Chương 31: DỰ TÍNH CỦA LÂM TRƯỜNG BÌNH
-
Dược Sư Trùng Sinh Năm 1979
- Thủy Trường Đông
- 1411 chữ
- 2021-12-31 05:37:16
Đại Diễn Thiên thuật!
Tô Hòa khẽ hô lên, hai bàn tay tạo thành tư thế niệm thần chú, động tác bay bổng như cánh bướm, sa8u một hồi lâu dược linh đã tan hết, Tô Hòa nhắm mắt lại, hai tay buông thõng bên người khẽ run rẩy.
Vì thực hiện Đại Diễn Thiên thuật khiến cho tinh thần mệt mỏi, nên cô không nhìn thấy trong rừng cây ẩn dưới bóng đêm, có một bóng hình đang ngơ ngẩn nhìn cô.
Cố Trường Tranh thấy Tô Hòa đã đi xa thì mới đi ra khỏi rừng cây, giẫm lên dấu chân của Tô Hòa đi vào trong rừng. Ai ngờ, mới đi được năm sáu bước anh đã cảm thấy trời đất quay cuồng, nên phải dừng ngay lại, vừa dừng lại cái cảm giác trời đất xoay tròn kia cũng biến mất ngay lập tức. Cứ thử đi thử lại năm sáu lần, mối nghi ngờ trong lòng Cố Trường Tranh càng sâu sắc hơn.
Lý Thục Phân gật đầu đồng ý. Sau khi nhìn Tô Hòa với ánh mắt nghi ngờ một hồi, và không tìm được dấu vết nói dối của cô, bà lẩm bẩm:
Sao con bé này lại may mắn thế? Trước kia nó cũng không chăm học lắm, còn đầy thanh niên trí thức chăm chỉ hơn, vậy mà người ta thi trượt, còn nó thì lại đậu đại học. Ngày nào trong thôn cũng có người đi dạo ở ngoài Quỷ Kiến Sầu, mà sao không có ai phát hiện ổ lợn rừng ở trên núi, còn nó vừa về thì đã gặp được luôn? Chẳng lẽ là ông trời thiên vị sinh viên?
Với trí thông minh và kiến thức hạn hẹp của Lý Thục Phân thì
ông trời thiên vị
là cái lý do tốt nhất mà bà có thể nghĩ ra.
May mà Lý Thục Phân cũng không để bụng lắm, nhìn thấy hai con lợn rừng Tô Hòa mang về là bà quên sạch mọi điều nghi vực.
Tô Hòa nằm trên giường thêm một lát bỗng cảm thấy mỏi eo đau lưng. Dược linh trong cơ thể cô đang trống rỗng, giống như tất cả xương cốt trên người cô đều bị nghiền nát, khẽ động đậy là lại đau nhức.
Cô hít sâu mấy hơi, cố gắng bò dậy, suy nghĩ chuyện dược linh.
Chỉ biết cái lợi trước mắt là điều không sáng suốt, cô chỉ mới suy đoán ra lý do mình đột phá được cảnh giới mà đã hao hết dược linh trong cơ thể rồi, nếu muốn nhìn trộm phương hướng phát triển lịch sử của mấy chục năm tới của xã hội thì chẳng phải cơ thể cô sẽ thành cái thây khô sao?
Con gái, con lợn rừng nhỏ này ở đâu ra thế?
Lý Thục Phân vui vẻ chạy vào phòng hỏi Tô Hòa.
Tô Hòa mở đôi mắt nhập nhèm vẫn còn buồn ngủ ra, khi thấy trong phòng đã sáng rõ, cô xoa trán:
Đêm qua lúc xong việc con có đi lên núi một chuyến, lúc trước ở đó có một ổ lợn rừng, con định xem thử xem có còn không, không ngờ vẫn còn. Mẹ làm thịt con lợn đó hộ con nhé, đêm qua con ngủ muộn, con ngủ thêm một lát nữa rồi dậy làm thịt kho.
Tô Hòa úp hai con lợn rừng nhỏ ở trong một cái sọt, còn chèn thêm mấy cục gạch ở bên trên, nói mấy câu về tình trạng của Lý Thiết Trụ với Lý Thục Phân, rồi mới đi về ngủ. Cô cũng chẳng nhớ đến việc phải đóng cửa, thế là đã vô tình tạo cơ hội cho Cố Trường Tranh lẻn vào.
Sáng hôm sau, Lý Thục Phân dậy từ sớm, vốn dĩ bà định quét dọn nốt mấy chỗ hôm qua chưa dọn xong, không ngờ vừa mở cửa ra đã thấy một cái sọt bị úp ngược ở trong sân. Vừa mở sọt ra xem, Lý Thục Phân đã mừng như điên.
Trên mặt cô mang theo3 sự mệt mỏi, không ngờ thứ khiến vô số người tu tiên phải dừng bước ở kiếp trước lại là công đức.
Cô cứu Lý Thiết Trụ, nh9ận được sự biết ơn của Lý Thiết Đản, nên đã nhận được một chút công đức, mà chỗ công đức đó chính là thứ dựng nên một cây cầu mới6 trên nền cây cầu đã bị gãy nối giữa Dược Hoàng và Dược Đế.
Tô Hòa rùng mình, đổ thêm một ít nước nóng vào chậu nước lạnh được múc ra từ chum để rửa mặt. Thấy nồi cháo Lý Thục Phân đặt trên bếp đã chín, cô bưng nó qua một bên, bắc cái đỉnh lấy trong Quỷ Kiến Sầu lên bếp, sau đó ngâm thịt mà mẹ cô đã xử lý sạch sẽ vào nước rồi thành những miếng to bằng nắm đấm, bỏ vào trong nồi, cho thêm gia vị rồi hầm nhỏ lửa.
Mùi thịt kho suýt nữa làm tất cả mọi người trong thôn thèm chết ngày hôm qua lại bay ra khỏi bếp, nhưng vì nhà Tô Kiến Quốc đã dọn sang nhà mới, nên những nhà hàng xóm bị mùi thịt kho tra tấn hôm qua không phải chịu đựng nữa, mà giờ là những nhà khác. Khác với nhà Lý Thiết Trụ vì thịt kho mà đánh nhau, mùi thịt kho hôm nay đã không còn khiến người ta mê đắm như vậy nữa. Nhưng mà nhà Lâm Trường Bình ở gần nhà mới của nhà họ Tô thì lại không may mắn như vậy.
Rốt cuộc nơi này có bí mật gì? Vì sao em vào được mà anh lại không?
Cố Trường Tranh nhìn chằm chằm vào rừng cây, nhưng nhìn mãi cũng chẳng tìm được lý do, nên đành phải cất nghi vấn vào trong lòng rồi đi về. Anh biết, nếu đêm nay vẫn không tìm được bí mật của Tô Hòa thì sau này anh sẽ chẳng còn cơ hội để điều tra nữa.
Bà vênh váo vì sinh được thằng con trai à? Thế con trai bà có thi được đại học không?
Bà cũng là phụ nữ cơ mà? Sao có thể coi thường phụ nữ như thế? Võ Tắc Thiên còn là hoàng đế kia kìa!
Bởi vì trông Tô Hòa khá yếu đuối và Lý Thục Phân đến nhà họ Tô hơn hai mươi năm cũng không sinh được một thằng con trai, nên người trong thôn luôn coi thường Lý Thục Phân và Tô Hòa. Thế nhưng từ nửa năm trước, mọi chuyện đã thay đổi!
Tô Hòa từ trước đến nay đều bị người trong thôn coi thường đột nhiên thi đỗ đại học, sống lưng Lý Thục Phân cũng thẳng hơn, tất cả những người từng mỉa mai bà đều bị bà mắng lại.
Nếu không vì thiên đạo có phần thiếu hụt, cô sẽ không suy diễn ra được điều bí mật này, bằng không kiếp trước cô đã phá vỡ bước tường Dược Hoàng để tiến vào cảnh giới Dược Đế rồi.
Mối nghi vấn trong lòng đã được giải đáp, Tô Hòa lại đi nhặt hai con lợn rừng nhỏ bị đông lạnh do trời tuyết quá lớn, rồi mới chậm rãi đi ra khỏi Quỷ Kiến Sầu, đi về nhà.
Nói cách khác, chỉ có công đức mới vực lại được cây cầu gãy. 5
Mí mắt Tô Hòa khẽ run lên, một lát sau, cô mở mắt ra, ngẩng đầu nhìn trời, thở ra một hơi:
Thiên đạo có phần thiếu hụt.
Lâm Trường Bình đang học lớp mười hai ở trường trung học phổ thông số một trên huyện, vì gia cảnh được xem là khá giả nên cậu ta chưa bao giờ phải lo lắng vì miếng ăn, dẫu không có thịt cá hằng ngày nhưng vẫn được ăn thoải mái bánh bao không nhân được làm từ các loại hoa màu.
Sau khi thôn họ Tô có một sinh viên đại học là Tô Hòa, tất cả đám học sinh cấp ba trong thôn đều rất lo lắng.
Lý Thục Phân thẳng lưng mắng người phải nói là lời nào ra lời ấy, không chỉ chỉnh lại vị trí của mình, mà còn sửa lại tất cả quan niệm của phụ nữ trong thôn!
Quan niệm đầu tiên được sửa lại: phụ nữ hà cớ gì phải làm khó phụ nữ!
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.