Chương 329: Điềm rủi


Củng ma ma hành lễ với Chu lão phu nhân rồi mới lui xuống.

Thân ma ma vội vàng sai người đi hỏi thăm, rất nhanh sau 8đó tin tức được truyền tới tai Chu lão phu nhân, bà tử canh cửa đứng kể sinh động như thật:
Không biết đến cùng là Trường 3Ninh sư thái đã nói với Quận vương phi cái gì mà hai người cãi nhau ở trong phòng.
Thân ma ma nhìn bà tử kia một cái.
Bà từ đó biết mình nói sai nên vội vàng ngậm miệng, hành lễ với Chu lão phu nhân rồi lui xuống.
Lúc này thì ai cũng phải cầm đao kiểm vượt chông gai.
Lâm Di ngẩng đầu lên nhìn thẳng vào đôi mắt của Chu Thập Cửu.

Tam Vương gia chen chân vào, tìm cách ngăn chặn phe của Ngũ Vương gia, thể mới có thể để cho thể lực của Nhị Vương gia và Ngũ Vương gia ngang nhau.
Chỉ khi thể lực của hai kẻ địch ngang nhau thì họ mới có thể đánh nhau đến nỗi người chết ta sống.
Chính sự tàn ác hơn bất cứ thứ gì.
Trong phòng không có người ngoài nên Thân ma ma đi đến bên Chu lão phu nhân rồi nói nhỏ:
Nô tỳ đã theo sự sai bảo của lão phu nhân nói với Trường Ninh sư thái, để Trường Ninh sư thái cẩn thận một chút.
Quận vương phi vốn chẳng tin những thứ này, trong nhà chúng ta cũng chưa từng khám bệnh như thế, cũng chưa từng dùng bùa, sao hôm nay lại gọi sư thái tới chứ.
Nếu là Trường Ninh sư thái đưa bùa rồi nhưng bệnh của Lão phu nhân vẫn chưa tốt thì Quận vương phi liền có thể bịa đặt trắng trợn.
Chu Thập Cửu kiên nhẫn giải thích cho nàng:
Nếu như thuyền buôn có thể thuận lợi vào Kinh thì sẽ chẳng tranh chấp như bây giờ, đúng lúc thuyền buôn gặp nạn nên phe Ngũ Vương gia mới có cảm giác đây là thời cơ lật lại ván cờ.
Hoàng thượng thích Ngũ Vương gia, nếu như muốn để cho Hoàng thượng quyết định lập Nhị Vương gia là Thái tử thì phải khiến cho Ngũ Vương gia phạm sai lầm.


Quận vương gia về rồi, tới hầu hạ nhanh lên.
Mấy tiểu nha hoàn thưa vắng rồi lần lượt đi ra ngoài, nên bày bàn thì bày bàn, nên bưng nước thì bưng nước, loay hoay một lúc lâu.
Tới khi Chu Thập Cửu và Lâm Di ăn cơm xong vào phòng trong nói chuyện thì trong phòng mới yên tĩnh lại.
Qua mấy ngày nữa là đến lập Thu, nữ giới tôn thất phải vào cung các loại điểm tâm.
Lâm Di và mấy tổn thất phụ vừa nói chuyện vừa đặt điểm tâm mình mang tới ở bàn trong nội điện Cảnh Nhân cung.
Vậy nên lần này hẳn là cạm bẫy mà phe của Hoàng hậu bày ra để gài phe của Ngũ Vương gia.
Nhưng gì sao thì thuyền buôn đang ở trên biển, đến cùng thì cũng chẳng ai biết là thật hay giả.
Bây giờ Hoàng thượng đang mắc kẹt giữa Thái hậu nương nương và Hoàng hậu nương nương, Lâm Di vì nhà
mẹ đẻ của mình mà đưa tay giúp đỡ Hoàng hậu, chẳng tiếc làm mích lòng nhiều người.
Ban đêm Hồ Đào tìm tiểu nha hoàn đi bày mâm trái cây, vừa tiến vào phòng của Lộc Đỉnh thì đã nghe mấy tiểu nha đầu bàn luận chuyện Trường Ninh sư thái thất lễ:
Một người xuất gia như bà ta sao lại tùy tiện thế chứ, lại còn dám làm mích lòng Quận vương phi.
Nếu như cởi áo tăng ra thì chẳng phải còn định cầm dao dùng cái chết để đe dọa à.
Nói tới đây thì mọi người lại bắt đầu nói rất nhiều phủ trong Tôn Thất doanh mời Trường Ninh sư thái về trị bệnh.
Nữ giới tôn thất còn sao chép kinh Phật để tận hiếu với Thái hậu nương nương, mấy chuyện này đều do Trường Ninh sư thái sắp xếp.
Nếu như Trường Ninh sư thái là kẻ lừa đảo thì chẳng phải là những việc mọi người làm đều là dã tràng xe cát cả à.
Ngươi cũng thấy rồi đó, nếu như không tận mắt nhìn thấy bọn họ rớt đài thì mai sau ta chết đi sao có thể mang tin tức này xuống cho ông ta chứ, ta chết rồi thì không sợ ông ta có chứa chấp ta không nữa rồi.
Thân ma ma nghe thế thì rơi nước mắt:
Người chắc chắn có thể sống lâu trăm tuổi, sau này Đại gia thành thân còn được hưởng phúc tứ đại đồng đường.

Chu lão phu nhân xua tay nói:
Con trai ruột của ta không có tiền đồ, lại còn kiên quyết nâng đỡ con hoang, nếu như ta có thể xả được cục tức này thì muốn ta bị đày xuống mười tám tầng địa ngục cũng được.
Thân ma ma che mặt khóc nấc lên.
Nếu như bùa có thể chữa trăm bệnh thì sao triều đình lại lập Thái Y viện mà không phải thờ phụng những sự tăng đó chứ.
Có người nói:
Sao lại không có, chẳng phải là có Thượng Thanh viện đấy ư?
Vừa dứt lời thì mọi người lại ồn ào lên.
Nàng cũng chẳng cần nhắc đến chuyện lỡ Hoàng thượng không lập Nhị Vương gia là Thái tử thì Khang Quận vương phủ có thể thoát thân an toàn hay không.
Chu lão phu nhân thở dài:
Đã gả vào tôn thất thì mọi chuyện đều phải lấy Tôn Thất doanh làm đầu.
Có vãn bối nhà nào không muốn hiếu thuận trưởng bối đầu, ai cũng hiểu đạo lý trăm sự lây hiểu làm đầu.
Cho dù Quận vương phi muốn thế nào đi nữa thì cũng không thể không quan tâm lão phu nhân.

Hiển Quận vương phi nói:
Nghe nói Trường Ninh sư thái đã chữa khỏi bệnh của Hi tần nương nương, bây giờ mấy vị Thái phi bên Từ Ninh cung đều đang mời Trường Ninh sư thái sang nói chuyện...
Nàng nói đến đây lại nhìn về phía Lâm Di với vẻ lo lắng:
Ngươi phải cẩn thận một chút, bây giờ đang chuẩn bị Tết Trung nguyên, khó tránh sẽ có mấy tin đồn.
Tết Trung nguyên là lễ Vu Lan của Phật giáo và hội Quan Trai của Đạo giáo, lúc này nhà ai cũng sẽ dâng hương làm phép, trong cung cũng mời Phổ Viễn đại sư niệm kinh cầu phúc cho Thái hậu nương nương.
Tết Trung nguyên cũng là lễ hiểu kính người thân, năm ngoái đã có tin đồn rằng nàng bất kính với trưởng bối, năm nay nàng lại đuổi Trường Ninh sư thái ra khỏi phủ làm cho tin đồn càng lớn thêm.
Cứ suốt ngày nghĩ cho nhà mẹ đẻ, mê hoặc Nguyên Triệt.
Mặc dù ta đã già rồi, phụ thuộc vào nàng không có kết quả tốt nhưng cũng chưa chắc nàng có thể che chở nhà mẹ đẻ của mình bình an.
Vành mắt Thân ma ma đỏ lên:
Lão phu nhân đừng nói thế, trước giờ người vẫn rất khỏe mạnh, nếu không phải là vì đại lão gia...

Tin tức của thuyền buôn đã vào Kinh rồi, trong nha môn có động tĩnh gì không?
Chu Thập Cửu nói:
Đã có quan văn vạch tội võ tướng chúng ta kích động Hoàng thượng lập hải quân mở lệnh cấm biển, khiến cho nền tảng quốc gia bị dao động.
Bên Khoa Đạo cũng ổn, người tiếp nhận công việc của nhạc phụ là Lưu Thừa Đãi, làm người cũng ổn trọng, trên triều cũng chẳng nói lời nào.
Nếu như là cha thì chắc chắn đã sớm không nhịn được nữa, chẳng trách Tam Vương gia muốn xếp Lưu Thừa Đãi tiếp quản Khoa Đạo.

Đừng sợ.
Chu Thập Cửu nói khẽ:
Tất cả đã có ta, cho dù kết quả như thế nào thì ta đều sẽ tìm cách bảo vệ chúng ta bình an.
Lâm Di dựa vào vai của Chu Thập Cửu, cho dù kết quả như thế nào thì nàng cũng tin rằng Chu Thập Cửu sẽ có cách để thoát thân.
Nhưng chỉ là mỗi khi nghĩ đến sự bảo vệ của Hoàng hậu nương nương đối với nàng thì lòng nàng sẽ không yên.
Chu Thập Cửu nói:
Mấy ngày nay phải chuẩn bị cho tốt, nói không chừng nàng sẽ bị triệu tiền cung.
Nàng biết chứ, sắp xếp nhiều chuyện như thế chính là vì đợi đến lúc tiến cung nói chuyện trước mặt Hoàng hậu nương nương.
Mặc dù lời nói của một phụ nhân trong nội trạch cũng chẳng có trọng lượng lắm, nhưng có mấy cầu bắt buộc phải do nàng nói ra.
Mặc dù Chu lão phu nhân không thể hiện cảm xúc vui buồn nhưng về mặt của bà ta đã tốt hơn trước.
Bà từ đó nói tiếp:
Quận vương phi không nói gì thêm.
Lâm Di chỉnh lại tay áo cho Chu Thập Cửu, chàng nói:
Hai ngày nay Hi Tần nương nương trong cung triệu Trường Ninh sư thái giảng pháp.
Lâm Di dừng tay lại, nói chuyện hôm nay cãi nhau với Trường Ninh sư thái cho Chu Thập Cửu nghe:
Hôm nay chuyện này đã truyền ra ngoài rồi, lúc Trường Ninh sư thái vào cung giảng pháp thì chắc chắn nương nương trong cung sẽ hỏi.
Cho dù không hỏi thì cũng sẽ có người nói cho nghe.
Lúc xây kim tháp thì phủ Khang Quận vương chỉ bỏ ra mấy trăm lượng, cộng thêm lần này nàng gần như đã đuổi Trường Ninh sư thái ra khỏi phủ, làm mích lòng những tâm phúc bên người Thái hậu nương nương trước khi người hoãng.
Quận vương phi tranh luận Phật p9háp với Trường Ninh sư thái, Trường Ninh sư thái nói là đến cùng thiện ác cũng có quả báo, phải làm nhiều việc thiện thì mớ6i tích phục được, còn nhắc đến Hiếu kinh, bảo Quận vương phi phải hiểu kính lão phu nhân.

Thân ma ma vừa mừng vừa 5sợ, bà ta quay đầu lại nhìn Chu lão phu nhân.
Sao mà Trường Ninh sư thái không hiểu rõ ý trong lời nói của bà ta được, lúc này cho dù là ai thì cũng sẽ tìm trăm phương ngàn kế để bảo vệ mình.
Huống chi trước đó còn có Tín Thân vương phi giúp đỡ.
Nếu như Nhị Vương gia được lập làm Thái tử thì không nói làm gì, còn nếu không thì trước khi thuyền buôn vào Kinh chắc chắn sẽ có sự sắp xếp khác.

Lâm Di thoáng hiểu ý của Chu Thập Cửu.
Lâm Di nói:
Nếu là thành công thì Trường Ninh sư thái sẽ mắc tội gì?
Viết bùa không bằng vu cổ, nhưng dù sao thì cũng là tội lớn gây dao động xã tắc.
Trái lại, nếu như Hoàng thượng trách tội phủ Khang Quận vương, chụp tội danh bất hiểu thì đừng nói là tiền đồ của Chu Thập Cửu tan tành mà cả tước vị cũng chưa chắc đã giữ được.
nên mới yếu đi, sau này nghỉ ngơi tĩnh dưỡng cho tốt, chắc chắn...

Ta còn có thể làm sao chứ...
Chu lão phu nhân mở to mắt mỉm cười:
Ta nuốt không trôi cục tức này, từ khi ta gả đến nơi này vẫn luôn cực khổ hầu hạ ông ta, vậy mà cuối cùng lại rơi vào tình cảnh như bây giờ.
Lúc trẻ ta còn để ý, còn đau lòng, lén trốn đi khóc, sợ bị hạ nhân nhìn thấy, còn nghĩ ông ta có tình cảm với mình nhưng trước khi ông ta chết...
Gả gà theo gà, gả chó theo chó, bây giờ cha đã thoát thân được rồi, nàng cũng chẳng còn gì để lo lắng nữa.
Nếu như Chu Thập Cửu ủng hộ Tam Vương gia thì nàng cũng sẽ làm theo ý của chàng.
Hồ Đào càng nghe càng không chịu được, nàng ho một cái rồi vén rèm lên, mấy tiểu nha hoàn ngập miệng ngay lập tức, tất cả đều đứng lên hành lễ với Hồ Đào.
Hổ Đào nhìn chằm chằm mấy tiểu nha hoàn, mấy nàng đều xấu hổ cúi đầu.
Mọi người ngồi trong chính điện một lúc để chờ bái kiến Hoàng hậu nương nương, Hoàng hậu nương nương bảo họ ở lại ban thưởng gia yến.
Lúc sắp khai tiệc mà Hoàng thượng vẫn chưa đến, Hoàng hậu sai bảo cung nhân khai tiệc.
Chu Thập Cửu nói:
Ta đang để cho người nghe ngóng tin tức thật sự của thuyền buôn.
Lâm Di im lặng nghe Chu Thập Cửu nói.

Ta biết vị tướng quân nhận lệnh đưa thuyền buôn ra biển có quan hệ với phe cánh của Hoàng hậu nương nương, trước khi thuyền buôn ra biển thì phe Hoàng hậu nương nương đã có chuẩn bị rồi.
Cung nhân kiểm tra điểm tâm được mang tới rồi chọn những điểm tâm đẹp mắt nhất đưa tới chỗ Hoàng hậu nương nương.
Hiển Quận vương phi và Tưởng thị kéo Lâm Di tới bên cạnh nói chuyện.
Mọi người mặt ngoài thì ngoan ngoãn, cấp bậc lễ nghĩa chu đáo, sau lưng lại âm thầm bàn tán.
Thuyền buôn không về đúng hạn, trên triều đang hỗn loạn, Hoàng thượng ngồi trong thư phòng cả ngày để xử lý chính sự, ngay cả gia yến cũng chẳng có thời gian tới dự.
Chu lão phu nhân nói:
Lâm Di sai người lấy bùa đi là không chịu tin lời nói của Trường Ninh sư thái?
Thân ma ma gật đầu:
Chắc là như thế.

Trong Kinh cũng có khá nhiều nữ quyến tin vào Trường Ninh sư thái.

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Doanh Môn Phục Quý.