Chương 254: MỌI THỨ ĐỀU TẠI MỆNH, KHÔNG PHẢI DO CON NGƯỜI


Theo như lời cao nhân kia nói, năm đó khắp cả nước đều tiến hành chinh phạt, núi sông bị tàn phá, đối với những người theo con đường tu 8hành như họ mà nói thì không khác gì bị chặt đứt căn cơ tu hành, suýt nữa phải bỏ mạng. Nếu không phải nhờ có ông cụ Tạ âm thầm giúp đỡ3 thì sợ rằng phái tu sĩ của ông ta đã trở thành bộ xương khô trong lửa đạn từ lâu rồi.

Cao nhân kia không muốn mang ơn nhà họ T9ạ nên chờ sau khi tình hình trong nước đã yên ổn thì ở lại nhà họ Tạ, bình thường hay làm một vài chuyện bí hiểm, tuy rằng người nhà họ6 Tạ vẫn còn nghi ngờ nhưng dù sao cao nhân đã giúp nhà họ Tạ rất nhiều chuyện, lợi dụng bí thuật giúp nhà họ Tạ loại bỏ được nhiều đối 5thủ nặng ký, thậm chí còn giúp nhà họ Tạ tính toán chuyện đến thủ đô phục hưng.
Tạ Hoài Viễn cười khổ mở giáo trình ra, nhìn công thức trong sách, vừa tính toán vừa gạt bỏ hết tất cả các suy nghĩ đen tối đi. Tuy rằng ông là con cháu nhà họ Tạ nhưng từ trước đến nay ông không thích tranh giành lợi ích, bây giờ nhà họ Tạ đã suy yếu, dù trong lòng ông cũng từng có suy nghĩ muốn báo thù nhưng đã nhanh chóng bị xua tan.
So với việc đi theo một nét bút nghiêng, chấp nhận nguy hiểm để đánh đổi một tương lai còn chưa biết có tươi sáng hay không, chi bằng cứ yên lặng đứng ở vị trí của mình, hoàn thành bổn phận.
Cho dù nhà họ Cố muốn thủ tiêu diệt sạch thì cũng sẽ không ra tay với người đã viết thư từ mặt, tuy rằng lão ta không tài giỏi bằng ông cụ Cố, chuyện tàn nhẫn đã làm cũng không nhiều bằng ông cụ Cố, chiến công năm xưa còn thua ông cụ Cố rất xa, cho dù trời có thiên vị ông cụ Cố thì cũng sẽ không để cho ông cụ Cố cạn tàu ráo máng.
Không phải người ở trên sẽ tha cho nhà họ Tạ mà người ở trên sẽ không để anh hùng thất vọng, cũng sẽ không để một mình nhà họ Cố độc quyền.
Từ trước đến nay ông cụ Cố không phải người biết đúng sai, nếu ép ông phải nóng lên, phát điên... Hậu quả không thể tưởng tượng nổi.
Chuyện ông cụ Tạ có thể nghĩ đến thì chẳng lẽ một đám cáo già ở Tứ Cửu thành lại không hiểu?
Chỉ là vài ngày trước đó, bỗng dưng cao nhân nói rằng trời đất sẽ có sự thay đổi, tu sĩ sẽ gặp đại kiếp nạn nên tạm biệt ông cụ Tạ một cách qua loa rồi vội vã xuống nông thôn ở ẩn.
Cho đến khi cao nhân rời đi được một khoảng thời gian ngắn, mọi người trong gia đình nhà họ Tạ cứ lần lượt ngã xuống, ông cụ Tạ lo lắng tức giận, bị bệnh suốt nửa tháng, thầm cầu ông nội vái bà nội, vận dụng mối quan hệ ở khắp nơi, cuối cùng cũng biết người đang âm thầm hãm hại người nhà họ Tạ là ai - Là nhà họ Cố mà lúc trước nhà họ Tạ đã chọn làm kẻ chết thay.
Mối quan hệ lợi hại trong đó, ông cụ Cố có thể không hiểu ư?
Chỉ sợ rằng người duy nhất không hiểu cũng chỉ có Tạ Hoài Viễn của nhà họ Tạ.
Đệ tử cao nhân kia nói lắp bắp:
Ông Tạ, không phải sư phụ tôi không muốn cứu mà ông ấy cũng không làm gì được, đạo hạnh của người đồng ý giúp nhà họ Cố thật sự quá cao, chúng tôi đấu không lại! Chiêu thức mạnh nhất của sư phụ tôi là chiêu Hồ Tiên đổi mệnh mà bây giờ Hồ Tiên đang bị treo dưới sấm sét, suýt chút nữa đã làm sư phụ tôi phải hồn phi phách tán, cho dù sư phụ tôi có lòng muốn cứu ông cũng không giúp được gì. Trong Linh giới, đạo hạnh của sư phụ tôi cũng được gọi là thuộc hàng nổi bật nhưng so với người kia thì chẳng khác gì châu chấu đá xe, không nên trêu chọc!

Tạ Nhất Tâm biết không thể xoay chuyển được trời đất, lúc về đến nhà vội vã gửi Tạ Hoài Viễn ra ngoài, còn viết một bức thư từ mặt, sợ cao nhân đứng đằng sau ra tay với Tạ Hoài Viễn.
Căn cơ nhà họ Cố rất yếu, sở dĩ ông cụ Tạ chọn ra tay với nhà họ Cố không những vì mối thù riêng năm xưa mà quan trọng hơn là ra tay với nhà họ Cố thì phần thắng sẽ lớn hơn một chút, lại không ngờ đá phải ván sắt.
Ông cụ Cố có quan hệ mật thiết với văn phòng điều tra tình huống đặc biệt, cho dù là tu sĩ cũng không dám làm những chuyện quá đáng nên chỉ có thể vòng tới vòng lui tạo ra những thủ thuật che mắt, lúc này mới dám ra tay với nhà họ Cố, không ngờ không biết nhà họ Cố mời ở đâu được một vị cao nhân, không những phá tan âm mưu của nhà họ Tạ mà còn cứu mạng Cố Trường Tranh.
Đúng là Tạ Hoài Viễn không hiểu tại sao ông cụ Tạ phải phí sức như thế?
Vì để lúc về Tứ Cửu thành sẽ thấy uy phong hơn à?
Nói hơi khó nghe, sau nhiều năm nghỉ ngơi dưỡng sức, gốc rễ của nhà họ Tạ ở quân khu Tây Nam đã vững chắc, nếu không phải bỗng dưng xảy ra chuyện như vậy thì cuộc sống của nhà họ Tạ sẽ càng ngày càng tốt, tuy rằng không phải là
trọng thần trong triều
thì làm
quan lớn biên giới
cũng khá tốt.
Chỉ tiếc rằng bước chân quá nhanh nên bất cẩn vấp ngã, muốn đứng dậy, khó khăn đến nhường nào?
Nhưng trước kia nhà họ Tạ âm mưu hãm hại nhà họ Cố, dù người ở bên trên có lòng thì cũng phải để cho ông cụ Cố trút cơn giận. Nếu không cho nhà họ Cố xả cục tức kia, sau lưng nhà họ Cố có cao nhân, không chừng ông cụ Cố mà điên lên sẽ phá tan cả Tứ Cửu thành này!
Nhà họ Tạ mời cao nhân đến làm vài việc, suýt chút nữa hại Cố Trường Tranh chết, huống chi đạo hạnh của cao nhân đứng sau lưng nhà họ Cố còn mạnh hơn, ông cụ Cố không cần phải làm gì nhiều, chỉ cần vặn gãy sống lưng của một thế gia vọng tộc ở Tứ Cửu thành là đã làm nhà nhà phải chịu thương tổn nặng nề rồi.
Tranh giành đoạt lợi sao tốt bằng tự do thoải mái?
Ông cụ Tạ biết tính Tạ Hoài Viễn, dù lão ta có nhét ông vào đâu đi nữa thì ông cũng có thể cẩn thận, giống như không tranh giành với thế giới này, không có mong muốn không có tham vọng, những chuyện thuộc bổn phận của ông thì ông đều sẽ làm thật hoàn hảo, không thèm liếc mắt đến những chuyện không liên quan... Ông cụ Tạ không biết Tạ Hoài Viễn che giấu quá tốt hay ngây thơ như vậy thật.
Sau đó ông cụ Tạ đi tìm lần theo phương thức liên lạc mà cao nhân đã để lại nhưng lúc tìm được cao nhân thì hơi thở cao nhân đã thoi thóp, bệnh đến mức suy nghĩ không còn rõ ràng, miệng cứ lẩm bẩm mãi mấy chữ
Linh giới sắp sụp
, lại không nói ra thông tin gì hữu dụng.
Cuối cùng đệ tử của cao nhân kia nói một câu đánh thức ông cụ Tạ.

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Dược Sư Trùng Sinh Năm 1979.