Chương 91: Thất bại trong gang tấc


Từ đó mà xem xét thì rời huyện ra ngoài va chạm gặt hái công danh vẫn tốt hơn, công thành danh toại có thể áo gấm về quê, không bị dòng tộc làm phiền.8

Hiện giờ bọn Lâm Di chính là đối tượng hâm mộ của các tỷ muội trong tộc.

Sau khi Lâm Sương thay y phục xong, Trần Tam thái thái Lý t3hị bảo Lâm Sương dẫn tỷ muội Lâm Uyển đi tham quan nhà tổ.
Trưởng lão thái thái Lý thị của chị thứ ba khép hờ mắt,
Theo gia phả nên là ai thì chính là người đó.
Trần Doãn Khoạn khó xử nói:
Lão thái thái, người phải biết rằng, trưởng tử con vợ cả được gia phả xác nhận thì không thể làm con thừa tự cho chi nhánh khác.
Trưởng lão thái thái chi thứ ba mở mắt ra nhìn Trần Doãn Khoan,
Vậy ta hỏi cậu, trưởng tử là ai? Nếu là Tam lão gia thì xin trưởng bối trong tộc hãy xác nhận, ghi rõ tên Tam lão gia Trần Doãn Viễn là trưởng tử, như vậy hai huynh trưởng của nó chính là con vợ lẽ.
Bà lập tức đẩy hết trách nhiệm cho trưởng bối trong tộc.
Hoặc là đồng ý cho Trần Doãn Viễn làm con thừa tự của bà, không thì xác nhận hai đứa con trai do Nhị lão thái thái Đổng thị sinh, Trần Doãn Ninh và Trần Doãn Chu là con vợ lẽ.
Như vậy sao được.
Bấy giờ Lâm Di mới phát hiện Lâm Uyển ở trong tộc được hoan nghênh một cách khác thường, chốc chốc lại nghe có người gọi:
Uyển tỷ tỷ, xem thử món này giúp muội với lần trước được tỷ dạy rồi nhưng vẫn thêu vụng lắm.

Sau đó là một trận cười nhạo vang lên, Lâm Uyển cũng đưa khăn che miệng cười liên tục.
Thiếu nữ nọ phụng phịu nói:
Muội mặc kệ, tỷ phải dạy muội thêm lần nữa.
Lâm Phương đương nhiên cũng có tỷ muội qua lại thân thiết, ai thích thơ văn đều tới tìm Lâm Phương, chỉ chốc lát sau Lâm Phương đã bị kéo đi hội thi thơ.
() Chú thích của người dịch về cách gọi lão thái thái Lý thị, bình thường sẽ chỉ gọi tắt là lão thái thái nhánh cả, chỉ khi nào trở về nhà tổ mới đổi thành trưởng lão thái thái chị thứ ba để phân biệt với trưởng lão thái thái chi trưởng.
+ Trưởng lão thái thái chi trưởng nói:
Trông em dâu mạnh khỏe hơn nhiều.
Trưởng lão thái thái chi thứ ba vui vẻ gật đầu,
Đều nhờ có Lục nha đầu ở bên cạnh giải sầu đấy ạ.
Nhắc đến chuyện này, mắt trưởng lão thái thái chi trưởng liền sáng lên,
Nói vậy tức là em dâu đã quyết định muốn nhận nhà lão Tam làm con thừa tự?
Trưởng lão thái thái chi thứ ba Lý thị cũng không giấu giếm,
Lần trước trong thư tôi viết cho chị dâu cũng chính là ý này, bằng mọi giá tôi phải có được sự đồng ý của tổng trưởng...
Trong tộc không thể trơ mắt nhìn nhánh cả chi thứ ba chúng tôi tuyệt tự.
Trưởng lão thái thái chi trưởng trầm ngâm trong khoảnh khắc, vẻ mặt khó xử,
E là không dễ dàng, em dâu cũng biết rồi đấy, Nhị lão thái thái Đổng thị phía em dâu...
Trưởng lão thái thái Lý thị của chi thứ ba cười khẩy,
Tôi làm vậy chính là đang giúp bà ta, bà ta không đồng ý thì chúng ta cứ lấy gia phả ra nói chuyện, xem rốt cuộc hai đứa con trai bà ta sinh ra là con vợ cả hay là con vợ lẽ.
Bọn họ cũng rủ Lâm Di cùng đi, nhưng trước ánh mắt nóng rực của Lâm Phương, Lâm Di chỉ cười từ chối:
Ta không giỏi làm thơ, các tỷ muội cứ đi đi.
Nghe vậy Lâm Phương mới nở nụ cười.
Hễ là hội thi thơ thì nàng ta phải giữ vững ngôi vị đứng đầu của mình.
Cuối cùng chỉ còn lại Lâm Sương và Lâm Di nói chuyện với nhau.
Lâm Sương cũng không giấu Lâm Di,
Cho dù bình thường qua lại tốt, ai biết được sau khi gả qua sẽ thể nào đầu.
Cái gọi là gặp gỡ cũng chỉ là khách khi nói đôi lời ở trước mặt trưởng bởi thôi, tính tình đối phương thể nào về sau mới biết được.
Muối không ở trong tộc nên không biết, cho dù thân tới dính lấy nhau thì sau khi kết hôn cũng đều là chém chém giết giết nhau cả.
Lâm Di và Lâm Phương ở trong phòng thay đồ vẫn nghe thấy tiếng cười nói của Lâm Đan ở bên ngoài,
Rốt cuộc muội cũng tới, đám cá muội nhờ ta nuôi đều lớn lắm rồi...
Đồ lần trước ta cho người đưa cho, muội có dùng được không?
Lâm Uyển lấy túi thơm bên hông ra,
Có ạ, chỉ màu nhà mình nhuộm tốt vô cùng.
Vừa nói nàng ta vừa nhét cho Lâm Đan vài thứ,
Tặng lại cho tỷ ít món dùng chơi này...
Lâm Phương bĩu môi cười khẩy,
Nhìn kìa, còn thân thiện hơn cả với tỷ muội nhà mình.
Bọn Lâm Di nghỉ ngơi một lúc lại đổi y phục ra ngoài, chuẩn bị dự tiệc.
Giữa khoảnh sân được giăng đèn kết hoa của nhà chính được bày sẵn vô số bàn tiệc, chỉ chào hỏi nhau đã mất hết mấy canh giờ, ăn tiệc xong chúng tiểu thư liền lôi kéo nhau, rù rì nói chuyện.
Trần Doãn Khoan á khẩu mãi mới nói được nửa câu:
Lão thái thái, bây giờ Nhị lão thái thái Đổng thị đã là kế thất...

Kế thất ở trước bài vị của chính thất vẫn là thiếp.
Vậy ở trước bài vị tổ tông từ đường hỏi Nhị lão thái thái Đổng thị xem, giữa Trần Doãn Ninh, Trần Doãn Chu và Trần Doãn Viễn, ai mới là trưởng tử con vợ cả?
Hai mẹ con Trần Doãn Khoan và Trưởng lão thái thái chi trưởng liếc mắt nhìn nhau,
Nếu lão thái thái đã nói thế, vậy thì...
Ông mới nói tới đây, bên ngoài bỗng vọng vào một giọng nói lo lắng:
Trưởng lão thái thái chi thứ ba chúng tôi đang ở trong này sao?
Là Đại thái thái Đổng thị, sao Đổng thị lại đến đây? Nha hoàn tiến tới vén rèm lên dẫn Đổng thị vào nhà, Đổng thị cúi chào hai vị lão thái thái và Trần Doãn Khoan xong liền lo lắng nói:
Lão thái thái, không xong rồi, Tam thúc...
Tam thúc bị triều đình bắt đi rồi.
Trần Doãn Viễn bị bắt, tại sao lại như vậy...
Tam thúc hay tin liền dâng sớ kêu oan, liệt kê một hơi mười tội danh của Thành Quốc công.
Thành Quốc công biết chuyện thì ngã bệnh nằm nhà, không thể đi Phúc Kiến dẹp giặc.
Triều đình đang lúc cần dùng người, chuyện dẹp giặc Oa không thể tùy tiện phó thác cho bất kỳ ai, vậy mà Tam thúc lại dâng sớ nói Thành Quốc công cố tình kéo dài chiến sự, dùng chuyện này uy hiếp thiên tử...
Lâm Uyển và Lâm Phương không phải lần đầu đến đây nên không hứng thú với lời giảng9 giải của Lâm Sương, chỉ có Lâm Di là lắng nghe về lịch sự phát triển của gia tộc họ Trần một cách say sưa.
Cả bọn ngồi xe ngựa gần canh giờ 6mới cơ bản thăm thú hết một vòng khuôn viên nhà của Trần gia.
Đi xong trở về, mọi người xuống xe ngựa, lại có mấy vị tỷ muội cùng tuổi trong 5tộc ra đón, tíu tít giới thiệu chào hỏi lẫn nhau, khiến bầu không khí trở nên vô cùng náo nhiệt.
Có điều xem ra Trưởng lão thái thái chi thứ ba đã có chuẩn bị mà đến, không đạt được mục đích sẽ không từ bỏ ý định.
Hai vị lão thái thái còn đang nói chuyện thì tông trưởng Trần Doãn Khoan bước vào nhà.
Trần Doãn Khoan cúi chào hai vị lão thái thái rồi ngồi xuống một bên.
Mặt trưởng lão thái thái chi thứ ba lập tức biến sắc.
Đại thái thái Đổng thị nói:
Lão thái thái nhà con đã chạy chọt tứ phương tìm cách cứu Tam thúc, nhưng...
chuyện lần này không thể coi thường, lão thái thái nhà con sai con tới đây tìm lão thái thái nhánh cả thương lượng, xem thử có thể cầu xin Trịnh gia và Huệ Hòa Quận chúa giúp đỡ hay không.

Đại thái thái Đổng thị vừa dứt lời, Tiêu thị với sắc mặt tái mét đã vào nhà,
Lão gia...
làm sao cơ...

Đại thái thái Đổng thi vội vàng kể:
Vẫn là chuyên ở Phúc Kiến, Ngự sử và Ngôn quan dâng tấu chương tới tấp, tố nhóm Tam thúc hãm hại trung lượng.
Dẫn đầu là Lâm Đan, con gái của tông trưởng, bằng tuổi với Lâm Phương, sở hữu dung mạo thanh tú và vóc dáng cao thon, tươi cười bước tới:
Tản bớt ra nào, tỷ tỷ và muội muội chi thứ ba đi đường mệt mỏi rồi, trước tiên mời vào trong phòng nghỉ một lát đã.
Chúng tỉ muội cạnh đó nghe vậy liền thối ríu rít, dẫn bọn Lâm Di vào sương phòng phía đông nghỉ ngơi.
Nha hoàn, bà tử vừa xông hương cho đệm chăn xong, sắp xếp cho ba người Lâm Di vào cùng một gian phòng.
Lâm Đan nói:
Nằm nghỉ một lát đi, tí nữa còn có tiệc đấy.
Sau đó nàng vui vẻ kéo Lâm Uyển đi trò chuyện.
Không nói đâu xa, tỷ tỷ chị thứ hai mới gả cho đường ca được ba năm thôi, hai ngày trước vừa bị nhà chồng trả về kìa, bệnh tật liên miên chỉ còn một bộ xương.
Nàng thở dài thườn thượt,
Cứ thấy thời gian thoải mái chẳng còn được bao nhiêu.
Thế nên còn bao nhiêu trò chưa chơi nàng liền thay đổi đủ kiểu, chơi cho tận hứng.
Lâm Sương nói tới đây lại bảo nha hoàn tìm một cái quần mới cho Lâm Di,
Chúng ta đi chơi nhảy đường đá đi.

Khách tùy theo chủ, Lâm Di thay quần, cùng Lâm Sương ra sân chơi.
Làm tông trưởng bảy tám năm, Trần Doãn Khoan đã sớm nuôi dưỡng được vẻ uy nghi và trầm tĩnh mà một vị tông trường nên có, tuy là vãn bối nhưng vẫn có quyền quyết định đại cục,
Lễ tế tổ ngày mai đã được chuẩn bị xong hết rồi ạ, chỉ chờ lão thái thái lên tiếng thôi.
Trưởng lão thái thái Lý thị của chị thứ ba nói:
Ta nào dám làm chủ, đều nghe theo tông trưởng hết, tông trưởng cứ sắp xếp, bà già ta theo là được.
Trần Doãn Khoan cười, không tiếp tục chủ đề này nữa,
Sao lần này không thấy đệ đệ bên tam phòng (tam phòng của nhánh thứ hai thuộc chi thứ ba chỉ nhà Trần Doãn Viễn) cùng tới vậy ạ?
Trưởng lão thái thái Lý thị của chi thứ ba nhếch môi cười khẩy,
Không cần đánh đố qua lại với ta đâu, ta xin nói thẳng, sau khi tế tổ xong hãy lấy gia phả ra, nhánh cả chi thứ ba muốn dựa theo thứ hạng ghi trên đó nhận con thừa tự.
Các ngươi không chịu nghe ta thì cứ dựa theo quy định mà làm.
Trưởng lão thái thái chi trưởng cầm chén trà trên bàn thấp lên uống, để mặc Trần Doãn Khoan đối đáp.

Lão thái thái, người định sắp xếp thế nào? Muốn nhận vị đệ đệ nào làm con thừa tự vậy? Chuyện này cần thông báo cho các bô lão trong tộc, phải được tất cả bọn họ gật đầu thì mới có thể viết văn thư nhận con thừa tự.

Nếu lão thái gia nhà chúng tôi vẫn còn tại thế, làm gì ông ấy cho phép bà ta đảo lộn trật tự gia tộc như vậy...
Vụ lằng nhằng về thứ bậc của chi thứ ba Trần thị đã kéo dài mấy chục năm, đến nay vẫn không có kết quả, con trai duy nhất của nhánh cả chi thứ ba đã mất, nhánh thứ hai cũng chỉ lưu lại một đứa con trai dòng chính.
Cho dù trước đây Nhi lão thái thái Đống thị không dẫn theo hai đứa con trai hồi Kinh, e rằng Trần thị cũng sẽ ra mặt đón hai đứa con trai của nhánh thứ hai về để có con cháu nối dõi tông đường.
Hiện giờ dẫu gì Nhị lão thái thái Đổng thì cũng là kế thất của nhánh thứ hai, nhánh cả muốn nhận người của nhánh thứ hai làm con thừa tự, nói thế nào cũng vẫn phải thương lượng trước với bà ta.
Bởi vì sắp thành hôn, phòng của Lâm Sương đã được dọn trống gần phân nửa, Lâm Di lặng lẽ hỏi:
Ngày thành hôn được định lúc nào vậy ạ?

Lâm Sương đáp:
Đầu Xuân sang năm.
Nhanh vậy sao, Lâm Sương mới tròn mười lăm tuổi thôi.
Lâm Di an ủi Lâm Sương:
Đâu phải là gả xa đúng không? Nghe nói hai nhà cũng quen biết nhau từ trước.
Nói vậy đôi bên hắn cũng âm thầm gặp nhau rồi.
hống hách, đều không phải là kiểu dễ chung đụng.

Thì ra không chỉ có nàng nhìn thấu con người thật của Lâm Uyển.
Cùng lúc đó trưởng lão thái thái Lý thị của chi thứ ba Trần gia (lão thái thái nhánh cả bên Lâm Di) cũng đang ngồi trong phòng trưởng lão thái thái chi trưởng nói vài chuyện tâm giao.
Tẩu chương vừa được dâng lên, Tam thúc liền bị tước mũ quan, nhốt vào đại lao.


Tiêu thị nghe tới đây, chân lập tức mềm nhũn, không đứng thẳng được.

Trưởng lão thái thái chi thứ ba cũng kinh hoàng nói không nên lời.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Doanh Môn Phục Quý.