Chương 220: TÔ HÒA LÊN KẾ HOẠCH LÁI TRỰC THĂNG


Tần Nguyên cau mày:
Chuyên gia Tô, cô đừng làm loạn nữa, nếu như bên Nam Hải gặp chuyện không may thì chắc chắn tôi sẽ là người nhận đ8ược tin tức sớm hơn cô rất nhiều, chúc ngủ ngon.



Làm loạn cái đầu của anh ý, mạng người quan trọng, sao tôi phải nói đùa với3 anh chứ? Tranh thủ thời gian mà phối hợp đi, nếu không tôi sẽ trực tiếp đến nhóm một mồi lửa vào văn phòng điều tra tình huống đặc bi9ệt, đốt nơi ở của anh đấy!

Cúp điện thoại, Tô Hòa lấy một tờ nhân dân tệ lớn từ trong túi tiền ra, đặt lên trên quầy, lòng như lửa đốt nói:
Lần tới đến tôi sẽ lấy tiền thừa sau, nhớ kỹ giúp tôi nhé!

Sau đó, trong lúc bà chủ tiệm nhỏ còn đang ngẩn người thì Tô Hòa đã nhanh chóng rời khỏi tiệm đó, chạy nhanh để quay trở về nhà trọ dành cho công nhân viên chức, cầm chìa khóa xe lên, cẩn thận đóng kỹ cửa sổ, lái xe chạy một mạch đến sân bay Yến Giao.
Tô Hòa thật sự nổi giận, cảnh báo của thiên nhiên, sát khí vọt lên trời đêm, đó là chuyện nhỏ sao?6
Chuyện có thể khiến cho thiên nhiên đưa ra cảnh báo, ngoại trừ long mạch ở trong Nam Hải thì Tô Hòa cũng không thể nghĩ ra cá5i gì khác được.
Tô Hòa khẳng định Tần Nguyên nhất định sẽ làm tốt chuyện này cho cô, bởi vì trong điện thoại cô vốn không hề cho Tần Nguyên một cơ hội từ chối nào cả, hơn nữa Tần Nguyên biết rõ tính tình cùng cách làm việc của cô, biết rõ hậu quả của việc làm cô tức giận, cho nên Tô Hòa cũng không lo lắng tới việc đi chuyến đi đến sân bay Yến Giao này sẽ là một chuyến tay không.
Sự thật chứng minh, Tần Nguyên quả thực không dám từ chối Tô Hòa.
Ngay khi Tô Hòa vừa lái xe chạy ào vào sân bay Yến Giao nhanh như điện chớp thì đã có người đang đứng ở tầng dưới đợi, đợi cô đỗ xe vào bên đường xong, ngay lập tức có một cái đèn chiếu thẳng vào mặt của cô, người chiếu đèn pin vào người cô lấy một quyển sổ nhỏ từ trong túi áo bên trong ngực ra, nhìn nó một lát rồi vội vàng tắt đèn pin đi, chạy chậm đến bên cạnh Tô Hòa:
Chuyên gia Tô, bên đội trưởng Tần đã nói qua với chúng tôi rồi, phi công cùng trực thăng chiến đấu cũng đã chuẩn bị xong, nhưng mà đội trưởng Tần vẫn chưa tới, hay là trước hết cô cứ chờ một chút đã được không?


Không chờ được, trực thăng chiến đấu ở đâu?
Tô Hòa hỏi.
Tô Hòa nhíu mày:
Cậu tranh thủ thời gian sang đây thu thang dây rồi nhanh chóng đóng kỹ cửa trực thăng lại đi.

Phi công sửng sốt một chút:
Không đợi đội trưởng Tần sao?

Lúc này Tô Hòa đang ngồi trên ghế lái, ngón tay cực kỳ nhanh nhẹn bấm các nút trên bàn điều khiển, hình như đã nhận ra ánh mắt của phi công nọ, Tô Hòa xoay đầu lại nhếch miệng cười, nói:
Cậu cần phải đứng sát vào cabin đi. Nếu cậu đã nghe nói qua tố chất thân thể của tôi rất tốt thì cậu cũng nên biết, bản lĩnh lái trực thăng của tôi cũng rất cao, vịn chắc vào!

Cổ tay cầm cần điều khiển hơi tác dụng lực, cần điều khiển được cô đẩy lên phía trước, đi đôi với tiếng gầm rú của động cơ trực thăng vang lên chính là chiếc trực thăng chiến đấu đã vẽ một đường cong tuyệt đẹp trên không trung, biến mất trong tầm mắt của nhân viên ở sân bay Yến Giao với tốc độ rất nhanh.

Chờ anh ấy tới thì chỉ sợ là thiếu nữ đã thành đàn bà rồi thôi! Không đợi nữa, cậu tranh thủ thời gian qua đây thu thang dây, đóng cửa trực thăng lại đi.
Tô Hòa vừa xoa cổ tay vừa nói.
Phi công nọ sửng sốt một chút, tưởng là cổ tay Tô Hòa bị thương rồi, cũng không có hỏi nhiều, ngoan ngoãn tháo trang bị ra, đi tới cửa trực thăng bắt đầu thu thang dây, chờ cậu ta cất kỹ thang dây, đóng kín cửa trực thăng lại thì đột nhiên cảm thấy trực thăng chiến đấu bắt đầu kêu
vù vù
, cậu ta giật mình, lập tức quay đầu lại.
Một chị gái nhỏ là nhân viên sân bay đang chuẩn bị thông báo tình hình thời tiết hiện tại liền giật mình ngẩn người, cô ấy nhìn vào đồng hồ đo trong tay, rồi lại nhìn chiếc trực thăng chiến đấu đã biến mất biến mất ở phía chân trời, chỉ để lại một đốm sáng nhỏ thì hậm hực ngậm miệng lại.
Nhà lãnh đạo trẻ của sân bay Yến Giao chịu trách nhiệm chào đón Tô Hòa trên mặt đất nhìn theo trực thăng chiến đấu đã cất cánh, có chút xúc động nói:
Kỹ thuật lái trực thăng của Tiểu Lê này đúng là càng ngày càng cao siêu mà...

Tiểu Lê chính là Lê Chương, vị phi công ở trên chiếc trực thăng chiến đấu kia, không ngờ rằng, lúc này Lê Chương đang cầm chặt tay cầm trên vách tường bên trong cabin với vẻ mặt kinh hoàng, cậu ta sợ đến mức sắp khóc.

Chuyên gia Tô, cô thực sự biết lái trực thăng sao? Tuy rằng tôi không biết cô có phải mèo mù đụng chuột chết mà khởi động được cái trực thăng này hay là cô thực sự có bản lĩnh, nhưng mà cô phải biết, cái trực thăng chiến đấu này rất khó điều khiển, cô nhất định phải cẩn thận đấy, hơi bất cẩn một chút là có thể khiến trực thăng rơi người chết...

Phượng hoàng ở trên núi còn rồng thì ở dưới biển, đây là mô hình địa chất có phong thủy tốt nhất mà Tô Hòa chọn trúng, cũng là lễ vật mà ông trời ban cho Trung Quốc, chính là sự xuất hiện của
Long Phượng Trình Tường
. Nếu như long mạch nằm trong Nam Hải bị phá hỏng thì ngay cả khi cô có được mạch phượng minh ở hồ Bạch Dương thì làm thế nào được?
Không có sự phối hợp của tường long, mạch phượng minh khó có thể duy trì lâu dài, bố cục mà Tô Hòa sắp đặt cũng sẽ bị xáo trộn hoàn toàn.

Câm miệng!
Tô Hòa nhíu mày quát lớn.
Cô run cổ tay một chút, sợi dây màu đỏ hóa thành một tia sáng bắn nhanh về phía phương xa, để lại trong không trung một đường sáng rõ ràng, chỉ cần đi dọc theo chỉ dẫn của đường sáng đó là có thể đến địa điểm xảy ra chuyện rồi.
Người đàn ông chỉ vào chiếc trực thăng chiến đấu đơn độc trên đường băng cách đó không xa, chỉ thấy rõ được ngọn đèn nhỏ đang lóe sáng trên đầu chiếc trực thăng, giống như một cây nến đang cháy lờ mờ giữa trời đất:
Chính là chỗ đó.

Tô Hòa nhìn thoáng qua, chạy nhanh về phía đó, tự mình đưa tay nắm lấy thang dây buông xuống từ cửa trực thăng, ba chân bốn cẳng leo lên, phi công đang vô cùng phấn chấn mà ngồi ở ghế lái, nhìn Tô Hòa leo lên cabin lanh lẹ như vậy thì cảm thấy hơi kinh ngạc, cậu ta cười nói với Tô Hòa:
Đã sớm nghe nói tố chất thân thể của chuyên gia Tô rất tốt, hôm nay gặp mặt, quả nhiên danh bất hư truyền.

Các ngón tay của Tô Hòa chạm vào bảng điều khiển một cách nhanh chóng, chuyển năng lực của động cơ lên mức tối đa và liếc nhìn đồng hồ đo. Tốc độ hiển thị trên mặt đồng hồ, kim đồng hồ huỳnh quang vừa vặn chuyển sang vị trí số hai trăm tám mươi.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Dược Sư Trùng Sinh Năm 1979.