Chương 22: ĐAU LÒNG HỎI
-
Dược Sư Trùng Sinh Năm 1979
- Thủy Trường Đông
- 1353 chữ
- 2021-12-31 05:37:02
Oán hận trong lòng Tô Hòa càng lúc càng sâu. Đạo tâm khổ tu nhiều năm mới gần trọn vẹn bỗng xuất hiện điểm đen. Ngay sau đó điểm đen đó mau chóng lan 8ra.
Điểm đen đó là chấp niệm, cũng là tâm ma.
Trong vô thức, Tô Hòa bắt lấy xương đùi bị lệch của Tô Kiến Quốc. Theo tiếng
răng rắc
3 vang giòn, xương đùi bị lệch đã được nắn thẳng. Tô Kiến Quốc đau đến mức đầu đầy mồ hôi lạnh, cơ mặt cũng biến dạng.
Tô Hòa tông cửa chạy ra ngoài. Lúc này cô mới nhìn thấy trưởng thôn đi phía sau Lý Thục Phân.
Trưởng thôn hoảng sợ bởi lời nói của Tô Hòa, trợn mắt há mồm nhìn Tô Hòa đi vào giữa bếp, không biết nên khuyên bảo cô như nào.
Lý Thục Phân đi vào nhà, nhìn thấy Tô Kiến Quốc thì tức đến đau cả gan, thuận tay cầm ấm trà trên bệ cửa sổ ném về phía Tô Kiến Quốc, khóc mắng:
Ông chỉ giỏi sinh sự thôi! Tôi chỉ ra ngoài gọi trưởng thôn có một lúc, ông đã đuổi con gái tôi đi! Tô Kiến Quốc, ông không chứa chấp nổi con gái tôi cũng có nghĩa là không chứa chấp cả tôi, ly hôn đi!
Tô Kiến Quốc bị ấm trà đập vào vai, nước lạnh đổ ra làm ướt nửa người ông ta, chăn đệm ướt cả mảng lớn. Ông ta vừa khóc vừa cười, như bị điên vậy. Trưởng thôn thấy vậy mà khóe mắt giật giật.
Thổ địa nhà họ Tô bị người nào động tới hay sao? Rõ ràng hai ngày trước còn êm đẹp, hôm nay lại xảy ra chuyện lớn như vậy!
Cùng là người trong thôn, sao trưởng thôn không biết hoàn cảnh nhà họ Tô? Sao không biết Lý Thục Phân là người thế nào chứ?
Tôi giúp ông chữa khỏi9 chân, sau này ông có tay có chân mà đi lại. Coi như tôi trả ơn nuôi dưỡng mười mấy năm qua. Sau đó chúng ta đường ai nấy đi. Ông muốn hiếu thuận thế6 nào kệ ông. Chúng ta không còn quan hệ gì nữa. Được chứ?
Đáy mắt Tô Hòa đỏ au, vẻ mặt dữ tợn không kém Tô Kiến Quốc mấy. Tô Kiến Quốc nhìn 5ánh mắt đầy sự thù hận ấy tinh thần chấn động mãnh liệt.
Rốt cuộc là bố con hay kẻ thù truyền kiếp, sao lại có sự thù hận ngập trời như vậy?
Làm mẹ sẽ mạnh mẽ, vợ Kiến Quốc không làm sai.
Trưởng thôn thôn Tô Gia nghĩ thầm trong bụng.
Trong thôn có một người thi đỗ trở thành sinh viên đại học, ông còn cảm thấy vinh dự. Thật không biết trong đầu những người của nhà họ Tô nghĩ cái gì nữa. Chẳng lẽ đầu nhét đầy phân à?
Tô Kiến Quốc khóc, Lý Thục Phân cũng khóc. Trưởng thôn thôn Tô Gia cũng bó tay toàn tập. Theo lẽ thường, ông phải khuyên Lý Thục Phân và Tô Kiến Quốc không cãi nhau nữa. Nhưng nếu khuyên can khiến hai vợ chồng này không ầm ĩ, lại để kim phượng hoàng bị người nhà họ Tô đuổi đi, không về thôn Tô Gia nữa. Vậy thì trò cười của thôn Tô Gia thành chuyện lớn mất!
Lý Thục Phân làm người thật thà hiền hậu. Nếu không phải vậy, bà đã không bị bà nội Tô ức hiếp nhiều năm như thế. Rốt cuộc nhà họ Tô đã làm ra chuyện người người oán giận gì mới ép người chân chất như Lý Thục Phân thành ra thế này?
Trưởng thôn thôn Tô Gia không phải người không có đầu óc, nghĩ một lúc là hiểu. Chuyện này hơn nửa là vì cô con gái kim phượng hoàng của nhà họ Tô trở về.
Người ở thôn này ai không biết sao chổi nhỏ nhà họ Tô biến thành kim phượng hoàng bay ra xó núi này rồi? Hiện tại kim phượng hoàng bay về, người nhà họ Tô không những không có một chút hối cải mà còn dùng mọi biện pháp đuổi kim phượng hoàng đi. Lý Thục Phân không tức mới là lạ đó?
Tô Kiến Quốc, dù sao tôi và ông cũng là vợ chồng ngần ấy năm, cũng cùng nhau bái thiên địa, hiện tại, tôi có mấy lời nói cho ông biết. Từ giờ trở đi, tôi, Lý Thục Phân, sẽ ngồi đợi xem trò cười của ông! Không phải ông hiếu thuận với cha mẹ ông sao? Không phải ông yêu chiều cô cháu gái kia của ông lắm à? Tôi sẽ nhìn thật kỹ, nhìn xem có ai sẵn lòng hầu hạ ông như tôi không. Mỗi bữa đều hầu ông ăn cơm nóng uống nước nóng. Có ai sẵn sàng giặt quần áo, thay quần áo cho ông! Con gái tôi là sinh viên. Con bé đi học đại học nửa năm đã biết cho tôi tiền. Tôi kết hôn với ông hơn hai mươi năm, tiền ông cho tôi còn không bằng nửa năm con gái tôi cho! Xem ai sẽ phải hối hận!
Tô Kiến Quốc ngồi ở đầu giường gần lò sưởi gào khóc, dùng sức đánh vào chân bị gãy của mình.
Rốt cuộc tôi đã làm gì vậy?
Ngoài cửa có tiếng bước chân dừng lại, Tô Hòa cử động cái cổ cứng đờ. Cô quay đầu nhìn về cửa phòng, nhìn Lý Thục Phân mất hồn đứng ở cửa, môi run run không ngừng nhưng một câu cũng không nói nên lời.
Lý Thuộc Phân không ngờ, cô con gái bà cực khổ giữ lại, từng giây từng phút, từng thời khắc vẫn muốn rời đi. Giọt nước mắt lăn trên gò má của bà, rơi trên quần áo bằng vải thô, cũng rơi vào lòng Tô Hòa.
Chấp niệm hóa tâm ma bỗng tan biến. Trong lòng Tô Hòa thoáng áy náy một chút, nhưng không muốn vứt thể diện, cứng cổ nói:
Thuốc chữa chân bị thương tôi sẽ mua cho ông, giúp ông chữa khỏi chân. Sau này, chúng ta đường ai nấy đi. Tôi không có người cha như ông, ông cũng không có người con như tôi.
Sau khi cân nhắc một phen, trưởng thôn thôn Tô Gia hỏi Lý Thục Phân:
Vợ Kiến Quốc, cô muốn ly hôn với Kiến Quốc thật sao? Cô phải biết rằng, tuổi cô không còn nhỏ nữa, tái hôn cũng không dễ. Kiên Quốc lại bị thương ở hai chân, bên cạnh không thể không có người chăm sóc...
Lý Thục Phân nghe vậy, trong mắt xuất hiện sự do dự. Dù sao cũng là người chung giường chung chăn gối hơn hai mươi năm, bà nói tàn nhẫn như vậy, nhưng trong lòng có thể tàn nhẫn như vậy được sao?
Nhưng nghĩ tới câu nói
Đường ai nấy đi
của Tô Hòa, lòng dạ Lý Thục Phân cứng rắn hơn. Bà cắn chặt răng, nặng nề gật đầu:
Tôi muốn ly hôn! Tôi làm trâu làm ngựa ở nhà họ Tô hai mươi năm, Tô Kiến Quốc cũng chẳng tốt đẹp gì. Ông ta chướng mắt tôi, đề phòng tôi như đề phòng cướp. Cha mẹ chồng càng chướng mắt tôi. Tôi chỉ có một cô con gái. Con gái tôi đi đâu tôi theo đó!
Hai chữ
ly hôn
vừa nói ra, Tô Kiến Quốc và trưởng thôn thôn Tô Gia đều sững người.
Nếu như Lý Thục Phân với Tô Kiến Quốc ly hôn, thì đây là vụ ly hôn đầu tiên tại thôn Tô Gia!
Mặc dù Lý Thục Phân cảm thấy chuyện ly hôn mất mặt, không vẻ vang gì, nhưng so với việc không muốn mất con gái, dù ly hôn bà sẽ bị chỉ trích nhiều, bà cũng bằng lòng chịu đựng.
Tôi đã làm sai chuyện gì?
Ai đó nói cho tôi biết đi!
Lý Thục Phân không muốn nhìn thêm nữa. Bà quay đầu đi ra ngoài, để một mình trưởng thôn bối rối nhìn vẻ thảm hại của Tô Kiến Quốc.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.