Chương 86: Tự làm tự chịu
-
Doanh Môn Phục Quý
- Vân Nghê
- 2111 chữ
- 2022-02-04 04:42:45
Đại lang.
Vừa rồi mấy lời nũng nịu của Thôi Nhị tiểu thư đã lọt vào tai Lâm Nhị thái thái và lão thái thái nhánh cả Trần gia, giờ giải thích thế 8nào cũng vô dụng.
Lão thái thái nhánh cả Trần gia không nói gì, chỉ để Trần Tứ tiểu thư đỡ lấy rồi chậm rãi rời khỏi khúc thủy lưu hương.3
Lâm Nhị thái thái khó xử nhìn quanh.
Lâm lão phu nhân chán ghét bảo:
Có lời gì thì nói đi, che che lấp lấp cái gì nữa?
Bấy giờ Lâm Nhị thái thái mới nói:
Không phải con dâu muốn gièm pha người khác, chỉ là...
Lâm Nhị thái thái nhìn theo Thôi Nhị tiểu thư vừa chạy đi, ánh mắt sáng quắc, giọng điệu vô cùng bình thản,
Ng6ũ tiểu thư Ninh Bình hầu đi cùng Thôi Nhị tiểu thư sao?
Hễ
Ừ
một tiếng thì chuyện Thôi Nhị tiểu thư gặp riêng Lâm Đại lang liền biến t5hành hai người họ đi dạo vô tình gặp được Lâm Đại lang rồi.
Nửa đường còn gặp Trần Lục tiểu thư vội vã đi tìm lão thái thái nhánh cả Trần gia, chắc là nghe tin bà ấy không được khỏe nên mới chạy tới xem thế nào.
Lâm lão phu nhân nhớ tới dáng vẻ e lệ căng thẳng của Trần Lục tiểu thư khi vừa gặp,
Vậy Trần Lục tiểu thư cũng nhìn thấy?
Không ạ.
Lâm Nhị thái thái nói:
Lão thái thái nhánh cả Trần gia bảo Trần Lục tiểu thư về trước xem kịch, Trần Lục tiểu thư nghe lời nên đã đi trước.
Lâm Nhị thái thái nhíu mày, tỏ vẻ chua chát,
Chỉ mình lão thái thái nhánh cả Trần gia thấy còn đỡ, cùng lắm thì chúng ta van cầu Trần gia đừng nói chuyện này ra.
Dẫu gì hai nhà cũng khá thân, nói không chừng Trần gia có thể thông cảm mà bỏ qua, nhưng...
Con dâu suy nghĩ rồi cảm thấy...
vào rừng đào là tốt nhất.
Trần gia suy tính chu đáo thật, ở thời điểm này vẫn không quên lợi dụng tranh đấu nội bộ ở Lâm gia.
Quân tử sẽ không đứng dưới một bức tường sụp đổ
, bất kể có giải thích thể nào hắn cũng sẽ không thoát khỏi liên quan trong chuyện này.
Trước đó đối phó với Thành Quốc công, mẫu thân cầu cạnh khắp nơi, về sau nghĩ đến chuyện lôi kéo Trần Tam lão gia vừa trở về từ Phúc Ninh, vẫn là Đại tẩu xung phong đi tìm Trần Tam phu nhân lôi kéo quan hệ, không ngờ cuối cùng biển thành Đại ca giật dây tác phỉ làm chuyện ác, chẳng lấy được chút công lao nào.
Nhắc tới chuyện này Lâm lão phu nhân lại tức xì khói.
Thảo nào con dâu cả khi nãy lại nói xa gần mối này e không thành rồi Lâm gia chưa từng cưới nữ tử thiếu nết na vào nhà, thì ra là ôm ý định này.
Hôm nay mở tiệc chiêu đãi nhiều khách như vậy, tất cả đều biết Lâm gia muốn hỏi cưới Trần Lục tiểu thư.
Chuyện nguy hiểm như vạch trần Thành Quốc công hẳn nên để lão gia nhà con đi làm, có phạm sai lầm thì một mình lão gia nhà con gánh chịu cũng được, nhưng Đại ca và Đại tẩu lại không chịu tin tưởng chúng con, sợ chúng con đoạt mất công lao.
Lâm lão phu nhân sầm mặt nhìn hoa văn thêu tinh mỹ trên vải gấm bọc ghế.
Đại tẩu nói muốn hỏi Trần Lục tiểu thư cho Thanh ca, con cứ tưởng Đại ca Đại tẩu muốn hòa hoãn quan hệ với Trần gia, không ngờ lại có nguyên nhân khác.
con dâu nghe nói, Đại ca và Đại tẩu không có ý định cưới Trần Lục tiểu thư.
Lâm lão phu nhân nhướng mày,
Là ý gì? Không có ý định cưới thì cầu thân làm gì?
Theo ý Đại tẩu thì là vì Thanh ca và Trần Lục tiểu thư lén lút qua lại...
Đại tẩu không còn cách nào khác mới bất đắc dĩ làm vậy.
Lâm lão phu nhân nói bâng quơ,
Uống nhiều như vậy, không sợ bên ngoài chê cười à.
Lâm Đại thái thái vui vẻ cười nói:
Là Ninh Bình hầu phu nhân bắt con dâu uống đấy, con từ chối thì sẽ phụ hảo ý của người ta, chưa kể đây là lần đầu Ninh Bình hầu phu nhân tới Lâm gia chúng ta làm khách nữa.
Đại họa ập xuống đầu rồi mà còn không tự biết.
Lâm lão phu nhân khép hờ mắt,
Cô thầy Trần Lục tiểu thư thế nào?
Lời này của Lâm lão phu nhân như sấm sét nổ tung trên đầu Lâm Đại thái thái, bà ta lập tức ủ rũ,
Con đang định nói với mẫu thân đây, mối này nên xem xét lại rồi hẵng tính.
Lão phu nhân cố ý nhướng mày,
Cô nói vậy là có ý gì? Chẳng phải đã xem xét kỹ rồi sao?
Con dâu cũng chỉ mới biết thôi, thì ra Trần Lục tiểu thư và Thanh ca nhà chúng ta đã sớm quen biết nhau, tùy tiện nói cho Thanh ca biết nhũ danh của mình, mẫu thân cũng hiểu tại sao con dâu lại vội vã hỏi vợ cho Thanh ca rồi đấy, bởi vì vài ngày trước sau khi Thanh ca uống say, về nhà cứ luôn miệng nhắc tới nhũ danh của vị tiểu thư nào đó.
Con dâu cả trước giờ luôn tự cho là đúng, hay tính kế kẻ khác mưu lợi cho mình.
Lúc trước vì muốn tính kế nhị phòng, con dâu cả đã đưa một nha hoàn xinh đẹp ra hàng quyến rũ lão Nhị, ai ngờ nha hoàn kia lại lăng nhăng với lão Đại, không thì ở đâu ra thứ tử với thứ nữ chứ.
() Bắt nguồn từ câu nói của Khổng Tử quân tử khi phát hiện nơi có nguy hiểm thì sẽ kịp thời rời khỏi nơi đó.
Cái gì?
Mặt Lâm lão phu nhân biển sắc,
Thật sao? Thanh Nhi thật sự cùng Thôi Nhị tiểu thư...
Lần trước chính vì Ngũ tiểu thư Ninh Bình hầu mỉa mai Trần gia nên mới ầm ĩ với Trịnh Thất tiểu thư.
Lâm Nhị thái thái xấu hổ nói:
Đều tại con không trông chừng tử tế nên mới ra cơ sự.
Lâm Đại thái thái là nhân vật chính của buổi tiệc, đương nhiên không thể tháp tùng bà, cho nên để Lâm Nhị thái thái đi.
Lâm lão phu nhân cố trấn tĩnh,
Tại sao lại tới khúc thủy lưu thương?
Là vì...
Lâm Nhị thái thái nhỏ giọng nói:
Lão thái thái nhánh cả Trần gia muốn hỏi thăm con về Thanh ca.
Trưởng bối sắp cưới cháu rể, muốn hỏi thăm ít nhiều về tính tình và sở thích của cháu rể tương lai cũng là chuyện bình thường, nói mấy chuyện này đương nhiên phải chọn nơi yên tĩnh.
Lâm Nhị thái thái gật đầu xác nhận,
Không nói tới Thanh ca, khó xử chính là chuyện này vừa vặn bị lão thái thái Trần gia bắt gặp...
Chúng ta muốn che đậy cũng không được.
Lão thái thái nhánh cả Trần gia ăn tiệc xong thì thấy hơi tức bụng, muốn đi dạo một chút cho mau tiêu.
Từ chuyện tốt hai nhà liên thủ lại thành Lâm gia bị đặt vào hoàn cảnh xấu hổ không biết giấu mặt vào đâu.
Lâm Nhị thái thái nói tiếp:
Con cái chúng con có đứa nào được tiến độ tốt như Thanh ca đầu, người trong nhà ai không muốn che chở cho Thanh ca để nhờ vả sau này chứ.
Quả thật là dáng vẻ chỉ muốn hóng kịch thôi.
Ngũ tiểu thư Ninh Bình hầu dẫn nha hoàn đi khỏi, Lâm Nhị thái thái đảo mắt về phía Lâm Chính Thanh,
Thanh ca, chuyện này rốt cuộc là thế nào? Chẳng phải cậu thích Trần Lục tiểu thư, muốn cưới Trần Lục tiêu thư ư, sao lại dính dáng với Thôi Nhị tiểu thư...
không ngờ còn gặp phải Ngũ tiểu thư Ninh Bình hâu và Trấn Tứ tiểu thư nữa.
Lâm lão phu nhân kinh ngạc ngồi thẳng dậy,
Cái gì? Để Ngũ tiểu thư Ninh Bình hầu thấy được?
Nhà Ninh Bình hầu có thể nói là nổi tiếng miệng rộng, bất kể ở đâu cũng muốn cả vú lấp miệng em kẻ khác.
Nếu cưới hỏi không thành, mọi người đương nhiên sẽ hỏi thăm nguyên nhân, đến khi tin Trần Lục tiểu thư không nết na truyền ra ngoài, gia tộc họ Trần làm gì sẽ cho phép nữ tử như thể làm cháu gái đích tôn.
Lâm lão phu nhân hừ mũi nói:
Đi gọi chị dâu cô tới đây cho ta, ta cũng muốn nghe thử xem Trần Lục tiểu thư không nết na chỗ nào.
Thôi Nhị tiểu thư dùng khăn che kín mặt, cũng nức nở chạy ào ra ngoài.
Hiện trường chỉ còn lại Ngũ tiểu thư Ninh Bình hầu và Lâm9 Nhị thái thái nhìn nhau.
Con nghe Đại tẩu nói, Trần gia lập công nên không chừng sẽ được phục tước, Thanh ca nói thế nào cũng phải cưới đích nữ nhà huân quý, Trần Lục tiểu thư là gì đâu.
Phải biết rằng, nhà mẹ đẻ của lão thái thái nhánh thứ hai Trần gia ở Thiểm Xuyên có thể nói là tiếng tăm lừng lẫy, Phúc Ninh cần dùng binh mã cũng phải dùng binh mã ở biên cương đấy.
Im miệng.
Lâm lão phu nhân phẫn nộ vỗ mạnh xuống bàn thấp,
Nó dám có ý đó mà còn quay ta mòng mòng, Trần gia tranh tước thì liên quan gì tới nó mà làm chuyện bỉ ổi như vậy.
Mẫu thân không nhìn ra được chuyện lão thái thái nhánh cả Trần gia có ý định giữ Trần Lục tiểu thư ở bên người sao? Tước vị của Trần gia vốn do nhánh cả thừa kế mà, nói không chừng Đại ca và Đại tẩu đã đánh tiếng qua lại với người Trần thị trước rồi.
Chỉ lát sau Lâm Nhị thái thái đã dẫn Lâm Đại thái thái vào phòng.
Lâm Đại thái thái uống rượu đến mặt đỏ bừng, hiển nhiên vẫn đang tiếp khách, chưa biết rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.
Còn để lão thái thái nhánh cả Trần gia nhìn thấy, việc cưới hỏi làm sao bây giờ?
Chẳng phải Nhị thẩm luôn muốn thấy cảnh hắn bị xấu mặt ư? Được rồi, không cần và giả lả nữa, hắn đều biết cả, không tới nửa khắc sau chuyện này sẽ tới tai tổ mẫu, sau đó là toàn bộ Lâm gia chấn động.
Tu thân, tề gia, trị quốc rồi mới tới bình thiên hạ, ngay cả tu thân hắn cũng không làm được, thi đậu tiến sĩ thì ích gì.
Lâm Nhị thái thái lặng lẽ lùi ra ngoài bình phong, cẩn thận lắng nghe bên trong nói chuyện.
Lâm Đại thái thái mỉm cười nhẹ vén tóc mai ra sau tai.
Ngũ tiểu thư Ninh Bình hầu vội vàng phủ nhận:
Không phải, không phải, chúng ta nghe thấy bên này có tiếng nói mới đi tới.
Nói rồi nàng ta khuỵu chân chào Lâm Nhị thái thái,
Nếu Nhị thái thái không còn chuyện gì khác vậy ta...
đi đây.
Con đã dặn Ngũ tiểu thư Ninh Bình hầu trở về đừng nói lung tung, nhưng...
Lâm lão phu nhân nhướng mày,
Con bé đó không đồng ý.
Người nhà Ninh Bình hầu chính là điển hình của dạng thích hóng chuyện mà còn phải bô bô lôi kéo kẻ khác cùng xem.
Lâm Nhị thái thái thở dài nói:
Từ đầu đã bảo là không nên mời phu nhân và tiểu thư Ninh Bình hầu rồi mà.
Người khăng khăng muốn mời phu nhân và tiểu thư Ninh Bình hầu chính là Lâm Đại thái thái.
Con cứ tưởng rằng Thanh ca tằng tịu với nha hoàn, cuống quýt thay hết nha hoàn tuổi khá lớn trong phòng Thanh ca.
Lão gia nói Thanh ca trưởng thành rồi, bắt đầu tò mò với loại chuyện kia là chuyện đương nhiên, nên cưới cho nó một cô vợ thì hơn, tránh để nó bị một con hồ ly tinh nào đó mê hoặc, bấy giờ con dâu mới nghĩ tới Trần Lục tiểu thư.
Lâm Đại thái thái dừng một thoáng,
Vừa nãy Thanh ca mới nói thật với con dâu, nữ tử Thanh ca nhắc mãi chính là Trần Lục tiểu thư.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.