Chương 333: Liên lụy


Vú nuôi nghĩ tới đây thì nhìn nhũ mẫu đang quỳ dưới đất bằng ánh mắt hung tợn:
Quận vương phi chẳng hề bạc đãi ngươi, sao người 8lại làm ra chuyện này được chứ.


Nhũ mẫu cũng không dám giấu giếm:
Là do Thần ma ma.

Sau khi nô tỳ vào phủ mới 3biết là mình có thân thích với nhà mẹ đẻ của Thân ma ma.
Thục phi hại cả nhà bà ấy, bà ấy ẩn mình trong chùa nhiều năm như thế, rồi lại bôn ba từ Kinh đô phụ tới Kinh thành.
Thay tên đổi họ chỉ vì chờ tới ngày như này.
Nếu không phải Chu Thập Cửu đã nói cho Lâm Di từ trước thì đúng là nàng chẳng hề nhìn thấy chút manh mối nào từ vẻ mặt của Trường Ninh sư thái cả.
Trường Ninh sư thái đã thanh đăng cổ Phật nhiều năm, cứ tưởng trái tim bà ấy đã bình lặng như nước rồi nhưng vẫn chẳng thể quên được mối thù này.
Lâm Di tỏ vẻ khó xử:
Cháu dâu vẫn cảm thấy không ổn lắm, Thân ma ma là ma ma quân sự, nếu như làm ầm làm ĩ tra hỏi thì chỉ sợ rằng sẽ làm mất mặt bà ấy, vẫn nên tra rõ chuyện này thì hơn...
Ngày mai hỏi lại cũng không muộn.
Thẩm nương yên tâm, Thân ma ma không có công lao cũng có khổ lao.
Nàng đã nói rất rõ ràng rồi, nếu như lão phu nhân vẫn muốn nhúng tay vào thì chính là đang bao che cho người của mình.
Lâm Di cãi nhau với Trường Ninh sư thái chỉ là vì muốn để cho lời đồn lan truyền khắp Tôn Thất doanh mà thôi.
Như thế mới có thể để cho Hoàng thượng tin tưởng.
Cho dù là Trường Ninh sư thái hay Phổ Viện đại sự thì đều là do bè cánh của Ngũ Vương gia tìm tới để gây chuyện, thay đổi quyết tâm lập Nhị Vương gia thành Thái tử của Hoàng thượng.
Hóa ra Lâm Di vừa về phủ đã lật tung viện tử lên là vì cái này, chắc chắn là Trường Ninh sư thái ở trong cung đã thất bại rồi, nếu không thì Lâm Di cũng chẳng vội vã ra tay với bà ta thể đầu.
Nói cho cùng thì nàng vẫn còn trẻ, vẫn còn hiểu thắng lắm.
Ánh mắt của Chu lão phu nhân trở nên lạnh lùng, nếu bà ta xảy ra chuyện gì thì Lâm Di cũng chẳng thể tránh được cái danh ép chết trưởng bối đâu.
Mặc dù Trường Ninh sư thái không thể trở thành một người xuất gia tứ đại giai không như lời Phật dạy nhưng đúng là một người phụ nữ giỏi giang, Nếu như không có Trường Ninh sư thái thì cho dù Hoàng hậu nương nương và Lâm Di có nói với Hoàng thượng như thế nào thì Hoàng thượng cũng chẳng thể tức giận như thế được.
Tức giận đến nỗi chẳng thèm để ý đến người mang long thai là Lệ tần nữa mà, chắc chắn là sau đó sẽ nghi ngờ tới Thục phi và Ngũ Vương gia.
Từ lúc Kính Quận vương phi dẫn Trường Ninh sư thái vào phủ Khang Quận vương thì ván cờ này đã được định rồi.
Thân ma ma bắt đầu đứng ngồi không yên, bà ta hay thấy những người làm bị vu ăn trộm trong nội trạch, quan phủ cũng chẳng thèm tra xét kỹ mà kết án rất nhanh.
Mỗi năm phạm nhân bị đưa đi lưu vong nhiều nhất chính là gia nô.
Cuối cùng Thân ma ma cũng nghe thấy tiếng của Củng ma ma vang lên ngoài cửa, bà ta nhào về phía cánh cửa rồi gào lên:
Củng ma ma, để ta gặp Quận vương phi, Củng ma ma...
Mắt của Củng ma ma lóe lên, bà chẳng thèm để ý tới tiếng gào đó.
Củng ma ma thưa vâng.
Lúc lão phu nhân dọn vào phủ Khang Quận vương thì dẫn theo cả nhà Thân ma ma tới.
Lão phu nhân làm thế là để vì muốn có người bên cạnh mình để cùng đối phó với Lâm Di, nhưng bây giờ lại thành cái thóp cho Lâm Di năm.
Bên ngoài bỗng vang lên tiếng khóc của Huy ca khiến cho Chu Thập Cửu nhíu mày.

Không sao đâu.
Lâm Di vắt khăn lau mặt cho Chu Thập Cửu:
Có lẽ là đang thay tã đó, trẻ con đều như thể cả.
Nàng đã sai người theo dõi nhũ mẫu từ lâu rồi, nàng ta không hề nhét tấm bùa ấy vào đệm của Huy ca.
Chu Thập Cửu vẫn sợ tấm bùa ấy sẽ dọa Huy ca sợ, dù sao thì các loại bùa được lấy từ chùa vẫn ít nhiều linh nghiệm.
Tất nhiên là Chu Thập Cửu cũng đã nghĩ đến điều này, nhưng chàng không lo nghĩ gì nhiều mà lại vô thức dùng toàn sức lực của mình để che chở cho nàng.
Lâm Di cảm nhận được sự ấm áp đang lan trong lòng, ngẩng đầu lên thì thấy Chu Thập Cửu vén rèm lên đi thư phòng.
Trong phòng rất yên tĩnh, Lâm Di đứng ở ngoài thư phòng là có thể nghe được tiếng nói của Chu Thập Cửu.
Thân ma ma đến tìm nô tỳ mấy lần, còn dặn dò nô tỳ là nếu chăm 9sóc tiểu Thế tử cho kỹ thì tương lai sẽ nói đỡ cho nô tỳ lưu lại phủ làm việc.
Vì thế nên nô tỳ mới dần thân với Thân ma6 ma.
Đây là nô tỳ bị mỡ heo làm mờ con mắt, đáng lý ra nô tỳ nên nói chuyện này với Quận vương phi sớm hơn.


Dẫn Thân ma ma đến đây, ta muốn chính miệng hỏi bà ta.
Nhà họ Chu chúng ta cũng đâu có đối xử tệ với bà ta đâu mà sao bà ta có thể táng tận lương tâm đến mức này.
Mặc dù lão phu nhân nói là Thân ma ma nhưng thật ra bà ta đang nói đểu Chu Thập Cửu.
Bên ngoài mới trôi qua một ngày nhưng người bị giam trong đó lại cảm thấy đã trôi qua vài ngày rồi, nhất là cơm canh cứ cách bốn tiếng lại được đưa vào một lần.
Củng ma ma nói nhỏ vào tai Lâm Di:
Thân ma ma không nhịn được, đang nói chuyện với bà tử canh cửa.

Lâm Di không ngẩng đầu lên mà trả lời:
Không cho phép bất cứ ai nói chuyện với bà ta.

Củng ma ma thưa vâng.
Lâm Di đi theo Chu Thập Cửu vào phòng xép thay quần áo, xung quanh không còn ai nữa thì nàng mới nói nhỏ:
Để ta xử lý là được rồi, Quận vương gia không cần để ý đến chuyện trong nội trạch đầu.
Lâm Di vừa dứt lời thì bàn tay đã bị Chu Thập Cửu nắm chặt, chàng cúi đầu nhìn nàng rồi nở một nụ cười hiền hòa hỏi:
Trong cung thế nào rồi?
Lâm Di lắc đầu:
Không có gì, cũng rất thuận lợi.
Chỉ là Trường Ninh sư thái bị tống vào tử lao, chờ ngày xử trảm.
Chu Thập Cửu nói:
Trường Ninh sư thái cũng là cầu được ước thấy rồi, bà ta đã nghĩ tới kết quả của mình từ trước.

May là lần này không sao.
Mọi ngóc ngách trong phủ đều phải tra xét cho rõ ràng.
Người đã đi theo ta từ lúc còn ở nhà tổ, người nào cũng không cần phải nể mặt, chỉ cần tra ra điều đáng nghi thì cứ đuổi hết.
Hà tổng quản vội vàng thưa vắng.
Nhất là Trường Ninh sư thái từng nói lúc thuyền buồm của triều đình ra biển mình đã bói ra một quẻ đại hung.
Mà chuyện thành lập thủy quân và mở cấm biển vốn là để hãm hại Hoàng hậu nương nương.
Bây giờ nhắc lại chuyện cũ thì chẳng cần nói cũng biết đó là ý gì.
Chu Thập Cửu đi ra khỏi thư phòng với vẻ mặt lạnh lùng, Hà tổng quản đi theo sau, mồ hôi hột chảy ròng ròng trên mặt.
Ngay sau đó thì nhũ mẫu giấu hầu bao bị đưa đi, Củng ma ma tra khảo tất cả nhũ mẫu trong phủ một lượt rồi mới yên tâm để cho nhũ mẫu tiếp tục chăm sóc Huy ca.
Sau khi tra xong viện của phu thê Chu Thập Cửu thì Hà tổng quản vừa xin lỗi vừa bảo bà tự trói Thân ma ma và nhũ mẫu kia vào kho củi.
Lão phu nhân định nói gì đó nhưng nào ngờ vừa mở miệng ra thì lại ho khan.
Lâm Di bước lên phía trước an ủi:
Thẩm nương đừng vội, nếu đổi thành người khác thì ta cũng không tra xét, nhưng Huy ca vẫn còn nhỏ mà đã bị người khác tính kể như thế này rồi.
Người làm mẹ như cháu đây không tra thì sẽ luôn day dứt trong lòng.
Lão phu nhân xua tay:
Ngươi đi...
Ánh mắt của chàng như một lưỡi dao sắc bén, dọa nhũ mẫu đang quỳ dưới đất sợ đến nỗi run lẩy bẩy.
Chu Thập Cửu ngồi xuống rồi cầm tấm bùa trên bàn lên xem một cách rất tự nhiên:
Từ đâu ra?
Lâm Di nói:
Tìm được trong phòng của Huy ca.
Vẻ tươi cười trên mặt của Chu Thập Cửu biến mất:
Điều tra rõ chưa? Ai bỏ vào.

Tra được Thân ma ma, vậy thì có tính là rõ không? Lâm Di còn chưa lên tiếng thì Chu Thập Cửu đã nói tiếp:
Đóng cửa phủ lại, tra xét cẩn thận một lần, chỉ cần ai đáng nghi thì đều trói lại.
Chàng nói rồi nhìn về phía Củng ma ma đang đứng bên cạnh:
Gọi Hà tổng quản vào thư phòng, ta muốn đích thân hỏi hẳn.

Mặc dù Lâm Di không tin nhưng chuyện này xảy ra ở trên người Huy ca thì nàng cũng không thể không để ý:
Bùa đó không phải lấy từ Trường Ninh sư thái, ta đã để cho Quất Hồng lén đổi rồi.
Chu Thập Cửu nghe thể thì gật đầu.
Củng ma ma đứng ngoài lên tiếng:
Hà tổng quản tới.
Chu Thập Cửu đưa khăn cho Lâm Di rồi nói:
Ta đi sắp xếp, nàng không cần để ý đến đâu.
Nếu người ngoài có nói gì thì chỉ cần nói đó là ý của ta là được.
Chu Thập Cửu sợ nàng đụng chạm tới Chu lão phu nhân sẽ bị ảnh thưởng tới thanh danh, nhưng cho dù Chu Thập Cửu có tự mình đi làm thì người ngoài vẫn nghĩ hai vợ chồng họ là một thể...
tra...
cho rõ.

Cho dù là ai bị giam vào căn phòng tối đến nỗi không thấy rõ năm ngón tay thì đều sẽ cảm thấy sợ hãi.
Không đến một tiếng sau thì viện của Chu lão phu nhân loạn cả lên, Lâm Di dẫn theo người qua thăm lão phu nhân.
Nàng nói chuyện phát hiện ra tấm bùa trong phòng của Huy ca:
Nhũ mẫu bảo là Thân ma ma, Thân ma ma là người cũ bên cạnh thẩm nương, trước giờ làm việc đều rất cẩn thận, ta cũng biết là thẩm nương không thể không có bà ấy bên người.
Lâm Di ngồi trên ghế, đôi mắt trong veo, vẻ mặt tươi cười, dường như nàng đang nhìn một con thú đang bị nhốt trong lồng.
Nhất là Lâm Di lại còn nói đỡ cho Thân ma ma, như đổ thêm dầu vào lửa.
Chu lão phu nhân nghe nói Lâm Di mới từ trong cung về thì bà ta đang định bảo Thân ma ma đi nghe ngóng tin tức tốt.
Trường Ninh sư thái đi Từ Ninh cung cầu phúc cho Thái hậu chứng tỏ được Hoàng thượng rất tin tưởng, Khang Quận vương phi mới xích mích với Trường Ninh sư thái thì chắc chắn hôm nay vào cung sẽ bị lạnh nhạt.
Ai ngờ còn chưa nghe được tin tức của Trường Ninh sư thái thì tiểu nha hoàn đã vội vàng chạy về báo là Thân ma ma bị nhốt vào kho củi.
Bà 5vú nói:
Chẳng trách hai ngày nay Thể tử gia ngủ không được ngon, hóa ra là do người mà ra.
Bà vú nói tới đây thì có một giọng nói trầm thấp vang lên:
Đang tìm gì đó?
Là Chu Thập Cửu về.
Lâm Di đứng lên thì thấy Chu Thập Cửu bước chân vào cửa.
Chu Thập Cửu thấy tình hình trong phòng không đúng lắm thì nhìn chằm chằm vào nhũ mẫu đang quỳ trên mặt đất và bà vú.
Chưa tới thời cơ thì cho dù thả ra cũng chẳng hỏi được cái gì.
Trước nay Thân ma ma xử lý người hầu rất kiên nhẫn, điều này Củng ma ma học từ Thân ma ma mà ra thôi.
Củng ma ma kể lại cho Lâm Di nghe:
Cũng sắp được rồi, bây giờ thì cho dù Quận vương phi hỏi thế nào thì Thân ma ma cũng sẽ nói thật.
Chỉ cần ở trong phủ Khang Quận vương thì chính là hạ nhân của phủ Khang Quận vương này, người chủ mẫu là nàng đây có quyền xử lý.
Sáng sớm hôm sau, hai đứa con dâu của Thân ma ma vào phủ ồn ào muốn gặp Thân ma ma.
Tối qua Hà tổng quản đã đưa hai đứa con trai của Thân ma ma đi, tới giờ vẫn chưa có tin tức gì.
Nhốt đủ lâu rồi nên bà ta đã bắt đầu nghĩ cách thoát thân.


Nàng muốn để cho Thân ma ma suy nghĩ làm thế nào mới có thể cởi bỏ tội danh trên người.

Lâm Di bê chén trà lên uống, nàng cũng chẳng muốn đối phó với lão phu nhân và Thân ma ma đầu, nàng chỉ hy vọng Thân ma ma có thể nói rõ mọi việc, tránh nặng tìm nhẹ, rồi đẩy sai lầm cho người khác.

Đó mới là chuyện Thân ma ma hay làm.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Doanh Môn Phục Quý.