Chương 340: Ban thưởng
-
Doanh Môn Phục Quý
- Vân Nghê
- 2064 chữ
- 2022-02-06 07:24:08
Nghĩ đến đây, bước chân của Củng ma ma trở nên nhẹ nhàng hơn hẳn.
Củng ma ma vừa ra khỏi cổng nguyệt lượng liền t8hấy bà tử ra đón đường.
Từ trước đến nay, Chu Thập Cửu luôn tránh không nhắc tới chuyện giết Thành Diễm, hiện tại nhắc tới hơn là muốn nói thực tình hình cho nàng hay.
Chu Thập Cửu thấp giọng bảo:
Ta đến thủ đô thứ hai dẫn Thành Diễm, Tam Vương gia giao một mật thư cho ta, bảo ta tìm cơ hội diệt trừ Thành Diễm.
Lâm Di ngẩng đầu nhìn thẳng vào đôi mắt trong suốt của Chu Thập Cửu:
Huynh đệ song sinh với Thành Diễm đang ở chỗ Tam Vương gia.
Tam Vương gia bức thiết muốn giết Thành Diễm như vậy là bởi có thể thu
Chu Thập Cửu bắt được ánh mắt ảm đạm của nàng, chàng nói:
Ta đã nói với nàng, ta giết đạo sĩ của Thượng Thanh viện.
Nhắc tới điều này, Lâm Di chợt tỉnh táo lợi.
Ý cười trên mặt Chu Thập Cửu không hề suy giảm, ánh mắt càng sâu xa hơn:
Đạo sĩ Thành Diễm của Thượng Thanh viện có một người huynh đệ song sinh, người bên ngoài không hề hay biết.
Huynh đệ song sinh, nếu thật sự giả danh nhau, người khác nhất định không nhìn ra được.
Thái y nói trẻ con thường sẽ bị như thế một lần, ngươi cũng nên cẩn thận chút.
Lâm Di bèn hỏi:
Vậy giờ Tú tỷ nhi thể nào rồi? Uống sữa còn trớ ra nữa không?
Lâm Uyển đáp:
Không phải lúc nào cũng trớ mà là hay bị sặc sữa, không biết có phải do lúc mang thai, sức khỏe ta không tốt hay không, mà Tú tỷ nhi trông khá là nhỏ.
Lâm Di nghe thể bèn lên tiếng:
Ta nghe nói Tú tỷ nhi vừa xinh lại vừa hoạt bát, làm mẹ thì cứ hay lo lắng nhiều như vậy đấy.
Lâm Uyển cầm khăn che miệng, nở nụ cười:
Thì ai cũng vậy mà, sinh con ra liền dành hết tâm tư cho con, những thứ khác chẳng buồn nghĩ đến nữa.
Nói vậy có ý là muốn cho nàng hay, nàng ta sẽ không có tâm tư khác nữa? Lâm Di liếc nhìn Lâm Uyển, Lâm Uyển cũng nhìn sang.
Nụ cười trên mặt Lâm Uyển dần tắt, nàng ta thở dài:
Quận vương phi có nghe nói đến chuyện Tứ muội không?
Lâm Di gật đầu:
Nghe lời đồn đãi thôi, cũng không rõ rốt cuộc thế nào?
Lâm Uyển thận trọng nhìn Lâm Di:
Là thật đó, Lâm Đại thái thái đến nhà nhờ Nhị thẩm qua khuyên nhủ Lâm Phương, trước phải làm tốt nghĩa vụ người vợ, người con dâu, sau đó hẳng nghĩ đến niệm kinh bái Phật.
Sau khi sinh con gái thì Lâm Uyển đã hơi mập ra, trong sắc mặt rất tốt, tóc vấn kiểu viên kế đầu cài hoa mẫu đơn đỏ bằng lụa, cằm bổ diêu song điệp bằng vàng, thoạt hình xinh đẹp rạng rỡ hơn trước rất nhiều.
Từ sau khi lấy chồng, Lâm Uyển dồn hết tinh lực vào phủ Trấn Quốc công, trên có thể hầu hạ cha mẹ chồng vui vẻ, dưới có thể được lòng phu quân, dù lần này không sinh được con trai thì cũng không bị oán trách nhiều.
Theo từng lời xướng đọc của lễ quan, từng tương đồ lớn lớn bé bé được khiêng vào sân viện.
Chu Thập Cửu tự tay tiếp nhận chiếu chỉ ban thưởng, lễ quan cười mời Lâm Di kiểm đồ, Chu Thập Cửu nhận ngân phiếu từ tay quản sự đưa cho lễ quan.
Thành Diễn biến mất, Hoàng thượng phản ứng thế nào, cả triều đều biết, Hoàng thượng hết lòng tin tưởng Thành Diễm, nếu từng mất đi rồi lại lấy được trở về, ngài sẽ càng nắm chặt không buông, nhất là sau khi trải qua sự việc của Phó Viện đại sư và Trường Ninh sư thái, trong mặt Hoàng thượng, chỉ có Thành Diệm mới là người chân chính có bản lĩnh và có khả năng giải được lời sấm.
Lòng bàn tay Lâm Di đã rịn mồ hôi, đây quả là một nước cờ hay.
Đi một vòng lớn chỉ để đạt được kết quả như vậy, tâm cơ của Tam Vương gia quả là sâu không thấy đáy, khiến người ta sợ hãi.
Nếu lúc đó ta chỉ giấu Thành Diễm đi thì tương lai còn có cơ hội thay đổi, nhưng Thành Diễm đã chết, hết thảy những chuyện này đều đã có kết cục sẵn rồi,
Chu Thập Cửu nhìn Lâm Di,
Thành Diễm giả không chỉ có thể giải lời sấm mà còn có thể tung ra chuyện từng bị người ta đuổi giết, dù tất cả những chuyện này đều là chuyện đã được bố trí từ trước, nhưng Hoàng thượng cũng sẽ hết lòng tin tưởng.
Thành Diễn giả sẽ nói là Nhị Vương gia phái người giết y, còn có thể nói phe phái Ngũ Vương gia cũng đang tìm y, y muốn quay về cung mà phải trải qua nhiều trắc trở khó khăn.
Lâm Di mỉm cười nhìn về phía Quất Hồng, Quất Hồng còn chưa hoàn hồn:
Đang yên đang lành lại ra một thứ như vậy.
Lâm Di sai người lấy tháp đồng hồ báo giờ ra trưng bày ở Đa Bảo các, lại chọn thêm mấy món trang sức đẹp đẽ tinh xảo cùng vật trang trí, còn lại để Củng ma ma và Bạch Thược chỉ huy người thu vào kho.
Chu Thập Cửu tiễn lễ quan xong bèn trở lại, Lâm Di theo chàng vào phòng bên thay đồ.
Chu Thập Cửu gật đầu:
Hoàng thượng đã quyết định rồi, chỉ còn thiếu một chiều thứ nữa thôi.
Như vậy, Hoàng hậu nương nương và Nhị Vương gia đã bị buộc chặt vào cùng một chiếc thuyền, tình hình này giống hệt tình hình kiếp trước.
Dựa theo mưu tính của Tam Vương gia, thì chỉ còn cách ngày công thành một bước mà thôi.
lợi từ điều này.
Chỉ có giết Thành Diễm mới có thể thể hiện giá trị của vị đạo sĩ này.
Củng ma ma nhanh chân bước vài bước, hỏi:
Chuyện gì vậy?
Bà tử nói:
Ngoài cửa có quan3 gia tới, bảo Quận vương phi chuẩn bị chút, triều đình có ban thưởng ạ.
Củng ma ma vui vẻ, vội hỏi bà tử:
Quản sự có t9hể qua đó không?
Bà tử gật đầu.
Lúc này Củng ma ma mới nâng váy chạy trở về Nhị Tiến viện, Bạch Thược vừa mới s6ai bảo tiểu nha hoàn cắm mấy cành hoa mới cắt, đang định dẫn người ra ngoài.
Chu Thập Cửu cười nhìn Lâm Di, nói:
Chọn lấy vài món được ban thưởng đưa sang phủ Quảng Bình hầu, để mọi người cùng ngắm mấy thứ mới lạ này, sang năm mở Thị Bách ti rồi, những thứ này lại thành thứ thường thấy.
Nói vậy có nghĩa là, chuyện lập Thị Bách ti đã được xác định rồi.
Lâm Di mỉm cười nó:
Đúng là có rất nhiều thứ mới lạ.
Chu Thập Cửu nói tiếp:
Mấy ngày nay Hoàng thượng liên tiếp triệu kiến Nhị Vương gia, nam thư phòng có truyền ra một tin, Hoàng thượng tỉnh triệu Trịnh Các lão về triều.
Ngày này cuối cùng cũng tới, Hoàng thượng muốn lập Nhị Vương gia làm Thái tử, Lâm Di ngẩng đầu lên:
Nói vậy thì đây là chuyện sắp tới ư?
Y luôn mang một tấm lòng lo lắng cho an nguy của triều Đại Chu, nhất định phải quay về giải thích lời sấm kia, chỉ có dẹp loạn nội đầu giữa Nhị Vương gia và Ngũ Vương gia thì ngày sau triều Đại Chu này mới có cơ thịnh vượng được.
Trán Lâm Di đã rịn một lớp mồ hôi lạnh, nàng cảm thấy thật may mà Chu Thập Cửu ủng hộ Tam Vương gia:
Quận vương gia cũng phải cẩn thận, giết Thành Diễm, dĩ nhiên Quận vương gia là công thần, nhưng chỉ e ngày sau tân để đăng cơ sẽ nghĩ rằng những thủ đoạn khi xưa ấy thật không được quang minh chính đại.
Công ủng lập đương nhiên thật rực rỡ, nhưng phía sau lại là vực sâu vạn trượng.
Trong hộp gỗ đàn khắc hoa tử kim còn có hai chiếc đồng hồ nhỏ xinh, có thể nắm vừa trong tay.
Một chiếc hộp làm bằng bạc có bốn góc đều khảm tơ thành hình hoa tường vi, xung quanh nạm đá quý màu đỏ, mở ra thì thấy bên trong là một mỹ nhân tóc xù, quần áo xộc xệch, Quất Hồng đứng bên vừa thấy liền kêu lên kinh ngạc.
Trở về viện thứ hai, Lâm Di mới tỉ mỉ xem xét mấy thứ được ban thưởng.
Tất cả đều là những vật phẩm mà thuyền buôn mang về từ hải ngoại, có rất nhiều thứ khiến người ta kinh ngạc, nhất là chiếc đồng hồ mạ vàng, đáy tháp đồng hồ còn chạm hình để hoa sen, mặt trên gắn đầy các loại đá quý thành một vòng tròn, như là mặt trời giữa biển mây, tỏa sáng lấp lánh.
Lễ quan cười nói:
Huân quý và tôn thất trong Kinh được ban thưởng không ít.
Phần này của Quận vương gia quý trọng hiếm có đầy, có thể thấy được Hoàng thượng nể trọng Quận vương gia thế nào.
Chu Thập Cửu cười trò chuyện với lễ quan, lễ quan vẫn còn việc chưa xong nên chỉ ngồi một chốc liền đứng dậy chào ra về.
Người như Lâm Uyển luôn làm người khác cảm thấy rất chân thành, cho nên mọi người đều nguyện ý thân cận với nàng ta, nay nàng ta đã làm mẹ, dường như lại càng thêm dễ chịu thân thiết.
Hai người trò chuyện về những đứa trẻ, Lâm Uyển bảo:
Không biết có phải do bà vú không tốt hay không mà Tú tỷ nhi cứ trớ sữa suốt, có lần còn đột nhiên sốt cao, làm ta lo lắng quá, mời ngày đến xem, sốt liên ba ngày, nổi mẩn khắp người, sau đấy mới khá lên.
Chu Thập Cửu mỉm cười kiên định:
Nàng yên tâm, ta luôn có cách tách ra.
Hôm sau, Lâm Uyển mang theo lễ vật tới nhà, thầy Huy ca đang được vú nuôi bể thì hâm mộ cười nói:
Đúng là thật có phúc, lần đầu đã được con trai rồi.
Củng ma ma bước đến nói:
Mau đi mú5c nước hầu hạ Quận vương phi rửa mặt chải đầu, bên ngoài có quan gia tới báo tin, Hoàng thượng có ban thưởng tới đây.
Bạch Thược không giấu được nụ cười trên môi:
Nô tỳ đi sắp xếp ngay đây.
Nghe thấy động tĩnh ngoài bình phong, Lâm Di mở mắt:
Giờ nào rồi?
Củng ma ma đi vào hầu hạ:
Người mới ngủ chốc lát thôi...
nói đoạn, lại trình bày việc ngoài kia,
Nô tỳ đã phân phó người đi múc nước, lấy quần áo rồi.
Ngay sau đó, nha hoàn và bà tử lần lượt đi vào hầu hạ Lâm Di sửa soạn thay đồ.
Nửa canh giờ sau, Chu Thập Cửu và lễ quan vào phủ, Lâm Dira viện ngoài cùng Chu Thập Cửu quỳ xuống tạ ơn.
Lâm Di nhớ tới nụ cười hiền lành của Hoàng hậu nương nương khi người nhìn nàng, nếu Nhi Vương gia thật sự mưu phản, Hoàng hậu nương nương chắc chắn không thể bảo vệ bản thân.
Hoàng hậu nương nương từng giúp nàng, cũng từng cứu Nhân gia, không biết người có từng nghĩ tới hay chăng, rằng những người như bọn họ đây tuyệt không đáng tin chút nào.
Điểm thông minh của Lâm Uyển là ở chỗ biết làm thế nào mới đoạt được thứ mình muốn, không như Lâm Phương chỉ mải chạy theo những thứ xa vời.
Lâm Di mỉm cười khách khí:
Nghe nói Trần Quốc công phu nhân đã nhờ người tính qua, lần tiếp theo người sẽ có con trai.
Mặt mày Lâm Uyển cũng vui vẻ hẳn lên:
Chẳng biết là thật hay giả nữa.
Ánh mắt lại vừa chờ đợi vừa vui mừng.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.