Chương 200: Điều chỉnh tốt tâm trạng của ngài đi
-
Dược Sư Trùng Sinh Năm 1979
- Thủy Trường Đông
- 788 chữ
- 2021-12-31 05:41:40
Sao ông lại quên mất thân phận của Tô Hòa thế này?
Tô Hòa không chỉ là chuyên gia y học tiếng tăm lừng lẫy trong nước, là Gi8áo sư đại học mà còn là người có tài năng đặc biệt được ban điều tra tình hình đặc biệt quốc gia mời gọi, ai dám động vào cô?
<3br>Ông cụ Cố từng tận mắt chứng kiến Tô Hòa vừa vung tay lên trời, tiếng sấm đã ầm vang! Chẳng may hôm nay ông chọc giận cô, đến mộ9t ngày nào đó ông đang ở trong nhà mà bị sét đánh trúng thì ông biết tìm ai mà khóc lóc đây?
Ngẫm lại mà xem, nhà họ Tạ ở T6ây Nam đã giở mấy trò hèn hạ nhằm làm lung lay nền móng nhà họ Cố, Tô Hòa có cách hóa giải hết chứng tỏ đạo hạnh của cô còn cao cườ5ng hơn bản lĩnh của người được nhà họ Tạ mời tới giúp đỡ. Nhỡ đâu ông chọc giận Tô Hòa, cô ngầm giở trò với nhà họ Cố bọn họ thì nhà họ Cố có thể chống đỡ được sao?
Ông Cố, cháu mong là mọi người có thể hiểu và phối hợp với những yêu cầu này chứ không phải nhìn trước ngó sau bắt bẻ này nọ. Đất nước còn rất nhiều việc đang chờ hoàn thành, giờ đang là lúc cần ra sức kiến thiết đất nước. Mặc dù Trái tim khoa học kỹ thuật không mang lại lợi ích trực tiếp cho đất nước nhưng lại xây dựng nên hình tượng của đất nước. Phát triển nền khoa học kỹ thuật của quốc gia là điều quan trọng nhất. Chỉ cần Chính phủ phê duyệt một mảnh đất, nới lỏng chính sách ưu đãi là có thể ngồi không hưởng lộc, vậy thì cớ sao không làm?
Nếu cháu không đứng ra xây dựng Trái tim khoa học kỹ thuật thì quốc gia được gì?
Khu vực hồ Bạch Dương rộng lớn kia chỉ có thể để không và bỏ hoang, khoa học kỹ thuật không thể phát triển, bảng hiệu khoa học kỹ thuật này cũng không lập nổi, vậy thì quốc gia có thể thu được lợi ích gì chứ?
Sắc mặt Tô Hòa thoáng dịu đi:
Vậy thì làm phiền ông Cố ạ.
Tô Hòa nói xong, bầu không khí bỗng trở nên lúng túng khó hóa giải.
Tần Nguyên bị kẹp giữa Tô Hòa và ông cụ Cố, cảm thấy không thoải mái chút nào. Anh đang định lên tiếng điều hòa bầu không khí gượng gạo này thì Tô Hòa đã nói trước:
Cháu không có nhiều yêu cầu, chỉ cần nhà nước cấp đất và hỗ trợ chính sách ưu đãi thôi, sau đó Chính phủ và Thành phố Tương lai sẽ đứng chung trên một chiếc thuyền mãi mãi. Nếu Chính phủ không đồng ý thì cháu đành phải kéo người khác lên thuyền vậy! Nhưng đến lúc đó số thuốc viên kia có thể nhập khẩu vào nước Z hay không thì chưa nói trước được. Con người phải trân trọng sinh mệnh mới được, bằng không nhỡ đâu một ngày nào đó đổ bệnh, muốn tìm một vị bác sĩ chữa khỏi bệnh cho mình nhưng lại chẳng tìm được.
Tô Hòa nói bóng nói gió.
Ông cụ Cố nghe Tô Hòa dọa dẫm một cách trắng trợn như thế thì giận lắm nhưng cuối cùng vẫn phải trưng ra vẻ mặt tươi cười:
Chuyên gia Tô, cháu hiểu lầm rồi. Hay là cháu cứ để bản đồ ở đây trước đã, mấy ngày tới ta sẽ bàn bạc với những người khác, cố gắng cho cháu câu trả lời thuyết phục trong vòng ba ngày. Cháu thấy như vậy có được không?
Có một số việc nếu không nghĩ sâu xa thì không thấy nguy hiểm, nhưng một khi cẩn thận nghĩ lại thì sẽ khiến người ta sợ hãi không thôi.
Ài, trong mắt những người có tài năng đặc biệt, dù là quan chức cấp cao cỡ nào cũng chẳng khác gì con kiến...
Ông cụ Cố thầm cảm khái trong lòng.
Tô Hòa chẳng muốn dài dòng với ông cụ Cố nữa mà dứt khoát nói ra hết mọi yêu cầu của mình:
Chẳng qua cháu chỉ yêu cầu dùng tiền lợi nhuận thu được từ Thành phố Tương lai đầu tư vào việc xây dựng chứ đâu phải bỏ vào túi riêng, nhà nước có lý do gì mà ngăn cản?
Lẽ nào nhà nước thèm muốn tiền của Thành phố Tương lai, định dùng tiền lợi nhuận từ Thành phố Tương lai đầu tư vào chỗ khác?
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.