Chương 133: HUNG THẦN PHÁT UY
-
Dược Sư Trùng Sinh Năm 1979
- Thủy Trường Đông
- 1467 chữ
- 2021-12-31 05:39:45
Có lẽ đối với đa số sinh viên, Tô Hòa là người đầu tiên chỉ vào mũi bọn họ mà nói
cậu không được
.
Sắc mặt của thầ8y giáo trung niên kia cũng không dễ nhìn lắm. Tô Hòa chỉ vào những sinh viên này nói họ học lý thuyết không tốt, làm thí n3ghiệm cũng chẳng ra sao, vậy chẳng phải là đang vả mặt ông sao?
Nhưng mà người ở dưới mái hiên không thể không cúi9 đầu. Cho dù ông đang có một bụng tức giận, nhưng có sự chênh lệch giữa chức danh bày ra đấy, ông không thể không nhẹ nhàn6g nói với Tô Hòa:
Giáo sư Tô, mấy em ấy vẫn chỉ là sinh viên, chúng ta không thể yêu cầu nghiêm khắc như vậy được. Đối vớ5i sinh viên thì nên tích cực cổ vũ năng lực sáng tạo của họ.
Ha ha… sinh viên à, thật không?
Hiện tại tôi nói cho cô biết, đối với những dụng cụ tinh vi như thấu kính, từ khi nó được sản xuất ra cho đến lúc không dùng được nữa, chỉ được phép lau tối đa ba nghìn lần thôi! Nếu bị lau đủ ba nghìn lần, thấu kính này sẽ không sử dụng được nữa. Cô có biết, một thấu kính bao nhiêu tiền không? Một tiết thực hành có bốn mươi người, mỗi người trong một tiết lau hai lần thì thấu kính này sử dụng được bao nhiêu lần?
Ừ, thấu kính chỉ bị mòn một chút thôi mà? Cũng phải không thể dùng đúng không? Nhưng cô có biết cái gì là tinh thần nghiên cứu khoa học không?
Quan mới nhậm chức ba mồi lửa, ba mồi lửa này của Tô Hòa đâu chỉ mới nóng lên, mà còn suýt thì cháy cả nóc nhà khoa Cơ khí!
Quan mới nhậm chức ba mồi lửa: câu này ý chỉ quan mới nhận chức thường làm vài chuyện có tầm ảnh hưởng để thể hiện tài cán và sự sáng suốt của mình. Nói thẳng ra là ra oai, phủ đầu.
Bây giờ cô nên thấy may mắn, nếu tiết thực hành này là do tôi dạy, thì từ nay trở đi cô đừng nghĩ đến chuyện bước vào phòng thí nghiệm một bước!
Chính mình phạm lỗi, không chỉ không chủ động nhận sai mà còn đổ cho người chỉ ra lỗi sai là quá đáng. Cô ích kỷ, chỉ lo đến lợi ích của chính cô, cô không có tinh thần nghiên cứu khoa học, không có tố chất nghiên cứu khoa học, càng không có kiến thức để nghiên cứu khoa học!
Tô Hòa nổi cơn tam bành nhìn lướt qua đám sinh viên câm như hến và thầy giáo trung niên với sắc mặt tái nhợt rồi lại nhìn đồng hồ, trầm giọng nói:
Tôi cho các người thêm hai phút cuối cùng, mang theo những dụng cụ thí nghiệm bị các người làm hỏng và những tư liệu suy luận không có chút ý nghĩa thực tế này ra khỏi đây.
Tô Hòa nói xong những điều này thì đứng dựa lưng vào một giá sách trong phòng, hờ hững nhìn những sinh viên đó dọn dẹp đồ ra khỏi phòng.
Dấu vân tay trên thấu kính tạo ảnh là của ai? Định nghĩa của tạo ảnh là cái gì? Mục đích của nó là lấy ảnh rõ nét, mà các cô cậu thì sao? Trên thấu kính tạo ảnh này có dấu vân tay, vậy cái ảnh các cô cậu tạo ra là cái gì? Mờ mịt à? Hay là vẻ đẹp mông lung?
Đây là tố chất cơ bản của sinh viên khoa Cơ khí Thanh Đại à? Một đám ký sinh trùng phá hoại của công, lãng phí tài nguyên quốc gia!
Tô Hòa sửng sốt một lát, cô cảm thấy rất buồn cười, chỉ vào mũi mình hỏi lại:
Tôi quá đáng hả?
Nguyên do xuất hiện vấn đề này là cái gì?
Giọng Tô Hòa không lớn nhưng được cái sức xuyên thấu mạnh, lại thêm ngày đầu tiên khai giảng đông người đến người đi, không ít người của khoa Cơ khí đều chú ý tới bên này. Chẳng qua, dẫu mọi người đều rất tò mò muốn biết người có thể khiến Vương Phù dọn cả một phòng thí nghiệm để sửa thành văn phòng là thần thánh phương nào, nhưng lại không có ai sẵn lòng tiên phong, làm vật hy sinh cả.
Mãi đến khi Tô Hòa bắt đầu răn dạy những sinh viên kia, đám người đang lặng lẽ ngóng xem động tĩnh bên này mới tụ tập lại, đứng ở ngoài hành lang nhìn ngó.
Tinh thần nghiên cứu khoa học là sự nghiêm khắc, tự chủ tuyệt đối. Nó là sự cẩn thận tỉ mỉ đối với thí nghiệm, và sự khắt khe đối với chính bản thân mình!
Một lần hai lần mà hiện giờ cô đang coi thường rất có thể dẫn đến tình huống những sinh viên khác không thể làm thí nghiệm về thấu kính được. Trách nhiệm như vậy, cô có gánh nổi không?
Tô Hòa tiện tay cầm lấy chiếc hộp giấy hình vuông trong tay một sinh viên nữ, mở hộp ra hỏi cô sinh viên kia.
Không ai dạy cô cách sử dụng dụng cụ quang học à? Trong lúc làm thử nghiệm, sử dụng dụng cụ quang học để tạo ảnh cần phải đảm bảo ba nguyên tắc vệ sinh, cô không biết à? Vệ sinh mặt kính, vệ sinh hai tay, vệ sinh môi trường, cô làm được điểm nào rồi?
Sự tôn trọng trước nay đều xuất phát từ hai phía, kể từ khi thầy giáo trung niên kia tự tiện dẫn sinh viên vào văn phòng Tô Hòa mà không nói gì với cô, lại đến lúc không biết rõ tình huống thế nào đã dùng giọng điệu vênh váo để đuổi Tô Hòa đi, thì Tô Hòa đã không định giữ lại cho ông ta chút thể diện nào rồi.
Tô Hòa đã bao giờ phải sống dựa vào người khác?
Tô Hòa thờ ơ nhìn thầy giáo trung niên kia, cô rất khinh thường cái hành vi nói một đằng làm một nẻo của người này.
Bây giờ thầy đã nhớ ra bọn họ chỉ là sinh viên rồi à? Vậy lúc thầy tưởng tôi là sinh viên, ra lệnh cho tôi thì sao? Đó không phải là thị uy à? Vậy thì hôm nay tôi sẽ để thầy biết cái gì mới là thị uy thật sự!
Tô Hòa nhét dụng cụ quang học có vết bẩn rõ ràng đến mức không thể nhìn rõ ảnh vào trong tay sinh viên nữ kia, chỉ vào cô ta rồi nói:
Hiện tại, cô ôm cái dụng cụ không thể nhìn rõ được này rời khỏi văn phòng tôi, nhìn là thấy bực!
Sinh viên nữ kia bị Tô Hòa mắng thì bật khóc, cô ta đã bao giờ bị mắng mỏ như vậy đâu, nên lập tức quát lại Tô Hòa:
Kính bẩn vẫn lau được cơ mà, dùng giấy lau kính lau đi là sạch chứ gì? Cô có cần phải quá đáng như vậy không?
Nếu chọc tức cô thì dù người đó có khóc quỳ trên bàn đàm phán muốn bàn bạc, cô cũng sẽ chẳng thèm nghĩ ngợi mà lật bàn.
Còn như mấy sinh viên nam tự cho rằng mình tài giỏi kia cũng chỉ khiến Tô Hòa bực mình vì khoa Cơ khí có những sinh viên như vậy mà thôi!
Là do sự ngu xuẩn của cô! Là những hành động ngu xuẩn đến mức khiến người ta bực mình của cô!
Cô nói nghe thật nhẹ nhàng, thấu kính bẩn thì dùng giấy lau là được, nhưng cô có biết một thấu kính có thể lau mấy lần không? Mỗi lần lau đều sẽ khiến thấu kính bị mòn đi!
Nhưng cũng không có ai muốn tùy tiện qua đó can ngăn trong lúc chưa tìm hiểu rõ tính tình Tô Hòa cả. Nhỡ không khuyên ngăn được mà lại tự làm liên lụy đến mình thì sao?
Còn cả một lý do nữa đó là những vấn đề mà Tô Hòa vừa nói không chỉ là vấn đề của mấy sinh viên này mà cả ở những giảng viên, Phó Giáo sư, Giáo sư của khoa Cơ khí cũng có. Bây giờ, sau khi bị Tô Hòa chất vấn công khai là không có tinh thần nghiên cứu khoa học, không có tố chất nghiên cứu khoa học và không có kiến thức để nghiên cứu khoa học, bọn họ cứ nhìn thấy Tô Hòa là lại có cảm giác nguy hiểm như chuột nhìn thấy mèo, như nhìn thấy thiên địch.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.