Chương 186: Kinh phí nghiên cứu khoa học bảy mươi triệu
-
Dược Sư Trùng Sinh Năm 1979
- Thủy Trường Đông
- 704 chữ
- 2021-12-31 05:41:12
Trải qua sự cố gắng của những lãnh đạo trường Thanh Đại mà Vinh Dự là người đi đầu, qua hơn một tháng, kế hoạch xây dựng c8ủa Viện nghiên cứu ung bướu cũng được phê duyệt rồi. Trong đó, chỗ cần Thanh Đại đóng dấu ký tên đều đã được xử lý xong, 3chỉ cần Tô Hòa ký tên, thầy giáo ở bộ tài vụ Thanh Đại có thể cầm tờ xét duyệt này tới Bộ Giáo dục xin kinh phí, cho nên 9Bành Cẩm Trình tuy không phải sinh viên khoa Y học nhưng cậu vẫn không dám có bất kỳ sự thờ ơ nào.
Vừa nghĩ tới k6inh phí được phê chuẩn trên tờ xét duyệt ấy, trong lòng Bành Cẩm Trình nóng như có lửa đốt.
Kinh phí tổng cộng bả5y mươi triệu, có điều bảy mươi triệu này phân thành hai đợt, đợt một là ba mươi triệu, đợi sau khi thành quả nghiên cứu giữa kỳ của Viện nghiên cứu ung bướu thông qua sự xét duyệt của tổ kiểm tra của Bộ Giáo dục, bốn mươi triệu còn lại liền có thể được giải ngân, chống đỡ cho bước tiếp theo của việc nghiên cứu.
Không phải bảy chục nghìn!
Không phải bảy trăm nghìn!
Không phải bảy triệu!
Mà là bảy mươi triệu tròn!
Phải biết rằng kinh phí nghiên cứu khoa học của cả Thanh Đại tổng cộng một năm đều không quá hai mươi triệu!
Có điều, hạn xin phép kế hoạch nghiên cứu u bướu này của Tô Hòa là năm năm, vì vậy trung bình một năm cũng chỉ là mười bốn triệu. Kể cả như vậy, đám lãnh đạo trường Thanh Đại cũng vô cùng kinh sợ, bọn họ nhất thời nghi ngờ có phải viết dư dấu phẩy hay không?
Cậu hít thở sâu vài hơi, cuối cùng hạ quyết tâm đứng dậy, đi tới trước phòng khám chuyên gia mà Tô Hòa đang ở trong, cố đè sự vui sướng cực khó kiềm chế trong lòng xuống, nhẹ nhàng đẩy cánh cửa phòng khám ra.
Tô Hòa đang đối chiếu thông tin điểm danh của thí sinh, đột nhiên nghe thấy tiếng cửa bị đẩy ra, còn tưởng đã có học sinh hoàn thành nhiệm vụ chẩn đoán rồi. Cô kinh ngạc ngẩng đầu lên nhìn một cái, thấy Bành Cẩm Trình đang đứng ở cửa với sắc mặt đỏ bừng liền vội đứng lên.
Tô Hòa hỏi:
Sao em lại ở đây? Gặp vấn đề gì trong luận văn sao?
Nhưng suy nghĩ như vậy cũng chỉ tồn tại trong đầu bọn họ trong giây lát, giấy xét duyệt viết rất rõ ràng, không chỉ có chữ Hán, còn có chữ số, cả một hàng số không đó, không thể nói lúc Bộ Giáo vụ xét duyệt hạng mục không chỉ viết sai chữ Hán, còn viết nhầm dấu phẩy chứ...
Con nai già
trong lòng Bành Cẩm Trình cứ nhảy loạn lên, cả đường cứ hoảng hốt đi theo những sinh viên chuẩn bị tham gia kỳ thi sát hạch hết môn thực tập
Chẩn đoán học lâm sàng
của khoa Y học đại học Thủ Đô tới bệnh viện Nhân Dân số một của thủ đô.
Bành Cẩm Trình nhìn những sinh viên tham gia sát hạch thực tập bị Tô Hòa phân ra, cậu đặt túi vải đang ôm trong lòng lên trên đùi, rút tờ giấy xét duyệt ra, hít thở sâu rồi kiểm tra lại lần cuối, cưỡng ép tay và chân của mình không được run rẩy nữa.
Bành Cẩm Trình liên tục lắc đầu, đặt tờ giấy xét duyệt tới trước mặt Tô Hòa, run rẩy nói:
Giáo sư Tô, có kết quả xét duyệt của Viện nghiên cứu ung bướu khoa Y học Thanh Đại rồi, cô biết kinh phí là bao nhiêu không?
Tô Hòa nhíu mày, cuối cùng cô cũng hiểu tại sao trông Bành Cẩm Trình lại kinh ngạc tới vậy, nhất định là kinh phí rất nhiều.
Cô nửa đùa nửa nghiêm túc đoán:
Chẳng lẽ là một trăm triệu?
Bành Cẩm Trình lảo đảo, suýt nữa thì quỳ xuống lạy Tô Hòa ngay tại đó.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.