Chương 326: Tiếng gió
-
Doanh Môn Phục Quý
- Vân Nghê
- 1898 chữ
- 2022-02-06 07:23:38
Cục diện dường như đang nghiêng về phía Ngũ Vương gia.
Tưởng thì cũng khá bận tâm, tới phủ Khang Quận vương thương lượ8ng cùng Lâm Di:
Nghe nói thuyền buôn ra khơi đã hơn một tháng nhưng vẫn chưa báo tin tức về, đây không phải chuyện tốt.
Lúc này nếu thuyền buôn xảy ra vấn đề thì e rằng càng bất lợi với Hoàng hậu, Lâm Di nhấp một ngụm trà, cục diện có thể x9oay chuyển hay không phải cần tới thiên thời, địa lợi, nhân hoà.
Phải biết rằng trên thuyền buôn chở tới phân nửa quố6c khổ, chỉ cần một chút sơ suất sẽ không chỉ tổn hại tới vận mệnh quốc gia mà còn làm chấn động xã tắc.
Vậy cũng chưa chắc.
Chu lão phu nhân không hề ngước mắt, tay vịn bàn nhỏ trên giường, chuỗi tràng hạt trên cổ tay đập vào mặt bàn tạo ra âm thanh lanh lảnh:
Nếu như thuyền buôn về rồi thì thôi, nếu như không về được thì võ tướng chủ trương thiết lập thuỷ quân, bỏ lệnh cấm biến chẳng phải không khác gì với Thường gia hại đội thuỷ quân Phúc Kiến bị diệt hết toàn quân hay sao? Thiên tử trước giờ không sai, sai cũng là do thần từ phía dưới.
Hoàng thượng từng rất nể trọng Thương gia, kết quả Thương gia lại nhận kết quả nhà tan cửa nát.
Hai mắt Thân ma ma loé sáng:
Ý người là...
Quân tử chi quang, kỳ huy cát dã.
() Kinh Dịch, tài đức mà đã như hào quang chói lọi thì làm gì mà chẳng tốt.
Ban thưởng tên này là mong đứa bé luôn được ánh dương soi lối.
ta không thể đoán được.
Có một số việc không nằm trong tầm kiểm soát.
Sắc mặt Lâm Di âm trầm:
Chẳng lẽ phải dựa theo ý trời thật sao?
Đến khi Chu Thập Cửu từ nha môn về nhà, Lâm Di ra đón, hai người tới phòng trong đổi y phục.
Lâm Di nhỏ giọng hỏi:
Thế nào? Có tin tức gì chưa?
Chu Thập Cửu lắc đầu:
Vẫn không có, triều đình sai người ra khơi.
Dù sao cũng là nàng mang nặng chín tháng mười ngày, nếm bao đau khổ mới sinh được đứa bé ra, nàng chiếm ưu thế cũng là phải.
Quất Hồng bừng trà nóng lên.
Chu Thập Cửu lấy từ trong ngực áo ra một tờ giấy nhỏ, đặt trước mặt Lâm Di:
Trưởng bối trong Tôn Thất doanh đặt tên, nàng xem xem có thích không.
Chu Thập Cửu kéo tay Lâm Di, ôm nàng vào trong lòng:
Đừng nóng vội, dù cho xảy ra chuyện gì cũng không thể tiêu diệt được hết toàn quân.
Chỉ có thể nghĩ như vậy.
Chu Thập Cửu và Lâm Di ra khỏi phòng trong, phòng bếp bắt đầu bày bữa tối, Lâm Di vào phòng ôm con trai ra, nhũ mẫu đứng một bên mỉm cười:
Kĩ thuật ôm con của Quận vương phi càng ngày càng tiến bộ đấy ạ.
Thế tử gia thích nhất là được Quận vương phi dỗ dành.
Nói đến đây thật sự có hơi kì lạ, ban ngày nàng nghỉ ngơi trong phòng trong, con trai đặt bên cạnh.
Cướp biển vốn hung hăng ngang ngược, thuỷ quân triều đình mở đường tuy đã ổn thoả, nhưng khí hậu trên biển thay đổi thất thường, thuỷ quân có thể để tâm được tới những vị trí chủ chốt hay không vốn là vấn đề lớn nhất.
Lâm Di lo lắng nhìn Chu Thập Cửu:
Làm sao bây giờ?
Chu Thập Cửu lắc đầu:
Chỉ có thể chờ đợi tin tức, chúng ta không còn cách nào khác, trên biển...
Chu Thập Cửu mỉm cười:
Đều hay cả, chỉ cần nàng thích.
Lâm Di nhìn ánh lửa nhảy múa trên ngọn đèn dầu:
Không riêng gì ta thích, ta cũng mong Quân vương gia thích nữa.
Ánh mắt Chu Thập Cửu khẽ lay động:
Nguyên Nguyên không biết sao, nàng thích chính là ta thích.
Tưởng thị ngồi trong phòng Lâm Di một lát, nhìn Thế tử gia trong lòng Lâm Di, khẽ nói:
Cũng may Quận vương gia là nhân tài đắc lực của Hoàng thượng, nói không chừng tới lúc đó còn có thể đưa ra ý kiến.
Lời này ai dám nói, gần vua như gần cọp, một lời nói cũng dẫn tới thay đổi to lớn.
Tiễn Tưởng thị về rồi, Nhân Ngữ Thu tiên sinh báo tin qua đây, Lâm Di giao phong thu hồi đáp cho Củng ma ma:
Nói một tiếng với tiên sinh, nếu có tin tức ta sẽ lập tức báo cho người, người không cần quá lo lắng.
Tin tức liên tiếp truyền vào Kinh nhưng không có tin về đội thuyền buôn.
Lần này đội thuyền buôn triều đình rời bến, dự tính tháng Bảy sẽ hồi Kinh.
Bây giờ còn chưa có thư đáp lại, chỉ e rằng đã thật sự xảy ra chuyện rồi.
Đều cảm thấy tạm được, tuy nhiên không phải quá hay, tên trưởng bối chọn không thể sửa đổi, nhất định phải chọn sao cho thật vừa ý.
Chu Thập Cửu cười nói:
Chọn xong rồi ta đi nói với trưởng bối.
Chuyện này đều giao hết cho nàng, chuyện đặt tên cho con cái đều do đàn ông trong nhà đảm nhiệm, phụ nữ chỉ đứng cạnh đưa ý kiến thôi, Lâm Di kinh ngạc nhìn Chu Thập Cửu:
Quận vương gia cảm thấy tên nào hay ạ?
Viết hơn mười dòng chờ bọn họ chọn.
Tôn Thất doanh truyền mấy đời, những chữ dễ nghe đều đã bị dùng hết, hiện tại phải tránh những chữ đó mà lại vẫn mang ý tốt, đọc phải thuận miệng, quả là không dễ dàng.
Ngạn, Tự, Huy, Dục.
Lâm Di chọn vài chữ đọc lên.
Hai người cười cười nói nói như thể chị em dâu vô cùng thân thiết, Quách thị nói:
Bây giờ không phải mùa đào, dù muốn mua cũng rất đắt.
Chu lão phu nhân nhìn quả đào, cười hiền từ:
Đào rất ngon, nhưng thân thể ta bây giờ không thoải mái, có ăn cũng không vào, vậy thì các con ăn đi! Ta lớn tuổi rồi, không như các con, thích thức đồ mới mẻ.
Phủ Nội vụ tặng đồ tới đây, đương nhiên phải mời trưởng bối trước, chỉ là đúng lúc Quách thị tới phủ thăm bệnh nên mới cùng nhau qua đây, nói chung là vì muốn xem nàng thế nào.
Hoàng thượng ban tặng danh tự như vậy đúng là ưu ái phủ Khang Quận vương.
Lâm Di cười tới ôm Huy ca, mang chú kì lân nhỏ Hoàng thượng ban đeo lên cổ Huy ca.
Chu lão phu nhân nghe được tin tức:
Được Hoàng thượng tín nhiệm, ban tên là chuyện không dễ dàng.
Chiến sự ở Tâ5y Bắc, Mông Cổ, Miêu Cương đều cần số tiền lớn, nếu thiếu số tiền này thì lương thực, vũ khí chuyển ra biên cương sẽ không còn nữa, đội quân đông đảo cũng suy yếu dần.
Bao nhiêu năm Hoàng thượng lặn lội phương Bắc, áp chế Mông Cổ, đánh tan Miêu Cương, e rằng cả sự nghiệp vĩ đại sẽ bị huỷ trong chốc lát.
Nhưng chuyện này cũng chỉ đành chờ tin báo, không thể làm cách nào khác.
Nhân gia trước nay vẫn có quan hệ tốt với Lâm Di, bây giờ thuyền buôn vẫn bặt tin, Lâm Di chắc chắn sẽ hỏi thăm giúp, xem tình hình Nhân Ngữ Thu bây giờ có lẽ đã hình dung được ra kết quả rồi.
Thân ma ma đi nhanh tới mức thở gấp, lập tức hít vài hơi rồi suy đoán:
Mấy ngày nay, Tưởng thị, Nhân Ngữ Thu lần lượt tới cửa, Quận vương gia cả ngày bận rộn công chuyện bên ngoài, theo như nô tì đoán, đội thuyền buồm triều đình tám phần là gặp phải chuyện rủi rồi.
Lời Thân ma ma vừa thốt ra, nha hoàn bên ngoài hô to:
Quận vương phi và Nhị thái thái tới.
Thân ma ma đỡ Nhân Ngữ Thu, đúng lúc thấy đôi mắt sưng đỏ của Nhân Ngữ Thu.
Đây là dáng vẻ vừa mới khóc, Thân ma ma muốn nhìn cho kĩ, Nhân Ngữ Thu lại giơ tay áo che đi.
Thân ma ma lướt nhanh như một làn gió vội tới báo tin.
Thân ma ma nói:
Lão phu nhân nói lần trước Đổng gia kìm chân Quận vương gia, không ngờ rằng lại...
Chu lão phu nhân lần chuỗi tràng hạt trong tay:
Lâm Di có vui không?
Thân ma ma ngẩn ra:
Hoàng thượng ban thưởng không ít, chắc chắn phải vui rồi ạ.
Nói rồi bà ta cầm sữa dê trong tay đặt lên bàn nhỏ trước mặt Chu lão phu nhân.
Gương mặt đứa bé vẫn luôn hướng về phía nàng, đôi mắt trong veo kia cũng nhìn nàng chăm chú không chớp mắt, cái miệng nhỏ nhắn chúm chím như thế muốn trò chuyện cùng nàng.
Chu Thập Cửu cúi đầu nhìn đứa bé trong lòng Lâm Di.
Bây giờ đứa bé không còn cứ gặp chàng là khóc nữa, nhưng cũng không vui vẻ như nhìn thấy Lâm Di.
Tên nàng đặt chắc chắn sẽ dễ nghe, nàng vui vẻ, lòng ta cũng vui lây.
Chu Thập Cửu kéo tay Lâm Di, lòng nàng như thể được sưởi ấm.
Ngày hôm sau, Lâm Di vẫn chưa nghĩ xong nên lấy tên gì mới hay, trong cung đưa tới đồ Hoàng thượng ban tặng, vàng bạc châu báu, còn có tên cho đứa bé, là
Huy
.
Lâm Di và Quách thị cùng nhau vào cửa, Thân ma ma cố tình nhìn Lâm Di với vẻ ẩn ý.
Vẫn là ý cười thường trực như cũ, không có chút buồn bã nào, Lâm Di quay đầu ra hiệu cho nha hoàn bên người, nha hoàn lập tức dâng chiếc đĩa hoa tám màu lên, trên mâm là ba quả đào hồng.
Lâm Di nói:
Vốn là không có những phủ nội vụ lại đưa tới một đĩa, dâng cho lão phu nhân nếm thử ạ.
Nói rồi, nàng ngồi vào chỗ ngồi, Quách thị cũng lên hành lễ rồi ngồi xuống.
Thục phi nương nương và Ngũ Vương gia đang hỏi thăm khắp xung quanh, người chỉ cần nhớ kĩ những chuyện của phủ Quận vương ta, tương lai ắt sẽ có người hỏi tới.
Thân ma ma gật đầu đã rõ.
Đến buổi chiều, Nhân Ngữ Thu tiên sinh vào phủ gặp Lâm Di, nói khoảng hơn nửa canh giờ, Nhân Ngữ Thu vội vàng rời phủ, đúng lúc va phải Thân ma ma trên đường.
Lâm Di ngồi một lát mới đi, Chu lão phu nhân nhìn Quách thị:
Lâm Di hỏi ngươi cái gì?
Quách thị nhỏ giọng nói:
Không có gì đặc biệt ạ, chỉ là nói về chuyện xây tháp vàng cho Thái hậu nương nương, còn nhắc tới chuyện lần trước Trường Ninh sư thái tới phủ Khang Quận vương.
Muốn nhờ Trường Ninh sư thái tới xem bệnh cho người ạ.
Xem bệnh cho bà sao, Chu lão phu nhân thầm cười lạnh, Lâm Di chỉ thăm dò ý tứ Quách thị thôi.
Chu lão phu nhân nói:
Rồi người đáp lại thế nào?
Quách thị vội vàng lắc đầu:
Những chuyện con biết cũng không nhiều, chỉ biết là Trường Ninh sư thái rất lợi hại, gần đây chữa khỏi bệnh cho không ít người trong Tôn Thất doanh.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.