Chương 114: Trở mặt


Tô Hòa gật đầu.

Trần Nhâm tức tới mức muốn phụt máu,
Cô Tô! Cô là người của khoa Y Đại học Thủ đô, nếu như cô muốn đưa tư tưởng đó tr8uyền bá ra ngoài thì cũng nên nghĩ đến Đại học Thủ đô trước chứ? Lòng nhân từ của cô có phải lớn quá rồi không?

Tô Hòa cười hỏi,
Hai bên không có chút cạnh tranh nào cả, đúng không?

Trần Nhâm vẫn không cam lòng,
Sức một người là có hạn, phải biết có khó có dễ. Rất nhiều ý tưởng nghe thì rất triển vọng, nhưng nếu phát triển vào thực tế thì có thể sẽ gặp phải rất nhiều cản trở và vấn đề. Người làm công việc nghiên cứu khoa học bình thường, cả đời cũng khó mà tính toán một vấn đề một cách rõ ràng. Bây giờ cô mới làm công việc này, nếu làm dự án quá lớn thì có thể sẽ phân tán sức lực rất nhiều, thậm chí còn chả được cái gì!


Cô xem lão Vinh kia3 kìa, đuôi sắp vểnh lên tận trời rồi, cô như này khác gì giúp đối thủ không cơ chứ? Khoa y của Thanh Đại phát triển thì có ích gì với giảng v9iên khoa Y của Đại học Thủ đô như cô không?

Vinh Dự lập tức sửa lại ý trong lời của Trần Nhâm,
Lão Trần, ông nói thế là không đúng 6rồi. Cô Tô không chỉ là giảng viên khoa Y của Đại học Thủ đô mà còn là
Viện trưởng danh dự
của khoa Y Thanh Đại chúng tôi nữa, nếu như khoa5 Y của Thanh Đại phát triển thì cô Tô có công lớn lắm đấy!

Cô có sự kiên trì của mình.
Cũng có sự kiêu ngạo của bản thân mình.
Tô Hòa ngừng cười, giọng điệu có chút khó chịu,
Đó là người làm việc nghiên cứu bình thường.


Chuyện người khác không làm được không đồng nghĩa với việc tôi không làm được. Thầy Trần trong mắt người trong giới là ngôi sao sáng, nhưng lúc bằng tuổi tôi, thầy đang làm cái gì? Tôi gia nhập vào Đại học Thủ đô là vì báo ơn, nhưng không đồng nghĩa là rời khỏi Đại học Thủ đô thì tôi sẽ không có chỗ để đi. Nếu như khoa Y của Đại học Thủ đô muốn can thiệp vào việc riêng của tôi thì tốt hơn hết là chúng ta nên dừng tại đây.

Sắc mặt của người bên khoa Y Đại học Thủ đô cũng không tốt chút nào. Thái độ cứng rắn của Tô Hòa làm bọn họ dường như phải nhìn cô bằng con mắt khác - Vị giáo viên trẻ tuổi thoạt trông hiền hòa với mọi người này là một người giỏi y hơn vô số các nhân tài y học trên cả nước.
Không ít người bừng tỉnh lại, cảm thấy trước kia Tô Hòa thể hiện quá lão luyện. Cho dù là ăn nói hay đối xử với người khác, chỉ cần cô nghiêm túc thì không ai xem cô như một cô gái mới hai mươi tuổi, nhưng cách thể hiện của Tô Hòa bây giờ khiến nhiều người phải nhìn nhận lại.

Lý do thứ hai, thầy cũng biết rồi còn gì, ý tưởng kia của tôi cần rất nhiều người có nhân tài và kiến thức của lĩnh vực khoa học tự nhiên và kỹ thuật, mà Thanh Đại vừa hay lại nổi tiếng với lĩnh vực này, điều này Đại học Thủ đô không bằng thật.


Nhưng mà thầy Trần cứ yên tâm, tôi phân biệt rất rõ ràng. Định vị của tôi dành cho khoa Y của Thanh Đại là kỹ thuật y sinh. Trong tương lai, khoa Y Thanh Đại sẽ bồi dưỡng ra những nhân tài giỏi kỹ thuật điện tử, máy tính, kỹ thuật xử lý thông tin, kỹ thuật thí nghiệm, kỹ thuật nghiên cứu phát minh, công trình máy móc. Sứ mệnh của họ là giải quyết các vấn đề của kỹ thuật y sinh như nghiên cứu khoa học, nghiên cứu chế tạo thiết bị y tế, chế tạo sản phẩm và quản lý sửa chữa. Đây là dự án cần sự kết hợp giữa nhiều ngành học như hóa học, vật lý, sinh học, thậm chí còn liên kết với các môn học chuyên ngành kỹ thuật, hoàn toàn không giống với y học truyền thống.

Nghe đến đây, mọi người đều hít vào một hơi khí lạnh.
Từ việc từ tốn giải thích đến lúc trở mặt, Tô Hòa chỉ cho Trần Nhâm nói có vài câu.
Cũng có vinh quang riêng của bản thân.
Cho dù là kiên trì hay kiêu ngạo, hoặc là vinh quang của bản thân cô, đó là điểm cấm, là nơi không cho phép bất cứ ai dám nghi ngờ, chất vấn hay giẫm đạp lên.
Lúc ở núi Dược Vương, cô là Dược Hoàng cao quý, mặc dù đối xử hiền hòa với người khác nhưng điều này chỉ có thể thực hiện với điều kiện không ai làm trái ý của cô. Sự hẹp hòi của Trần Nhâm bây giờ đã làm cô không thích, nếu Trần Nhâm muốn tiếp tục can thiệp vào quyết định của cô… Tô Hòa chỉ có thể cống hiến sức lực để phát triển khoa Y của Thanh Đại thôi.
Có người oán giận mình chưa bao giờ được ông trời ưu ái, nhưng trên thực tế, ông trời có lẽ đã cho người đó rất nhiều cơ hội, nhưng người đó không biết nắm giữ mà thôi.
Trần Nhâm:


Con bà nhà ông nói đúng lắm nhưng trong lòng ông đây khó chịu đấy!
Tô Hòa nghĩ một lát, do dự một chút rồi nhìn thẳng vào mắt Trần Nhâm giải thích,
Giáo sư Trần, thầy hiểu đạo lý vẽ tranh lên giấy trắng mà!


So với khoa y đã định hình được hướng phát triển như Đại học Thủ đô thì khoa Y của Thanh Đại chỉ là một tờ giấy trắng. Mặc dù ban đầu có chút khó khăn nhưng chỉ cần nó đi vào quỹ đạo thì cản trở mà nó gặp phải sẽ không phải là vấn đề nữa. Đây là một trong những lý do tôi không chọn Đại học Thủ đô.

Kỹ thuật y sinh: là một bộ môn khoa học ứng dụng dựa trên các nguyên lý cơ bản trong kỹ thuật và các ý tưởng về thiết kế để đưa ra giải pháp trong y học, sinh học cũng như các mục đích chăm sóc sức khỏe khác.

Theo tôi thấy, khoa Y của Đại học Thủ đô chú trọng việc bồi dưỡng người tài thuộc các lĩnh vực như khoa học xã hội và nhân văn, khoa học tự nhiên, y học căn bản và y học lâm sàng. Những nhân tài nhà trường bồi dưỡng vừa phải nắm chắc kỹ năng y học lâm sàng, còn phải có đầy đủ năng lực nghiên cứu khoa học, vừa có thể làm công tác nghiên cứu y học, phục vụ chữa bệnh, lại có thể hợp nhất giảng dạy và quản lý, vừa có thể trở thành một nhà giáo dục y khoa, còn có thể trở thành bác sỹ lâm sàng cao cấp và nhà quản lý y học cao cấp.


Giáo sư Vương, làm phiền thầy sắp xếp văn phòng giúp tôi nhanh một chút, sau đó hẹn Hàn lão giúp tôi, tôi cũng có chút quan điểm mới liên quan đến bản vẽ trước kia của ông ấy, muốn bàn luận với ông ấy.
Tô Hòa cố ý nói ra những lời này.

Vương Phù mừng như điên, ông liên tục bảo được. Cuối cùng, ông còn cẩn thận hỏi,
Cô Tô, cô đồng ý tham gia trợ giúp sự nghiệp quốc phòng của chúng tôi rồi à?

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Dược Sư Trùng Sinh Năm 1979.