Chương 81: Nguy cơ
-
Doanh Môn Phục Quý
- Vân Nghê
- 2245 chữ
- 2022-02-04 04:42:52
Chu phu nhân đưa vật thể này tới, Lâm Phương lại vui vẻ như chuyện cưới hỏi sắp thành tới nơi rồi, xem ra Chu Thập Cửu đã có tin t8ức, hắn không bao lâu nữa cả Kinh thành sẽ biết thôi.
Nhìn Lâm Di thong thả chọn một trái mận lên ăn, Lâm Phương thấy hơi3 mất hứng,
Chu phu nhân vừa cho người tới mời hai mẹ con ta sang phủ chơi.
Vừa nói nàng ta vừa liếc nhìn Lâm Di,
Không mời Lục9 muội muội sao?
Lâm Di và Quất Hồng cùng ngồi thêu thùa một lát, đến tối mịt Linh Lung mới mang tin tức bên nhánh cả về,
Lâm Đại thái thái mở tiệc để mừng sinh nhật, nghe nói mời không ít người, quan lớn với gia đình hiển quý trong Kinh cũng có mấy vị, nhưng chỉ mình chúng ta là được mời hết cả nhà, toàn bộ các trưởng bối đều nhận được thiệp.
Cho dù là sinh nhật của Lâm Đại thái thái thì cũng đâu cần mời hết thân sơ gần xa như vậy.
Cung ma ma cười nịnh nọt,
Nào có, thái thái biết Tứ tiểu thư thích ăn vải liền cho người ra tận chợ ở Tây thành mua hẳn một sọt về, còn đang trong phòng ướp lạnh đấy.
Nghe nhắc tới vải, Lâm Phương càng cáu tiết,
Cả sọt vải, vừa đỏ vừa to cũng bị Lâm Di cướp ăn mất rồi.
Cung ma ma tự tay giúp Lâm Phương cởi giày ra,
Sao Lục tiểu thư lại có thể như thế, biết rõ mùa này vải còn đắt hơn vàng mà còn dám một mình ăn hết ư?
Bây giờ chỉ mới là giành ăn vải.
Mắt Lâm Phương long lên,
Nó sắp được gả vào Lâm gia, tương lai Lâm Đại lang có công danh, không biết nó còn phách lối tới cỡ nào nữa.
Nhớ tới Lâm Chính Thanh, Lâm Phương không nhịn được lại rùng mình, nếu Lâm Chính Thanh thật sự thành thân với Lâm Di, thế nào cũng nói cho con nhỏ đó biết chuyện nàng ta cố tình rơi xuống nước khi trước, tới lúc đó nàng ta còn biết giấu mặt vào đầu nữa.
Khoảng thời gian Lâm Uyển ở chỗ nhánh cả ấy, không phải lão thái thái bên đó không thích Lâm Uyển, mà là...
Nhị lão thái thái Đổng thị từ trước đến nay luôn không thích cái miệng chỉ biết càu nhàu này của con dâu cả, nhưng nghe tới câu cuối cũng phải nhướng mày lên,
Mà là cái gì?
Bấy giờ Đại thái thái mới ấp úng nói tiếp:
Lão thái thái nhánh cả thường xuyên nhắc tới ưu điểm của Triệu thị với Lục nha đầu, nói Triệu thị có thanh danh tốt, vãn bối Trần gia nên noi theo.
Nói gì khác Nhị lão thái thái Đổng thị còn có thể chịu đựng, nhưng nghe nhắc tới Triệu thị bà ta liền nuốt không trôi, lập tức vỗ mạnh lên bàn thấp gần giường,
Triệu thị dùng thân phận đàn bà góa gả vào Trần gia là vì trước đó tỷ tỷ ả bị bỏ do không có lạc hồng đêm tân hôn.
Thấy tất cả con gái trong tộc sắp phải làm ni cô cả, Triệu gia mới nghĩ ra cách bắt ả làm trinh phụ.
Nói đến đây bà ta cười khẩy,
Thanh danh? Nữ giới Triệu gia đều là kỹ nữ mà còn muốn lập đền thờ à? Nhiều năm như vậy mà lão Tam vẫn không đến Trần gia nhận người thân, còn gì khác ngoài sợ bị chuyện cũ vạ lây đâu? Thanh danh cái gì, chẳng qua không có ai bóc trần vết sẹo cũ thôi.
Đại thái thái vui mừng,
Vậy chúng ta cứ bóc đi, như thế Lâm gia sẽ không thèm để ý Lục nha đầu nữa.
Nghe xong ý tưởng của con dâu cả, Nhị lão thái thái Đổng thị gạt đi ngay,
Chuyện đã qua lâu lắm rồi, cô không sợ người ngoài cho rằng chúng ta vì danh phận chính thế mà bôi xấu Triệu thị à?
Đại thái thái ỉu xìu,
Thế phải làm gì bây giờ.
Bây giờ phải làm gì à? Nhị lão thái thái cụp mắt nhìn xuống,
Đối phương vẫn chưa chính thức ngỏ lời, Lục nha đầu cũng chưa thật sự chuẩn bị gả đi, cuống cái gì?
Đại thái thái buông miếng đào trong tay xuống đĩa, ngước lên hỏi:
Là tiệc mừng Lâm Đại lang vừa đậu giải Nguyên đúng không ạ?
Vừa nói bà ta vừa nhếch miệng, cay cú nhìn Tiêu thị,
Giữa nhiều cử nhân như vậy mà chỉ có mỗi một giải Nguyên, tiền đồ quả thật không biết đo sao cho đủ.
Dòng dõi thư hương thường dựa vào khoa cử để thượng vị, cho nên rất coi trọng con cháu học hành được kết quả tốt, thảo nào Lâm lão phu nhân lại ra mắt mở tiệc chiêu đãi.
Nhị lão thái thái Đổng thị nói:
Gia đình thư hương nhiều quy tắc, cô cậu cẩn thận một chút thì hơn.
Trong lòng Lâm Di bỗng sinh ra một ý nghĩ kỳ quái, có khi nào nàng bị chuyện của kiếp trước ảnh hưởng nên đâm ra lo trước lo sau quá nhiều rồi không?
Linh Lung, bên Tứ tiểu thư thế nào?
Linh Lung nhớ tới liền cực kỳ khoái chí,
Tứ tiểu thư trở về thì làm mình làm mấy một trận thật to, vứt hết sọt vải không thèm ăn nữa, hời cho bọn nha hoàn.
Lâm Phương trước giờ luôn hành xử rất chướng mắt, Linh Lung như vậy cũng dễ hiểu.
cũng tụ tập gặp gỡ mấy lần.
Đổng thị đưa một tờ thiếp cho Tiêu thị xem,
Lâm thị gửi thiệp mời nhà chúng ta tới dự tiệc mừng, chỗ lão thái thái nhánh cả chắc cũng đã nhận được thiệp.
Nói tới đây bà ta quay sang nhìn Lâm Di,
Lâm lão phu nhân rất ít khi đứng ra tổ chức tiệc tùng, hai vợ chồng cô cậu nên chuẩn bị một chút.
Tiêu thị khó nén kinh ngạc, Trần Doãn Viễn tuy cũng vô cùng ngạc nhiên nhưng không dám biểu lộ.
Hai vợ chồng chẳng nói lời nào, tất cả đều nhìn về phía Lâm Di.
Cho dù Lâm Di vẫn còn nhỏ, Lâm Đại lang cũng đâu được bao nhiêu tuổi...
Trần Doãn Viễn nhíu mày,
Người bà sai đến Lâm gia có nghe ngóng được gì không? Lâm Đại lang bệnh thế nào vậy?
Nghe nói là cùng con cháu trong tộc ra ngoài uống rượu, trên đường trở về bị trúng gió, cho nên vẫn luôn ở trong phòng dưỡng bệnh.
Đại thái thái đỡ Nhị lão thái thái Đổng thị đi nghỉ ngơi,
Lâm gia gióng trống khua chiêng như vậy, thật sự đã để mắt tới Lục nha đầu rồi sao?
Nhị lão thái thái Đổng thị ngồi xuống giường, hai mắt khẽ nheo lại,
Lúc lão Tam trở lại cũng là được Lâm Đại lão gia đưa về.
Đại thái thái vẫn tỏ vẻ không cam tâm,
Tam thúc trèo lên Lâm gia hội nào mà được trưởng bối người ta ra mặt nghị thần vậy? Lâm Đại lang về sau chắc chắn sẽ đậu tiến sĩ, được vào Hàn Lâm viện chỉ là chuyện một sớm một chiều thôi.
Nhìn dáng vẻ tự đắc này của Lâm Phương, xem ra Chu phu nhân đã quy chuyện Chu Thập Cửu có thể bình an tr6ở về thành công ăn chay niệm Phật của Nhị thái thái Điền thị rồi.
Không thấy Lâm Di phối hợp bợ đỡ mình, mắt Lâm Phương c5àng trợn lớn lơn,
Ta đang nói chuyện với muội đấy.
Mấy ngày qua Lâm gia cũng đóng cửa không tiếp khách, giờ mới đỡ hơn một chút.
Tiêu thị căng thẳng phỏng đoán,
Đừng nói là muốn cưới Lâm Di nhà chúng ta đế xung hỉ chứ?
Trần Doãn Viễn trầm ngâm không đáp, thật lâu sau mới nói:
Ngày mai bà dẫn Lâm Di sang chỗ nhánh cả, xem lão thái thái nhánh cả nói thế nào.
Bên ngoài nghị luận xong, buổi tụ họp nhỏ giữa các tỷ muội sau vách cũng tàn cuộc.
Lâm Di vừa bước ra thì Nhị lão thái thái Đổng thị bỗng nghĩ tới một chuyện, liền hỏi Tiêu thị:
Ta nghe Viên gia Đại nãi nãi nói, cô và Lâm Đại thái thái qua lại khá thân.
Tiêu thị đáp:
Con và Lâm Đại thái thái quen nhau từ bé, cho nên...
Lâm Uyển thì không cần nói, sau khi ra khỏi chỗ của Nhị lão thái thái Đổng thị, Lâm Uyển luôn ở Hương Diệp cư với nàng, song nàng ta chẳng hề để cập nửa chữ tới chuyện của Lâm gia, chỉ thi thoảng tỏ ra hâm mộ mà thôi.
Nhìn bề ngoài thì mọi chuyện trong nhà bình thường đến mức không thể bình thường hơn.
Tiêu thị tất nhiên muốn thương lượng với trượng phu, vì vậy bảo Lâm Di về phòng nghỉ ngơi trước.
Đến khi trong phòng không còn ai khác, Tiêu thị vội vàng hỏi:
Lão gia, nên làm sao bây giờ, nghe nói họ mời không ít khách, chúng ta lại không thể từ chối đề nghị kết thân ngay trước mặt mọi người.
Mẹ, nói thế nào cũng không thể để Lâm Di gả cho Lâm Đại lang...
Tiêu thị lặng lẽ gọi Lâm Di vào buồng trong hỏi chuyện,
Con từng gặp Lâm Đại lang sao?
Lâm Di gật đầu,
Đều là trong phòng trưởng bối, gặp cùng với những người khác ạ.
Đương nhiên không thể nhắc tới chuyện Lâm Chính Thanh nói ra nhũ danh của nàng, Tiêu thị mà biết thế nào cũng hoảng loạn.
Lão thái thái nhánh cả vốn định dẫn nàng đến chào hỏi người trong tộc trong mấy ngày này, xem ra phải dời kế hoạch lại rồi.
Lão thái thái nhánh cả bảo tiểu thư ngày mai sang đó, cùng thương lượng cẩn thận lại.
Lâm Di khẽ gật đầu, cho Linh Lung và Quất Hồng tắt đèn đi nghỉ ngơi.
Tam thúc có con rể như thế vây tương lai...
Mẫu thân, chúng ta không thể mặc kệ được.
Bà ta lại nhớ tới con gái mình,
Lục nha đầu mới bao nhiêu tuổi chứ trên nó còn hai tỷ tỷ chưa đính hôn thì sao có thể...
Lâm Di nghiêng đầu nhìn nàng ta,
Tứ tỷ nhỏ tiếng chút, các trưởng bối vẫn đang nghị sự ở ngoài.
Lâm Phương tức đến mức muốn ném mạnh chén trà xuống đất, nếu không vì ngại trưởng bối, nàng ta đã nổi xung từ lâu rồi.
Lâm Uyển thấy vậy liền đứng ra hòa giải:
Tứ muội còn ăn vải nữa không, nha đầu đã bóc đầy một bát rồi kìa.
Cùng lúc đó, ở bên ngoài Nhị lão thái thái Đổng thị vừa nói ra ý tưởng của mình:
Có rảnh chúng ta nên tới chỗ tộc trưởng, lần này cậu gặp chuyện, trong tộc đã hỗ trợ không ít, cũng nên qua cảm ơn một tiếng.
Tất nhiên Trần Doãn Viễn đồng ý.
Tiêu thị vốn đã bất an, nghe Đổng thị nói vậy trán liền rịn mồ hôi lạnh.
Tất cả nói chuyện thêm một lúc rồi ai trở về phòng người nấy.
Lâm Di ngẫm nghĩ, lại đứng lên gọi Linh Lung cầm đèn vào phòng.
Cùng với ánh đèn càng ngày càng gần, bóng tối trong phòng dần lui đi.
Nhà lão Tam cố ý muốn đánh vào mặt chúng ta đây mà, lão Tam rõ ràng không coi mẫu thân ra gì, sao mẫu thân còn nhận được vậy...
Con dâu nghe nói bên ngoài có vài nhà coi lão gia và Nhị thúc như con vợ lẽ, bằng không sao Lâm gia dám qua mặt mẫu thân mà...
Tiêu thị thở dài,
Lạ thật, cớ gì Lâm gia lại một mực muốn kết thân với nhà chúng ta nhỉ?
Rốt cuộc là tại sao ư...
Lâm Di suy đoán:
Có khi nào là vì lần này cha xem như lập công lớn, tương lai không chừng có thể được ban thưởng không ạ?
Lâm Di vừa dứt lời thì Trần Doãn Viễn vén rèm bước vào nhà.
Lâm Phương tức tối nhào vào lòng Điền thị.
Cung ma ma ở bên cạnh cười nhắc:
Tứ tiểu thư cẩn thận chút, trong bụng thái thái có tiểu thiếu gia đấy.
Lâm Phương vẫn ôm chặt Điền thị,
Mẹ có đệ đệ thì không cần con nữa rồi.
Chuyện này không hề đơn giản.
Tựa như một cái bẫy từng bước dồn con mồi vào đường cùng.
Lâm Di hỏi:
Sau khi mọi người rời khỏi phòng Nhị lão thái thái, có ai ra ngoài không?
Linh Lung hơi giật mình,
Nô tỳ không hỏi chuyện này.
Kiếp trước đã giúp Lâm Di hiểu quá rõ thủ đoạn của cả nhà Nhị lão thái thái Đổng thị, cho nên bây giờ nàng không thể không cẩn thận,
Sáng sớm mai em đem chăn mền trong phòng ra ngoài phơi, nhân đó hỏi thăm một chút.
Bản lĩnh hỏi thăm tin tức của Linh Lung càng ngày càng lợi hại.
Vì vậy hôm sau trước khi Lâm Di sang phủ nhánh cả, nàng quả nhiên đã thăm dò được,
Đại lão gia từng ra ngoài ạ, tận khuya mới trở về.
Đại lão gia Trần Doãn Ninh...
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.