mà gò má gầy gò, khuôn mặt cũng dài ra, chỉ có phần cằm vẫn đầy đặn như cũ, thoạt nhìn vô cùng yếu ớt:
Lần sau nàng ta đến, nàng cứ nói không khoẻ, không muốn gặp thì không cần ra gặp làm gì.
Mấy trăm lượng bạc đối với phủ Khang Quận vương không phải con số quá lớn, nhưng nếu dùng vào việc cúng bái thì nàng tuyệt đối không bỏ ra, bất luận ai hỏi thì nàng đều nói như vậy thôi.
Không lẽ lòng thiện của Phật tổ cũng dựa vào bạc để cân nhắc hay sao, như thế thì người nghèo ngày lễ Tết khỏi phải vào chùa miếu thắp hương làm gì.
Lâm Di nói:
Không liên quan gì tới chúng ta, chúng ta không phải để tâm, nên làm cái gì thì cứ làm cái đó.
Ra bên ngoài cũng đừng nhắc tới chuyện này.
Mấy câu nói ban nãy của Kính Quận vương phi nếu truyền trong phủ e rằng cũng có người tin sợ, chỉ có nàng hoàn toàn không để ý, người bên cạnh cũng làm như không có gì mới có thể ngăn chặn bầu không khí kì quái trong phủ.
Chu Thập Cửu sợ nàng quá mệt mỏi, Lâm Di cười thoải mái:
Ta cứ ở nhà mãi cũng chẳng có việc gì, có người tới cũng biết được thêm chút chuyện bên ngoài.
Hơn nữa, đều là họ hàng mà, đúng theo vai vế thì ta phải gọi nàng ta một tiếng chị dâu, nếu chặn ngay ngoài cửa như chàng thì đúng là không cho người ta thể diện.
Vẻ tiều tụy của Kính Quận vương phi không thể che lấp được bằng phấn son.
Vị Trường Ninh sư thái đã nhìn thấu tâm tư Kính Quận vương phi, nếu không để phủ Kính Quận vương xuất ra ngàn lượng bạc thì nhất quyết không chịu cho qua.
Lâm Di làm Phật lễ với Trường Ninh sư thái3, Trường Ninh sư thái cũng lập tức đáp lễ lại.
Không nghe được vài câu êm tai, không bàn luận được chuyện này tới cùng thì Kính Quận vương9 phi cũng ngồi không yên.
Đôi mắt Kính Quận vương phi ửng đỏ, nàng ta vô cùng cảm kích:
Nếu có thể vượt qua kiếp này, sư thái chính là cha mẹ sống lại của ta.
Bàn tay lạnh như băng nắm lấy tay Trường Ninh sư thái.
Trên trời có đức hiểu sinh, Quận vương phi thành tâm như vậy, Phật tổ cũng sẽ che chở người.
Trường Ninh sư thái cụp mắt, khẽ an ủi Kính Quận vương phi.
Người đời nói Phật tổ che chở Phật tử, ta toàn tâm toàn ý tin tưởng người vậy mà.
Trường Ninh sư thái nghe thấy lời này, chỉ thở dài:
Nếu không phải vì Quận vương phi công đức thường xuyên, bần ni cũng sẽ không tới chuyện này, Khang Quận vương phi không giúp đỡ, chúng ta cũng đâu thể miễn cưỡng.
Lâm Di vào phòng trong nhìn đứa bé, tới buổi tối, Chu Thập Cửu về nhà.
Lâm Di kể lại chuyện Kính Quận vương phi tới nhà:
Thật sốt ruột, ta nói trong nhà không thể bỏ ra nhiều bạc như vậy để cúng lễ, nàng ấy mới thôi.
Từ khi Hoàng thượng kế vị, hai mẹ con đã sống nương tựa vào nhau, vị trí của Thái hậu trong lòng Hoàng thượng khá cao, nếu không quan hệ giữa Hoàng thượng và Hoàng hậu nương nương cũng không thành ra như hôm nay.
Thái hậu nương nương đột nhiên qua đời, tuy Thái Y viện nói là do bệnh nặng bộc phát, nhưng có lẽ Hoàng thượng tự cho là mình muốn lập Nhị Vương gia làm Thái tử khiến cho Thái hậu nương nương tức giận.
Nói cách khác, có kẻ thù còn tốt hơn là không có, bởi chỉ khi có kẻ thù thì mới để tâm nhiều hơn, không quá buông lỏng cảnh giác, tránh trường hợp không kịp ứng chiến, chịu thiệt về sau.
Lâm Di cười vui vẻ, đôi mắt trong veo, gương mặt ửng hồng, đôi môi hồng nhạt, vô cùng dịu dàng xinh đẹp.
Vì Thái hậu nương nương mà xây tháp vàng chính là khởi đầu tốt, phe Ngũ Vương gia có thể lợi dùng lòng hiếu thảo của Hoàng thượng.
Huống chi, Hoàng thượng vốn ưu ái Thục phi nương nương và Ngũ Vương gia, đối với nhà Hoàng hậu nương nương chỉ có sự áy náy, có thể địch được với lòng hiếu thảo với Thái hậu nương nương được hay không?
Hoàng thượng sẽ áy náy với Thái hậu nương nương, nên chiếu thư lập trữ mới chậm chạp không chịu hạ như vậy.
Phe phái Ngũ Vương gia nắm được điều này nên mới có thể xoay cục diện.
Tôn Thất doanh nhanh chóng bắt đầu quyên góp tiền bạc.
Trước là vì phủ Kính Quận vương cúng bái hành lễ, rất nhiều nhà trong Tôn Thất doanh cũng quyên góp, vừa vặn 666 lượng bạc.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.