Chương 228: Quay lại chợ


Nhắc tới mới biết, Đinh Gia Nghi thật đúng là si tình, nhìn tuổi tác của ông ta hiện giờ, nếu cứ muốn ở bên Quý Trác mà không có danh 8phận gì, cuối cùng rất có thể sẽ rơi vào kết cục hai bàn tay trắng.

Không có được manh mối nào có giá trị về Đồng Dương Dương3 và Đồng Minh Hải từ Quý Trác, Trần Thiên Vũ liền tạm biệt ông ta, điều quan trọng hơn trước mắt vẫn là nên đi tìm Đồng Dương Dương. 9

Cùng lúc đó, ở chợ thành phố HK là một cảnh tượng rất náo nhiệt.
Hầu Hồng lắc lắc đầu, phỏng chừng là đoạn thời gian gần đây tâm tình không tốt nên đầu choáng váng, bà ấy có nghe nói một ít tin đồn về chồng mình, về cô thanh mai Đinh Gia Nghi của chồng, bà ấy không phải không biết, nhưng vẫn luôn mở một mắt nhắm một mắt. Dù sao cũng đã sống với Quý Trác tường an vô sự mấy chục năm, hiện giờ dung nhan đã suy, tự nhiên không thể đánh đồng với người phụ nữ trẻ những mười tuổi. Nhưng bà ấy rất rõ ràng rằng dù thế nào đi nữa, phỏng chừng vì con gái và sự nghiệp, Quý Trác cũng sẽ không dây dưa, lại càng sẽ không ly hôn với mình, cho nên chỉ cần ông ta không làm ra chuyện gì quá khác người, Hầu Hồng sẽ không tính toán đâm rách lớp cửa sổ giấy này.
Chẳng qua, miên man suy nghĩ thì vẫn có, luôn phải có chuyện chẳng hề hài lòng, có lẽ như vậy mới làm cho nỗi lòng bà ấy không yên.
Ở khu hải sản, một thùng tôm hùm đang giơ càng mà nhảy nhót, như đang giãy giụa lại như đang đùa giỡn, thân màu đỏ đặc kia làm người ta nhìn mà có vẻ choáng váng. Bên kia cũng là con cua có được móng vuốt cứng cáp, nhất là cua hoàng đế đến từ nước ngoài, chất thịt ngon, buôn bán rất chạy, giá cả cũng cực kỳ sang quý, bọn chúng có càng rất lớn, khác với tôm hùm nhỏ, nếu bị càng này kẹp lấy, sợ là sẽ bị thương đến gân cốt.
Hầu Hồng mỗi ngày đều đi qua nơi này, dường như chưa thấy sạp nhỏ này bao giờ, hơn nữa nơi này là khu thuỷ sản, thế mà bỗng dưng lại có quán bán vịt, đúng là quái dị. Bếp lò kia đang nướng, lớp ngoài cũng rất nóng, không thể vịn tay lâu được, bà ấy nhanh chóng rút về.
Bà ấy cứ cảm thấy nơi này có chút bất thường, rõ ràng là một khu chợ cực kỳ quen thuộc, nhưng hôm nay dường như trở nên xa lạ, vẫn nên nhanh chóng về nhà đi.
Vì thế, Hầu Hồng quan sát mặt đất, vừa đi vừa tránh vũng nước, nhanh chóng đi đến quầy hàng bán sườn, không kén chọn mà bảo ông chủ chọn đại một miếng, thanh toán tiền rồi nhờ đối phương chặt ra.
Qua khu hải sản, khu thuỷ sản ngay bên cạnh cũng dựa vào nước mà sinh tồn, chủ yếu bán cá là chính, cũng có bán cá khô, tôm cỏ và tôm cá tươi. Bình thường nói đến cá đều là động vật khá dịu ngoan, ngoài cái đuôi thường xuyên bật nhảy ra, không có điểm uy hiếp nào khác, nhưng mà cá sống hôm nay dường như càng không chịu nổi tịch mịch, ở trong nước cũng vậy, bị người bắt lấy để chuẩn bị mổ bụng cạo vảy cũng thế, cả đám đều giãy giụa cực kỳ mạnh, không lâu sau, có vài con giãy xuống đất, nhưng tự nhiên vẫn là bị bắt về. Không phải tất cả con cá đều chỉ biết vẫy đuôi, có một loài cá nhỏ màu đen, trông thì hình thể không lớn, nhưng khi miệng mở ra lại có thể rõ ràng nhìn thấy răng nhọn bên trong, trông như răng cưa, gần như không khác gì răng nanh của cá sấu, hàm trên dưới nhấm nuốt qua lại, không biết đang cắn xé cái gì.
Hầu Hồng ngày thường vốn không vừa mắt mấy thứ đó, trong lòng luôn lải nhải, không muốn nhìn nữa, đi thẳng đến nơi bán sườn. Kết quả bà ấy vừa tăng tốc, chân bước dài, vừa vặn phía trước có một vũng nước, bà ấy không chú ý nên bị trượt chân, cả người ngả ra sau một nửa, thiếu chút nữa đã mất trọng tâm, cũng may mà trong tay không có thứ gì, trong lúc bối rối, bà ấy vịn vào bếp lò bán vịt nướng ven đường, thế mới đứng vững được.
Sao nơi này lại có quầy bán vịt nướng?
Bà ấy nhìn về phía âm thanh phát ra, thì ra là người quen của mình - Viên Huệ Nga, cũng chính là mẹ của Liễu Tiểu Quyền. Hai người họ vì thường xuyên đến đây mua thức ăn nên mới kết bạn, bình thường lúc rảnh rỗi, họ thường trò chuyện tán gẫu về việc nhà, quan hệ coi như không tồi.

Là bà à, thế nào, sao hôm nay mua ít thức ăn thế?
Viên Huệ Nga nhìn số sườn không nhiều trong tay Hầu Hồng, hỏi.

Đâu có đâu có, mấy thức ăn khác, tôi đã mua về rồi, chỉ là quên mua sườn thôi, con gái của tôi muốn ăn, cho nên lại tới đây một chuyến.
Hầu Hồng không chút nghi ngờ, trả lời chi tiết.
Quán chủ thuần thục quơ dao chặt sườn trong tay, thuần thục chặt một miếng sườn lớn thành nhiều phần, vết dao cực kỳ sắc bén, gai thịt mà ông ta chặt bỏ lại cực kỳ chói mắt.
Hầu Hồng không muốn nhìn, vì thế nâng đầu lên, trên đỉnh đầu bà ấy là một chiếc quạt điện kiểu cũ đang quay vù vù rất mạnh, nhưng lại không mang đến nhiều sự mát mẻ. Hơn nữa, việc quản lý thực phẩm trong chợ từ trước đến nay luôn được chú trọng, một chiếc quạt điện cũ kỹ như thế, thế mà vẫn chưa được thay mới, Hầu Hồng không khỏi có chút dự cảm chẳng lành.
Cầm lấy sườn đã được chặt từng khúc, Hầu Hồng tính lập tức về nhà ngay. Nhưng đúng lúc này, cách đó không xa lại có tiếng ai đó đang gọi mình.
Hầu Hồng mặc trang phục màu đỏ, đi đôi giày cao gót, mái tóc quăn. Tới tuổi bà ấy có đẹp hay không cũng chỉ là thứ yếu, chủ yếu là phải có khí chất, có phẩm vị, nhất là trong gia tộc của bà ấy có rất nhiều nhân vật nổi danh, bây giờ chồng cũng đường đường là Phó Cục trưởng Cục Giáo dục, dù thế nào cũng không thể mất mặt mũi được. Mỗi ngày, bà ấy luôn tới nơi này mua thức ăn, đối với chợ này tự nhiên là
ngựa quen đường cũ
, nếu muốn mua sườn thì phải đến khu vực bán thịt, đầu tiên phải đi qua khu hải sản, sau đó đến khu thuỷ sản, rồi mới đến khu bán thịt.
Lần này Hầu Hồng lại cảm thấy khác với mọi khi, luôn cảm thấy có người nào đó đang theo sau mình, lần thứ hai bước vào cổng chợ, bà ấy cứ có cảm giác phía sau đang có ánh mắt nhìn chằm chằm vào mình vậy, nhưng mỗi lần bà ấy quay đầu nhìn lại thì vẫn không thể nào xác định mục tiêu. Ở đây thật sự có quá nhiều người, phóng mắt nhìn lại đã thấy hơn trăm người, có người đang vội cân thực phẩm, có người đang vội vận chuyển, có người đang vội kiếm tiền, dù sao ai việc người nấy làm, chỉ không ai nhàn rỗi ngẩn người cả.
Có lẽ là mình nghĩ nhiều rồi!
Đây là một khu chợ tổng hợp lớn nhất thành phố, căn 6cứ công tác thống kê, hơn 60% cư dân thành thị chủ yếu mua thức ăn ở chợ này, ngoài những người dân gần đây, thậm chí cách xa vài cây5 số, cũng có không ít người còn cố tình lái xe đến đây để mua sắm. Ngoài nguyên nhân nơi này rộng lớn và sản phẩm đa dạng ra, còn bởi vì chợ được quản lý rất tốt, dù là vệ sinh, môi trường hay là chất lượng sản phẩm, đều tốt hơn các khu chợ bình thường rất nhiều, cho nên mọi người thà tốn chút thời gian cũng muốn tới đây, có thể nói rằng khu chợ này như một thương hiệu vậy.
Cho nên từ buổi sáng đến chiều, trong chợ đều đầy tiếng người rất ồn ào, mặc dù Hầu Hồng đã tới đây từ sáng sớm, nhưng về đến nhà mới phát hiện quên mua sườn mà con gái Quý Tinh thích ăn, bây giờ quay lại, vẫn thấy đầu người khắp nơi, đi lại phải chú ý nhường nhau, nếu không sẽ dễ xảy ra va chạm.
Chợ có phân chia thành nhiều khu vực như khu rau, khu gia cầm, khu hải sản hay khu thịt, được sắp xếp dựa theo các loại riêng biệt, vừa có thể giúp khách hàng dễ dàng tìm thực phẩm mà mình muốn mua, vừa có thể quản lý thống nhất, đưa vào hoạt động, ngoài ra còn có các kho lạnh đặc biệt dành cho tiểu thương bảo quản hàng tươi sống. Bên cạnh đó còn có các khách sạn và quán ăn nhanh để mọi người ăn uống và nghỉ ngơi, có thể nói là đầy đủ mọi thứ.
Nghe thấy Hầu Hồng nhắc đến Quý Tinh, Viên Huệ Nga liền nhân cơ hội khen ngợi một hồi, nói những lời dễ nghe như Quý Tinh xinh đẹp hiền lành đến thế nào, quả nhiên là hoa hậu giảng đường danh xứng với thực. Hầu Hồng tuy rằng cảm thấy được hơi ngượng ngùng, nhưng dù sao người ta cũng đang khen con gái mình, trong lòng vẫn vui tươi hớn hở, liền tán gẫu trò chuyện với Viên Huệ Nga, hoàn toàn vứt ý định về nhà ra sau đầu.

Đối với Viên Huệ Nga mà nói, đây lại là một cơ hội lấy lòng Hầu Hồng, trước kia, bà ấy cố ý làm quen với Hầu Hồng ở chợ chính là hy vọng có thể quen biết chồng của Hầu Hồng là Quý Trác, dù sao đối phương chính là phó cục trưởng, mà con trai của mình quả thực là đứa thất nghiệp, chỉ biết loanh quanh ở nhà, nếu có thể nhờ Quý Trác giới thiệu việc làm cho Liễu Tiểu Quyền thì đúng là quá tốt, hơn nữa, nếu có thể tác hợp Liễu Tiểu Quyền và Quý Tinh, chẳng phải sẽ càng tốt hơn hay sao.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Đông Phương Thần Thám.