Chương 329: Bí quyết gia truyền của tô hòa


...

Bên trong khoang đặc biệt, Tô Hòa thấy Thiếu tướng Đỗ cứ đứng yên không nhúc nhích thì tức giận mắng:
Anh còn không chu8ẩn bị lục soát người đi? Đây chính là gián điệp! Chẳng lẽ anh định cứ giương mắt nhìn thế à? Ngộ nhỡ cậu ta mang theo cả thuốc nổ t3hì sao, anh muốn tất cả mọi người trên máy bay này chôn theo sai lầm của anh sao?


Thiếu tướng Đỗ run lên, không dám nhìn T9ô Hòa mà nhanh chóng đi lục soát người, quả nhiên tìm được một con dao sắc bén trong người nam sinh kia.
Đập liên tục vào chiếc hộp xong, Tô Hòa nhổ hết dây của hộp đen ra, sau đó lại cắm vào rồi hỏi cơ trưởng:
Anh xem bây giờ đã ổn chưa?

Cơ trưởng định nói
Nhất định không được
nhưng cơ phó ngồi bên cạnh anh ta phấn khích thay anh ta trả lời:
Sửa được rồi! Sửa được rồi! Hệ thống định vị có thể tiếp tục sử dụng rồi!

Cơ trưởng nhìn kĩ lại, màn hình chỉ đường vốn đen sì giờ phút này lại sáng lên, chỉ có điều hình ảnh mờ hơn so với trước đó nhưng cũng không ảnh hưởng đến phương hướng, anh ta vui vẻ:
Ôi, chiêu này cũng có thể dùng ư! Tôi nghe nói mấy ông Tây có thể vỗ tay mà sửa được chiếc ti vi hỏng, còn cười nhạo bọn họ không hiểu khoa học, bây giờ mới thấy hóa ra tôi sai rồi, không phải mấy ông Tây không hiểu khoa học mà là chúng ta không hiểu các khía cạnh siêu hình này!

Vấn đề định vị máy bay được giải quyết xong xuôi, Hầu Nghị đột nhiên nghĩ ra, hỏi Tô Hòa:
Chuyên gia Tô, hay là cô thử lái máy bay hành khách đi? Khoe cho những sinh viên kia biết kỹ thuật của cô, để bọn họ biết thế nào là lái máy bay!

Cơ trưởng biết Hầu Nghị là phi công không quân, năng lực cao hơn những phi công lái máy bay chuyên dụng như anh ta rất nhiều, lại thấy Hầu Nghị sùng bái khả năng lái máy bay của Tô Hòa như vậy nên không kiềm được hứng thú mà nói thêm vào:
Đúng vậy, chuyên gia Tô, cô làm mẫu một lần đi, để chúng tôi mở mang tầm mắt!

Đúng lúc Tô Hòa muốn thể hiện, cô không từ chối nữa mà ngồi vào vị trí của cơ trưởng, nhận lấy quyền điều khiển từ tay cơ trưởng, ngón tay nhẹ nhàng lướt qua các nút ấn, sau đó xem xét tay cầm rồi quay sang nói với Hầu Nghị và cơ phó:
Hai người đi tìm một chỗ có dây an toàn ngồi xuống đi, dặn dò cả những sinh viên trên máy bay nữa, nhớ nắm chắc tay vịn, lát nữa bất kể có chuyện gì cũng không cần hoảng sợ, tôi cho mọi người một trải nghiệm mới.


Chuyên gia Tô, đồng chí tên Tôn Nghị kia bảo tôi đến tìm cô, nói rằng trên máy bay xảy ra chuyện.
Sắc mặt nữ tiếp viên kia không được tốt cho lắm, Tôn Nghị trong miệng cô ta chính là tên giả mà Hầu Nghị dùng.
Tô Hòa không nhiều lời nữa, không nói không rằng đi theo nữ tiếp viên mập kia, đến buồng lái thì thấy Hầu Nghị đang điều khiển các thiết bị một cách lúng túng, trong miệng còn lẩm bẩm gì đó mà người ngoài nghe cũng không hiểu.

Hầu Nghị, có chuyện gì xảy ra vậy?
Tô Hòa hỏi.
Cơ trưởng và cơ phó đều sững người.

Đây là cách mà chuyên gia Tô nói ư?
Cơ trưởng nhỏ giọng nói.
Chỉ sợ không những không sửa được hệ thống định vị mà còn khiến vấn đề trở nên nghiêm trọng hơn!
Tô Hòa vỗ vỗ tay, hỏi cơ trưởng:
Anh nhìn xem hệ thống định vị đã ổn chưa?

Cơ trưởng nhìn một chút, lắc đầu nói:
Vẫn chưa.

Tô Hòa nhíu mày, tiếp tục giơ tay lên, đập ba lần liên tiếp
ầm ầm ầm
vào chiếc hộp đen kia, khiến cơ trưởng và cơ phó phải choáng váng. Trong khi đó, Hầu Nghị lại thấy đau xót cho chiếc hộp đen kia, hệ thống định vị này nhập từ nước ngoài, nếu như hỏng rồi còn có thể tìm người sửa, nhưng bị Tô Hòa đập mạnh liên tục như vậy có lẽ đã hỏng hẳn rồi.
Tô Hòa khẽ cười, trước ánh mắt chờ mong của Hầu Nghị và cơ trưởng cơ phó, cô khống chế lực rồi đập một cái.

Ầm!

Hầu Nghị:
...

Hầu Nghị nghe thấy tiếng Tô Hòa, cuối cùng cũng thở phào nhẹ hõm, ngoắc tay với Tô Hòa, nói:
Chuyên gia Tô, cô đến xem thử xem, hệ thống định vị của máy bay vừa bị mạch xung siêu cường làm nhiễu sóng, bây giờ hoàn toàn mất kiểm soát rồi, có cách nào thiết lập lại tham số bên trong không?

Tô Hòa đi đến bên cạnh Hầu Nghị, cúi đầu nhìn về phía cái hộp đen bị Hầu Nghị táy máy và nói:
Để tôi thử xem, có lẽ tôi có cách.

Hầu Nghị tin là thật, nịnh bợ Tô Hòa:
Tôi biết nhất định cô sẽ có cách mà, hệ thống định vị của máy bay tương đối tinh vi, người bình thường không dám động vào, chỉ có những người nghiên cứu những thứ này như cô mới dám tiếp xúc.


Sau khi lục soát 6thì tìm cách cạy miệng cậu ta đi, hỏi một vài chuyện, tôi đi yêu cầu tiếp viên hàng không cho kiểm tra hành lý, xem trong hành lý c5ủa người này có vấn đề gì không.

Bây giờ Tô Hòa càng nhìn Thiếu tướng Đỗ càng thấy không vừa mắt.
Vừa đi ra khỏi khoang đặc biệt, Tô Hòa lại thấy nữ tiếp viên mập mạp kia chạy đến nỗi đám thịt trên người cô ta rung cả lên, nhìn cô ta gần như mỡ nhiễm máu luôn rồi.
Nội tâm Hầu Nghị đột nhiên rung lên, dự cảm bất thường nói cho anh ấy biết, lần này Tô Hòa muốn chơi lớn. Nhưng yêu cầu là anh ấy nói ra, đương nhiên anh ấy không thể lại bảo người ta đổi ý, chỉ đành đáp ứng rồi tự tìm đường lui.
Cơ phó lại không do dự như vậy, anh ta đang thầm vui vì mình chuẩn bị được mở mang tầm mắt.
Hầu Nghị rất thông cảm nhìn cơ phó, trong lòng không khỏi cảm khái:
Ngây thơ là tốt.

...

Mười phút sau, Tô Hòa đã sờ loạn hết tất cả các tính năng của máy bay, hơn nữa còn làm cả một kế hoạch
khoe khoang
vô cùng hoàn hảo. Ví dụ như
lao xuống
,
lộn nhào
,
rẽ ngoặt trên cao
,
tăng tốc lao xuống
,
góc lớn trên cao
,
nghiêng tà tà
, một loạt động tác này không đến hai ly, cuối cùng là chiêu sở trường của cô
lá rụng tung bay
.

Bất kể
lao xuống
hay
tăng tốc trên cao
cũng dễ dàng gây ra tình huống mất trọng lượng và siêu trọng, hai tình huống này chính là một loại khiêu chiến với tâm lí con người, nếu từ từ có lẽ người bình thường còn có thể tiếp nhận, nhưng Tô Hòa lại nhanh như cuồng phong bạo vũ. Những sinh viên kia sau khi nghe lời cảnh cáo của Hầu Nghị chỉ để ý một chút, thắt chặt dây an toàn rồi quay sang nói chuyện phiếm, ai ngờ Tô Hòa lại đem đến một bất ngờ lớn đến vậy!

Không, đây không phải bất ngờ nữa! Đây là kinh sợ, là hãi hùng!

Cuối cùng cơ phó cũng hiểu được ánh mắt ý tứ của Hầu Nghị trước đó, khuôn mặt toát lên vẻ xấu hổ không thôi. Nhưng dù sao anh ta cũng là một phi công, tố chất cơ thể và năng lực thích ứng mạnh hơn nhiều so với những sinh viên chưa được trải qua huấn luyện kia, nhờ vậy mà không rơi vào tình cảnh nôn ọe như những sinh viên kia.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Dược Sư Trùng Sinh Năm 1979.