Chương 330: Lừa gián điệp


Lúc Tô Hòa trở lại khoang đặc biệt thì chỉ thấy hai tay tên gián điệp kia đang che đũng quần, khuôn mặt phẫn nộ trừng mắt nhìn Thiếu 8tướng Đỗ.

Trên mặt Thiếu tướng Đỗ thì có thêm vài cục máu bầm,
thân thiết thăm hỏi
tên gián điệp kia:
Nói mau! Ai phái cậ3u đến đây, có ý đồ gì?


Tên gián điệp kia vẫn tiếp tục che đũng quần mình, không nói một lời nào.
Thiếu tướng Đỗ bị lời của Tô Hòa dọa cho mù mờ.
Anh ta luống cuống tay chân đứng một bên, định gãi đầu thì lại chợt nhớ ra tay mình vừa chạm vào chỗ đó của tên gián điệp, vì thế bèn lau thật nhiều lần vào quần mình rồi nói đầy bi phẫn:
Cô nghĩ gì vậy chuyên gia Tô! Khi nãy tôi chỉ lục soát người hắn ta thôi! Lục soát cẩn thận! Đảm bảo trên người hắn ta không có vật gì đáng nghi nữa.


Ừ, tôi tin.
Tô Hòa lắc đầu nói rồi cho Thiếu tướng Đỗ một ánh mắt như đang nhìn
người thiếu niên sa ngã
vậy.
Lại còn mạnh bạo như vậy à, cô đã bỏ lỡ những tiết mục đặc sắc gì đây?
Thiếu tướng Đỗ nhìn đôi mắt không giấu được nét cười của Tô Hòa, khuôn mặt già nua thẹn đến đỏ bừng:
Cậu đừng có nói nhảm! Tôi kéo cậu, ôm cậu, đè cậu khi nào! Lúc đó là máy bay không ổn định, tôi không cẩn thận mà ngã xuống, mà bên cạnh chỉ có một mình cậu, không túm lấy cậu thì túm ai? Chẳng lẽ để bản thân lăn qua lộn lại trong khoang đặc biệt này à?


Tôi không quan tâm, anh kéo tôi, ôm tôi, đè tôi!
Tên gián điệp kia cố tình tìm cách đánh trống lảng.
Tô Hòa:
...
Đây có thể xem là chưa đánh đã khai không?

Chỗ cậu? Chỗ cậu ở đâu?
Thiếu tướng Đỗ vẫn chưa thể phản ứng kịp.
Tên gián điệp kia ý thức được bản thân lỡ lời, cả người run lên. Hắn nghiêng đầu sang chỗ khác, hạ quyết tâm không thể mở miệng nữa.
Thiếu tướng Đỗ không biết Quỳnh Dao là ai, nhưng sao Tô Hòa lại không biết?

Cậu không nói đúng không, vậy để tôi nói.

Tô Hòa đứng trước mặt tên gián điệp, dùng sức xoay đầu hắn ta lại, nheo mắt cười, nói:
Quỳnh Dao là một nhà văn nổi tiếng ở nước Z, chuyên viết tiểu thuyết tình cảm lãng mạn, quê ở tỉnh Xuyên Thục, bây giờ đang sống ở Bảo Đảo. Vừa hay, tôi đã đọc qua đa số tác phẩm của cô ấy rồi, ví dụ như tiểu thuyết
Tiểu Thanh đáng thương
đăng trên trang bìa tạp chí nhi đồng Đại Công của thành phố S năm 1947, năm 1954 đăng tải tiểu thuyết
Vân ảnh
trên tạp chí
Nắng ban mai
ở Bảo Đảo, năm 1963 xuất bản tiểu thuyết
Song ngoại
, lần lượt sau đó là
Em họ Uyển Quân
,
Thố ty hoa
,
Dòng song ly biệt
,
Á nữ tình thâm
... Sao, tôi nói không sai chứ!

Tô Hòa càng nghe càng thấy không đúng, cô nheo mắt, ánh mắt đảo qua đảo lại trên người tên gián điệp và Thiếu tướng Đỗ rồi cười lạnh nói:
Hai người đang định diễn kịch Quỳnh Dao ở đây đấy à! Lời thoại này buồn nôn quá rồi đấy!


Quỳnh Dao là ai?
Thiếu tướng Đỗ hỏi.
Không chờ Tô Hòa kịp mở lời, tên gián điệp kia đã lầm bầm lên tiếng:
Một tiểu thuyết gia khá nổi tiếng ở chỗ tôi, viết tiểu thuyết tình yêu rất hay.

Tô Hòa bèn thành tâm thành ý xin lỗi Thiếu tướng Đỗ:
Thiếu tướng Đỗ, tôi xin lỗi, trước đó tôi nói anh thấy phụ nữ là không kiềm được thú tính. Tôi sai rồi, mong anh tha lỗi.

Mặc dù Thiếu tướng Đỗ không hiểu tại sao đột nhiên Tô Hòa lại xin lỗi mình nhưng việc này cũng không cản trở được việc anh ta ra oai. Anh ta chuẩn bị khoát tay thể hiện lòng độ lượng của mình thì lại nghe thấy câu tiếp theo của Tô Hòa.

Quả nhiên Thiếu tướng Đỗ đã phải kìm nén quá lâu, không chỉ nảy sinh thú tính với phụ nữ mà ngay cả người cùng giới cũng không tha... Cầm - Thú! Sao anh lại có thể không kiềm lòng trước một kẻ địch không rõ thân phận chứ? Đây chính là gián điệp! Gián điệp đấy! Sao anh lại xuống tay với hắn ta được?
Tô Hòa đau lòng nhức óc hỏi.

Nếu cậu nói Quỳnh Dao là người chỗ cậu, vậy thì để tôi suy đoán một chút, cậu đến từ Bảo Đảo đúng không?


Cậu đến từ Bảo Đảo, nhưng tại sao Bảo Đảo lại muốn ra tay với các phi công dự bị của chúng tôi? Chẳng lẽ chuyện này liên quan đến việc nước Y chuẩn bị trả lại cảng Thanh Châu và cảng Đông Úc sao... Nếu đúng như dự đoán của tôi, chuyện này đúng là thú vị, cậu đoán xem tôi sẽ phản kích thế nào?

Tên gián điệp ngã xuống đất, nhắm chặt mắt, sống chết không đáp lời Tô Hòa.
Tô Hòa nhìn tình c9ảnh tượng kì lạ trước mắt mình, cô không nhịn được mà tưởng tượng ra một vài tình huống đặc biệt.
Tô Hòa không phải không bi6ết gì về những người đàn ông đồng tính. Trước kia khi còn ở núi Dược Vương, bên cạnh cô cũng có một đôi tình nhân đồng tính. Chủ côn5g là Bắc Kỳ Tử, chủ thụ là Nam Hoàng Tử, đều là những người ở cảnh giới Dược Vương, người ta gọi là Kỳ Hoàng song tiên. Hai người họ vốn là những người có cùng tính cách, chí hướng và hoàn cảnh tương tự mà yêu nhau, lấy việc cứu giúp mọi người là nhiệm vụ của mình. Không biết trong một lần du ngoạn nào đó họ đã nhìn trúng đối phương, thế là chạy đến chỗ đá Tam Sinh khắc lên hai chữ
Kỳ Hoàng
, giống như định nhân duyên trước trời đất vậy.
Không khí kì lạ giữa Thiếu tướng Đỗ và tên gián điệp này vô cùng giống tình cảnh khi Bắc Kỳ Tử trêu chọc Nam Hoàng Tử.
Nhìn biểu cảm này của Tô Hòa, Thiếu tướng Đỗ biết ngay cô không tin lời giải thích của mình, anh ta chỉ có thể kéo tên gián điệp ra làm bằng chứng:
Cậu nói đi, có phải khi nãy chúng ta chỉ lục soát người không? Có phải chỉ lục soát người không?

Tên gián điệp kia đỏ mặt:
Sao anh có thể làm vậy? Vừa nãy anh còn kéo tôi ôm tôi, đè lên người tôi!

Tô Hòa:
...

Tô Hòa cũng không tức giận, cô nói tiếp:
Nói thật cho cậu biết, ngay từ khi cậu vừa bước lên máy bay tôi đã để ý đến cậu rồi. Những phi công được tuyển chọn lần này đều đến từ các vùng nông thôn trên cả nước, thường chưa từng tiếp xúc với máy bay, vì thế bất kể là nam hay sữ, khi lên máy bay nhất định sẽ có phần hoảng sợ, chỉ có cậu là không sợ, đây cũng là điểm bất thường thứ nhất! Điểm bất thường thứ hai là khi tôi nói trên máy bay có gián điệp, đa số biểu cảm của mọi người là sợ hãi và ngạc nhiên, chỉ có cậu rất bình tĩnh, điều đó càng khiến tôi chắc chắn rằng cậu chính là tên gián điệp đó!


Tô Hòa nói mò một cách vô cùng nghiêm túc, nếu thực sự cô chú ý đến điểm bất thường trên người tên gián điệp này thì sao khi nghe nữ tiếp viên mập nói rằng có người làm nhiễu tín hiệu máy bay còn phải hỏi Nhĩ báo thần?

Sở dĩ cô nói vậy, thứ nhất là để giải thích cho Thiếu tướng Đỗ về lí do tại sao cô có thể tìm thấy tên gián điệp này giữa biết bao sinh viên, thứ hai là để lừa tên gián điệp này một chút, để xem bao lâu nữa có thể đột phá phòng tuyến của hắn.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Dược Sư Trùng Sinh Năm 1979.