Chương 199: Điều chỉnh tốt tâm trạng của ngài đi



Cháu hiểu ý của ông Cố, tuy nhiên cháu phải nói rõ với ngài một điều. Sau khi điều chế thuốc, cháu không chỉ nhắm đến nước ngoài, bán thuốc c8ho họ để chữa bệnh và tăng cường sức khỏe. Dĩ nhiên là thuốc cũng đủ cung cấp cho bệnh nhân trong nước, và cháu còn có tính toán khác nữa. Gi3á cả trong nước sẽ không quá cao, chỉ cần trên mức vốn bỏ ra để kiếm chút lãi là được, nhưng giá bán cho nước ngoài thì cháu sẽ không nương t9ay!



Ngoài ra, bởi vì tiền kiếm được từ nhà máy dược phải dùng vào việc đầu tư xây dựng, cho nên cháu vẫn mong ông Cố nói giúp cho c6huyện nộp thuế. Ý cháu không phải là không nộp thuế mà là định hướng nộp thuế. Nếu phía Cục Thuế không yên tâm thì có thể cử người đến kiểm t5ra, chỉ có điều tiền thuế không thể do Cục Thuế toàn quyền chi phối mà phải dùng vào việc xây dựng Trái tim khoa học kỹ thuật.

Ông cụ Cố thấy Tô Hòa suy tính lâu dài như vậy thì không nhịn được phải cau mày lên tiếng:
Chuyên gia Tô à, việc này không ổn lắm thì phải... Nộp thuế là nghĩa vụ của mỗi người, cũng là vinh dự của mỗi cá nhân! Chắc chắn nhà nước sẽ không mở tiền lệ cho cháu đâu. Thuế cần nộp vẫn phải nộp, quyết định của Chính phủ vẫn phải nghe theo!


Tô Hòa nhún vai, vừa thu bản vẽ vừa nói:
Vậy thì nghe lời ngài, cháu không bỏ công cũng chẳng bỏ sức nữa, một ngày nào đó cháu sẽ mang kế hoạch của mình chuồn sang nước khác, chắc chắn sẽ có quốc gia nào đó sẵn lòng ủng hộ, chưa biết chừng còn được hưởng chính sách ưu đãi hơn nữa kìa! Đến lúc đó ngài đừng trách cháu bỏ mặc quốc gia, mặc kệ vinh dự nước nhà.



Ngày trước các người thành lập khu hành chính đặc biệt hay là khu kinh tế nào phải chưa từng nhượng bộ? Bây giờ cháu dự định xây dựng Trái tim khoa học kỹ thuật cũng được xem như là đặc khu phát triển khoa học kỹ thuật, suy nghĩ cho quốc gia trên mọi phương diện, ấy thế mà kết quả là các người từ chối năm lần bảy lượt, vậy thì ngày khác cháu sẽ ra nước ngoài xem có thể thuyết phục được người ta hay không.


Trước giờ Tô Hòa vốn không phải người tốt tính. Cô cao cao tại thượng ở núi Dược Vương suốt bao nhiêu năm ròng, hình thành nên tấm lòng bao dung nên mới có thể nói năng nhã nhặn với hầu hết mọi người. Nhưng điều đó không có nghĩa là cô hay khép nép nhún nhường khi nhờ vả người ta.

Trong mắt Tô Hòa, cô muốn chiếm đoạt mảnh đất hai mươi nghìn ki-lô-mét vuông kia chẳng phải chuyện gì khó, chỉ cần cô bày mê trận ở đó thì không quá nửa tháng cô có thể chiếm được ngay. Thế nhưng cô không muốn làm như vậy.

Thứ nhất là bởi vì Tô Hòa không phải kiểu người bá đạo
theo ta thì sống chống ta thì chết
. Thứ hai là cô đang mang cái danh
thay trời hành đạo
, không thể làm việc ác, bằng không một ngày nào đó ông trời sẽ cho cô
hài hòa
luôn. Vì thế cho nên Tô Hòa mới chịu đến tìm ông cụ Cố bàn bạc.

Tô Hòa vừa dứt lời, ông cụ Cố lập tức biến sắc:
Vớ vẩn! Chuyên gia Tô, cháu có biết cái gì là lấy đại cục làm trọng không hả? Bất kể quốc gia đối với cháu như thế nào, cháu cũng đừng quên trong người mình chảy dòng máu nước Z! Mỗi hạt cơm hớp cháo cháu ăn đều mọc lên từ mảnh đất nước Z đó!


Tô Hòa khinh bỉ:
Lấy đại cục làm trọng? Chẳng biết ai mới là người không lấy đại cục làm trọng! Nhân viên nghiên cứu khoa học phải trải qua cuộc sống như thế nào? Lúc nào các người cũng bảo nhân viên nghiên cứu khoa học sống thanh bần đạo hạnh gì đó, lừa quỷ chắc! Họ làm công việc khó khăn nhất nhưng lại hưởng đãi ngộ thấp nhất, muốn xin phê duyệt đề tài nghiên cứu khoa học thì phải cầu cạnh khắp nơi! Ông cụ Cố à, cháu khuyên ngài một câu, nói đúng ra là quốc gia cần nhân viên nghiên cứu khoa học làm nghiên cứu khoa học chứ không phải nhân viên nghiên cứu khoa học không làm nghiên cứu khoa học thì không sống nổi!



Cháu đã ngứa mắt với mấy tác phong lệch lạc này từ lâu rồi. Người ngoài ngành chỉ đạo người trong ngành, phân biệt đối xử đã trở thành xu thế. Một đề tài hay chỉ vì không có kinh phí mà nói kẹt là kẹt luôn, các người cho rằng nhân viên nghiên cứu khoa học dễ bắt nạt có phải không?

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Dược Sư Trùng Sinh Năm 1979.