Chương 217: GHÉT BỎ NHAU


Ông cụ Cố nghi ngờ hỏi:
Ồ? Nói vậy là sao?


Ba Cố chỉ vào Cố Trường Tranh đang ngồi im lặng giả làm bình hoa bên cạnh, cười nói:
Trước8 đây nó hô hào theo đuổi chuyên gia Tô nhà người ta, nói người ta là bạn gái nó, cho nên để nó đi đi! Dù sao trước mặt chuyên gia Tô nó cũng ch3ả còn mặt mũi gì nữa, chúng ta cũng không cần chừa mặt mũi cho nó, hoàn toàn có thể để nó đi xây dựng quan hệ với chuyên gia Tô.

Hơn nữa, hằng ngày Tô Hòa không ở nhà, cho nên nhân viên công tác gánh vác trọng trách quan trọng này của Trung tâm giáo dục sát hạch tuyển sinh thấp thỏm không yên cũng không tìm được Tô Hòa, lãng phí rất nhiều ngày một cách vô ích.
Nhân viên công tác bình thường không sợ chậm trễ, dù sao trời sập xuống thì vẫn còn người ở trên đỡ, nhưng lãnh đạo trung tâm sao có thể ngồi yên?

Tôi nói với Giáo sư Tô như thế này...


Giáo sư Tô tính như thế này...

Ba Cố:
...
Cho dù thực sự là đời sau không bằng đời trước thì ba cũng không nên nói thẳng trước mặt con cái mình như thế chứ, con trai ba không cần sĩ diện sao?
Ông cụ Cố nhìn hai người Cố Trường Tranh và ba Cố không nên thân, trong lòng muốn ói máu:
Chuyện này tôi tự mình nói với chuyên gia Tô, hai người các anh nhanh chóng đi ra ngoài đi! Nhìn thấy là phiền, các cụ có câu
hổ phụ vô khuyển tử
, sao nhà họ Cố chúng ta lại có đôi cha con kỳ lạ như hai anh chứ!

Cố Trường Tranh:
...
Ha ha ha, người cha ruột này cũng không phải một người đáng tin.
Anh rất tức giận, nhưng trên mặt vẫn phải duy trì nụ cười mỉm.

Lãnh đạo, ngài thấy nên làm thế nào bây giờ?

Ban đầu lãnh đạo Trung tâm giáo dục sát hạch tuyển sinh cũng phái không ít người tới tìm Tô Hòa, kết quả những người đó ăn chực nằm chờ trước ký túc xá công nhân viên chức Thanh Đại rất nhiều ngày đều không tìm được Tô Hòa, ngược lại còn nghe được một ít
tiếng xấu
của Tô Hòa. Ví dụ như, Tô Hòa vừa tới Thanh Đại đã đánh sinh viên, đánh giảng viên, đánh tới không có kẻ địch ở Thanh Đại. Khi tới Đại học Thủ Đô thì còn trực tiếp đánh một vị chuyên gia y học tài ba khác cùng chủ nhiệm khoa Y học của Đại học Thủ Đô, suýt chút nữa ép chết sinh viên chuẩn bị tốt nghiệp khoa Y học của Đại học Thủ Đô... Một người hung dữ như vậy, nếu đưa vào tổ ra đề, có khi nào khiến các giáo viên trong tổ ra đề tức phát khóc hay không?
Ba Cố cũng lên tiếng nói giúp Cố Trường Tranh:
Ba, tuy tính tình Trường Tranh có chút cẩu thả, làm việc có phần không đáng tin nhưng cũng không quá kém như chúng ta nghĩ đâu.


Hơn nữa, nó với chuyên gia Tô dù sao cũng là chỗ quen biết cũ, chuyên gia Tô hiểu rất rõ tính tình và năng lực của nó, nếu như nó không có bản lĩnh, thì chắc chắn chuyên gia Tô sẽ không đưa nó lên vị trí quan trọng. Nhưng nếu chuyên gia Tô cảm thấy nó không phù hợp, không thể trọng dụng, nhất định sẽ đưa nó đi hóng mát ở chỗ khác. Chuyện này thì không cần chúng ta quan tâm tới.

Nếu lãnh đạo phía trên ông ta nổi giận, người trực tiếp đối diện với họng súng là ông ta, và cũng chỉ có một mình ông ta chứ không phải bất kỳ ai khác.
Lãnh đạo trung tâm thấy thời gian giao đề thi tuyển sinh vào trường đại học ngày càng gần, thế nhưng các giáo viên trong tổ ra đề vẫn chưa nộp được một đề cụ thể nào. Kết quả là ông ta sốt ruột tới mức nhiệt miệng, tiểu tiện ra máu, chỉ còn thiếu việc lửa giận trong lòng tiết ra ngoài, tự thiêu mà chết.

Hử? Cô nói đi chứ! Có phải cô định đứng nhìn tôi bị bức chết, sau đó nhân cơ hội bò lên hay không?


Lương Lệ Hồng, cô khiến tôi quá thất vọng rồi! Tôi giao cho cô chuyện quan trọng như vậy là bởi vì tôi tin tưởng tài ăn nói của cô, tin tưởng năng lực nghiệp vụ của cô, nhưng cô lại nói với tôi, cô không thể thuyết phục Giáo sư Tô!


Mặc 9dù chuyên gia Tô có địa vị ở thủ đô, nhưng dù sao cũng là người mới từ tỉnh X tới, tuổi trẻ, mạng lưới quan hệ ít, giống như là một vị tướng kh6ông binh vậy. Mà nhà họ Cố chúng ta ở mảnh đất thủ đô nho nhỏ này vẫn có chút quan hệ, để tên nhóc Trường Tranh này đi theo chuyên gia Tô cũng 5coi như tạo một mối quan hệ vững chắc giữa chuyên gia Tô với nhà chúng ta. Về sau nếu có người nhà ta đau đầu chóng mặt thì cũng có thể mở miệng nhờ người ta.


Còn một việc nữa là, con biết tình huống hiện tại của chuyên gia Tô, đủ loại công việc chất đống một chỗ, suýt chút nữa khiến cô ấy điên rồi, chắc chắn cô ấy cần gấp một người sai vặt chạy việc. Bản lãnh khác thì Trường Tranh nhà chúng ta không có, chứ làm người sai vặt chắc chắn vẫn được! Ba cảm thấy thế nào?

Cố Trường Tranh thật sự không hiểu, đây thật là cha ruột sao? Nào có ai lại đi hạ thấp con trai mình như vậy?
Chỉ là trong lòng Cố Trường Tranh ấm ức thế nào thì từ trước tới giờ anh luôn không có quyền lên tiếng ở nhà, nên chỉ có thể lặng lẽ phối hợp:
Ba nói sao thì là vậy.

Vì để đảm bảo hành động một lần thành công, lãnh đạo Trung tâm giáo dục sát hạch tuyển sinh chỉ có thể phái vũ khí sắc bén nhất của trung tâm - người thích việc mai mối cho các nhân viên trong trung tâm nhất - Lương Lệ Hồng, cũng chính là người phụ nữ tiều tụy mà Tô Hòa gặp mặt.

Lương Lệ Hồng, cô đã nói thế nào với tôi? Cô bảo tôi chờ tin tức tốt của cô, đây chính là tin tốt mà cô mang về cho tôi sao? Không phải cô nhanh mồm nhanh miệng lắm sao? Sao dùng vào việc đứng đắn lại thành pháo lép rồi?

Ba Cố hết sức hài lòng với biểu hiện của Cố Trường Tranh.
Ông cụ Cố do dự hỏi:
Ý của con là để Trường Tranh phối hợp với chuyên gia Tô xây dựng Thành phố Tương lai? Trường Tranh, cháu làm được không?

Ông cụ Cố suy nghĩ một chút, giải quyết dứt khoát:
Vậy tạm thời cứ quyết định như vậy trước! Là lừa hay là ngựa thì cũng phải kéo ra ngoài chăn dắt mới biết được. Mà con xem con trai mình đi, chả có chút ý chí tiến thủ gì cả. Ném nó tới quân đội, kết quả vì sợ máu mà bị trục xuất về; bản thân nó la hét đòi kinh doanh, kết quả không kiếm được một xu nào, còn suýt chút nữa tặng luôn mạng của mình. Vì sao nhà họ Cố chúng ta đời sau lại không bằng đời trước như vậy chứ?

Cố Trường Tranh:
...
Rồng sinh rồng, phượng sinh phượng, con mà là lừa là ngựa thì mọi người là cái gì thế?
Câu hỏi
cháu làm được không
của ông cụ Cố khiến Cố Trường Tranh tức suýt nổ phổi. Nào có ông ruột nào lại nghi ngờ cháu trai nhà mình như vậy? Làm như con cháu nhà mình không biết xấu hổ vậy?
Thế nhưng anh ngại ông cụ Cố là người có quyền phát biểu và quyền lực nhất nhà họ Cố, tuy trong lòng cực kỳ bất mãn nhưng Cố Trường Tranh vẫn giả bộ chân thành:
Ông nội, cháu cảm thấy cháu có thể thử.

Tại Trung tâm giáo dục sát hạch tuyển sinh.
Người phụ nữ tiều tụy kia vừa ra khỏi ký túc xá của công nhân viên chức Thanh Đại thì lập tức chạy qua căn tin gọi điện cho lãnh đạo của Trung tâm, tỉ mỉ báo cáo lại tình hình chiến đấu của mình.

Không thể thuyết phục thì nói tiếp đi, sự dẻo dai bất khuất khi cô làm mối cho các nhân viên công tác trong trung tâm đi đâu rồi? Tôi cho cô biết, nếu không thuyết phục được Giáo sư Tô thì cô nhanh chóng thu dọn hành lý rời đi, trở về mở một trung tâm mai mối đi, sẽ không làm mai một tài năng của cô!

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Dược Sư Trùng Sinh Năm 1979.