Chương 198: Nhà kinh doanh dược phẩm tô hòa


Ông cụ Cố tạm biệt nhóm bạn cùng chơi cờ rồi lập tức đi về nhà. Ông biết là bà cụ Cố đã có tuổi, vị giác thoái hóa, thức ăn bà cụ nấu mặn chết người, 8cho nên ông cụ vội vàng gọi điện cho mẹ Cố và ba Cố bảo hai người về nhà dẫn Cố Trường Tranh đang dưỡng bệnh cùng với người giúp việc đến đây.
Bà cụ Cố rủ hai người hàng xóm đi đến khu chợ gần đó mua thức ăn. Khi Tô Hòa và Tần Nguyên đến nơi, bà cụ Cố, mẹ Cố và người giúp việc vừa mới vào 9bếp.

Ông cụ Cố biết Tô Hòa và Tần Nguyên tìm mình có việc, cho nên ông không khách sáo, sau khi chào hỏi vài câu liền dẫn người vào trong phò6ng sách.
Tô Hòa cũng không giấu giếm:
Cháu cần khu đất rộng hai mươi nghìn ki-lô-mét vuông, chính là khu vực xung quanh hồ Bạch Dương. Tuy nhiên ngài không cần lo lắng, cháu không khai thác hai mươi nghìn ki-lô-mét vuông đất này trong một lần mà đây là diện tích tối đa mà cháu cần. Ban đầu chỉ cần bảy nghìn mẫu đất là đủ rồi.

Suýt nữa thì ông cụ Cố bị
lòng tham
của Tô Hòa dọa đến độ ngã lăn từ trên ghế xuống. Ông trợn to mắt nhìn Tô Hòa một lúc lâu, thấy vẻ mặt Tô Hòa không giống như nói đùa, ông mới ngập ngừng hỏi:
Chuyên gia Tô, cháu có thể nói xem cháu cần nhiều đất như vậy để làm gì không?

Sau khi hỏi Tô Hòa, ông cụ Cố lại nhìn sang Tần Nguyên với ánh mắt dò hỏi
Cậu có biết không? Nếu cậu biết thì mau nói cho ta nghe xem nào!

Tổng diện tích nước Z là chín triệu sáu trăm ki-lô-mét vuông, Tô Hòa vừa mở miệng đã đòi một phần bốn trăm tám mươi khiến ông cụ Cố bị dọa hết hồn.
Tô Hòa khẳng định:
Chỉ cần Chính phủ lấy được mảnh đất này chứ không cần bỏ ra một đồng kinh phí xây dựng nào, cháu có thể tự cung tự cấp! Tuy nhiên, cháu vẫn hy vọng nhà nước có thể hỗ trợ những chính sách ưu đãi như là miễn giảm thuế, nới lỏng chính sách điều tiết vĩ mô... Suy cho cùng thì nước mình nghèo, rất nghèo, cực kỳ nghèo! Cho dù muốn chuyển hóa khoa học kỹ thuật cũng tuyệt đối không thể hút máu nước nhà, uống mỡ nước ngoài.

Dường như ông cụ Cố đã hiểu ý Tô Hòa, ánh mắt khẽ híp lại, hết sức tán thành ý tưởng của Tô Hòa. Có điều, để chắc chắn ông vẫn phải nhắc nhở cô:
Giáo sư Tô, cháu dám khẳng định mình có thể
tự cung tự cấp
ư? Nếu có phát minh quan trọng gì đó thì trước hết phải ưu tiên quốc gia chứ không thể vì tiền mà để nước ngoài chiếm lợi!

Từ trước tới giờ Tô Hòa không phải kiểu người thích vòng vo, nếu cô đã quyết định tìm cánh cửa đột phá cho việc xây dựng Thành phố T5ương lai từ chỗ ông cụ Cố thì cô sẽ không vòng vo mà dứt khoát lấy tấm bản đồ đã vẽ xong xuôi kia ra rồi đi thẳng vào vấn đề:
Thưa ông Cố, hôm nay cháu tới tìm ngài vì muốn nhờ ngài giúp móc nối quan hệ để xin phê duyệt một mảnh đất ở tỉnh Ký Bắc.

Đuôi lông mày của ông cụ Cố giật điên cuồng, ông chăm chú nhìn tấm bản đồ Tô Hòa trải trên bàn, trong chốc lát vẫn chưa nhìn ra trên tấm bản đồ vẽ khu vực nào của tỉnh Ký Bắc, bèn cất tiếng hỏi:
Xin phê duyệt đất đai không phải chuyện đơn giản. Hôm nay cháu tới tìm ta chắc là muốn lấy danh nghĩa đất công của Chính phủ rồi. Chuyện này thì cũng được thôi, thế nhưng trước tiên cháu phải nói cho ta biết cháu cần khu đất rộng bao nhiêu, dùng vào việc gì?

Tô Hòa đặt bút viết lên giấy bốn chữ
tự cung tự cấp
, sau đó gợi ý rằng:
Lấy Viện nghiên cứu ung bướu làm ví dụ, chỉ cần có kết quả nghiên cứu thì có thể lập tức tiến hành chuyển hóa thương mại và chuyển hóa thành quả, góp phần xây dựng Thành phố Tương lai. Mặc dù hiện tại bánh răng trong tay chúng ta không lớn lắm, nhưng nó có thể vận hành hoạt động của toàn bộ Thành phố Tương lai. Bánh răng nhỏ kéo bánh răng lớn và cứ thế tiếp diễn. Có lẽ giai đoạn phát triển ban đầu sẽ gặp nhiều khó khăn, nhưng chỉ cần vượt qua thì chắc chắn chặng đường tương lai sẽ bằng phẳng.

Ông cụ Cố nhướng mày hỏi Tô Hòa:
Không cần nhà nước bỏ tiền xây dựng ư?

Tô Hòa thử thăm dò:
Nếu cháu nói cháu có cách thì sao?

Bàn tay đang bưng tách trà của ông cụ Cố run lên, suýt thì hất đổ tách trà nóng đầy ắp lên người mình. Ông rất hứng thú với câu nói của Tô Hòa:
Cháu nói cụ thể xem nào?

Tô Hòa xua tay:
Chúng ta không bán kỹ thuật, chỉ bán sản phẩm! Lấy ví dụ như Viện nghiên cứu ung bướu chẳng hạn, chúng ta sẽ đầu tư nguồn vốn cùng nguồn nhân lực lớn để nghiên cứu tính chất, đặc điểm của khối u cùng với phương pháp và thuốc điều trị khối u. Chúng ta sẽ xét theo tình hình cụ thể để công bố những thành quả nghiên cứu về tính chất và đặc điểm của khối u, còn phương pháp và thuốc điều trị khối u thì tuyệt đối không công bố với bên ngoài, dù sao thì chúng ta phải trông cậy vào nó để kiếm tiền cơ mà!

Ánh mắt của ông cụ Cố bỗng sáng ngời:
Chuyên gia Tô, cách kiếm tiền mà cháu nói không phải là bán thuốc đấy chứ?

Tô Hòa mỉm cười giải thích:
Cháu định xây dựng một Thành phố Tương lai giống như thung lũng Silicon của nước M trên mảnh đất này, chuyên dùng để nghiên cứu và phát triển khoa học kỹ thuật, có tính chất tương tự khu vực mới khai thác ở thành phố Bằng. Mấy năm trước, nhà nước đã xác định phương châm
đối ngoại mở cửa, đối nội cải cách
, cháu nghĩ rằng đối nội không những phải cải cách mà còn phải phát triển mạnh các phương diện như khoa học kỹ thuật tiên tiến, nền công nghiệp truyền thống và các lĩnh vực liên quan đến sản suất, sinh hoạt. Nước ta có nguồn lực cao cấp - tinh vi - tiên tiến, chắc chắn sẽ phát triển mạnh mẽ.

Ông cụ Cố rót cho mình một tách trà, định dùng nước trà để kìm nén nỗi kinh ngạc trong lòng.
Tô Hòa lại nói tiếp:
Nếu có thể thì cháu muốn bắt đầu với Viện nghiên cứu ung thư để xây dựng Thành phố Khoa học kỹ thuật và Thành phố Tương lai.

Nét mặt ông cụ Cố nhăn tít lại, trong lòng rối rắm hồi lâu, cuối cùng ông hỏi Tô Hòa:
Chuyên gia Tô à, cháu muốn trưng dụng đất không phải việc khó, chỉ cần Chính phủ lên tiếng, chắc chắn có thể trưng dụng những khu vực này. Có điều, vấn đề là sau khi trưng dụng đất, chúng ta lấy gì để kiến thiết? Quốc gia làm gì có nhiều vốn để xây dựng một vùng gần như trống không thành Thành phố Tương lai mà cháu nói tới?

Ông cụ Cố biết số thuốc trong tay Tô Hòa cực kỳ quý giá!

Tô Hòa đã dùng những viên thuốc không rõ nguồn gốc ấy cứu mạng Cố Trường Tranh, cuối cùng còn chữa bệnh cho Cố Trường Tranh bằng số thuốc không rõ nguồn gốc này. Theo nguồn tin chưa được xác minh, Hàn Tấn, nhà khoa học đứng đầu lĩnh vực nghiên cứu động cơ trong nước, nhờ uống thuốc của Tô Hòa đã trở về từ cõi chết, mặt mày rạng rỡ!
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Dược Sư Trùng Sinh Năm 1979.