Chương 342: Bức tranh


Củng ma ma lắc đầu:
Dạo này bên chi thứ hai thận trọng lắm, như là không có ý định đón Lâm Đại nãi nãi về nhà mẹ đẻ vậy.
Trước mặt ng8ười khác, Điền thị luôn ra vẻ một người mẹ hiền, nhưng đến thời khắc cần thiết thì cũng chỉ biết bo bo bảo vệ lợi ích cá nhân mà thôi.3

Lâm Di cảm thấy thật may mắn khi không có một người mẹ như Điền

thi.
Củng ma ma nói tiếp:
Ngày mai Quảng Bìn9h hầu phu nhân sẽ qua thăm, dù hiện giờ đang là tháng Giêng thì qua lại chỗ thân gia một chút cũng hợp lẽ, người ngoài cũng sẽ không l6ắm miệng bàn ra tán vào.
Lâm Di gật đầu, làm vậy cũng được, nàng nhìn về phía Củng ma ma:
Ma ma cho người qua phủ Quảng Bình hầu báo5 một tiếng, ngày mai ta đến Lâm gia cùng mẹ.
Củng ma ma thưa vắng rồi đi ra ngoài, Lâm Di vào thư phòng, lúc này Chu Thập Cửu cũng đã xem xong công văn, vén áo bào bảo Lâm Di ngồi cùng trên giường la hán:
Xem danh mục lễ vật xong rồi?
Hôm nay rảnh rang không có việc gì nên Lâm Di bên cùng quản sử kiểm tra danh mục lễ vật của thân thích, bằng hữu từng qua lại trong tháng Giêng.
Bạch Thược đưa nước trà lên, Chu Thập Cửu nhấp một ngụm, Lâm Di mới nói:
Tình trạng của Lâm Phương không tốt, ngày mai ta định cùng mẹ đến Lâm gia thăm hỏi một chút.
Chu Thập Cửu nâng mắt nhìn:
Bệnh từ mùa Thu, hiện mới đến tháng Giêng.

Lâm Di gật đầu, tiếp theo không cần nói ra, ai nấy đều hiểu rõ.
Ngoài mặt thì là Lâm gia muốn bảo toàn mình, nhưng kỳ thực là muốn bổ một nhát sau lưng Trần gia, danh tiếng của Trần Nhị thái thái Điền thị đã không còn như trước, rất nhiều người bàn tán rằng Lâm Phương rơi vào tình trạng ngày nay đều là do quả báo.
Vì mưu lợi, Trần Nhị thái thái Điền thị không từ cả thủ đoạn lợi dụng chính con gái ruột của mình, ngày sau Trần gia còn khả năng gặp phải tai họa lớn hơn nữa.
Vừa nhắc đến chuyện này, những vụ việc mấy năm nay Trần Nhị thái thái Điền thị qua lại trong Kinh, mượn danh nghĩa giảng kinh Phật để tạo mối quan hệ với quyền quý đều được bóc từng lớp một.
Dù lên chùa Thanh Hoa dâng hương, hiện giờ cũng chẳng ai muốn rủ Điền thị cùng đi nữa.
Theo lí mà nói, Lâm gia đã đạt được mục đích, không cần phải vội vội vàng vàng làm khó Lâm Phương, tuy nàng cùng Lâm Phương chẳng có tí tình tỷ muội nào, nhưng nghĩ kĩ một chút vẫn thấy khó chịu:
Lâm Phương còn trẻ như vậy...
Lâm gia cũng thật tàn nhẫn.

Chuyện Phổ Viễn đại sư và Trường Ninh sư thái, trước vốn đã có người gánh rồi, nếu không phải vì Hoàng thượng thẳng thừng gọi Ngũ Vương gia tới răn dạy, bên Ngũ Vương phi cũng không đổ sạch lỗi lầm lên đầu người ngoài không chút lưu tình, ra vẻ mình tin nhầm người.
Người kia dĩ nhiên là Điền thị, kẻ có qua lại thân thiết với Trường Ninh sư thái, cả ngày cứ thích chạy tới phủ Ngũ Vương gia để giảng kinh Phật.
Để tránh họa, Điền thị đành phải ở yên trong nhà.
Lâm Di vừa dứt lời thì Quất Hồng đi vào bẩm báo:
Quản sự của hàng tranh tới ạ.


Hai cửa hàng trong Kinh đều khai trương vào hôm Mùng tám, hẳn là lại thu được một tác phẩm thi họa nào cao giá nên mới tới hỏi ý chủ, Lâm Di quay sang nhìn Chu Thập Cửu:
Quận vương gia đi đi, khả năng đánh giá của ta không bằng Quận vương gia.
Các vấn đề về thi họa thì đại đa số đều hỏi Chu Thập Cửu, Chu Thập Cửu biết được nhiều tin tức bên ngoài, rất hiếm khi đánh giá nhẩm.

Chu Thập Cửu cười nhìn Lâm Di:
Bảo người mang bàn cờ lên đây, chúng ta chơi một ván đi.


Lâm Di đứng dậy đưa Chu Thập Cửu ra ngoài rồi quay vào phòng trong bảo Bạch Thược:
Chọn hai món lễ vật, ngày mai ta đi Lâm gia.
Bạch Thược đi ra phía sau chọn hai khối nghiên mực.

Lâm gia là gia tộc thư hương, ngay cả hạ nhân cũng biết tặng lễ cần đưa giấy bút gì đó cho hợp tình hình.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Doanh Môn Phục Quý.