Chương 332: Cố trường tranh sắp kết hôn rồi!
-
Dược Sư Trùng Sinh Năm 1979
- Thủy Trường Đông
- 1276 chữ
- 2022-02-04 03:41:37
Ông cụ Khúc tức giận:
Sao ông không nói sớm!!!
Nếu biết trước Tô Hòa đè ép
Bách Dịch Tiêu
, ông cụ Khúc sẽ không nói ra chủ ý này! Đắc tội8 một vị chuyên gia quốc gia quá đáng sợ, đáng sợ hơn là chuyện vị chuyên gia này là một người kì quái, nếu làm theo cách của ông mà đắc tội người ta3 thì khác nào đi tìm đường chết?
Ông Tiêu cười, hít một hơi thuốc:
Vậy thì chúc mừng hai nhà các ông nhé, nếu tôi nhớ không lầm, con dâu ông Cố cũng họ Trần đúng không. Xem ra họ Trần và họ Cố các ông đúng là có duyên rồi... Khi đính hôn chúng tôi không tham gia, chờ đến khi cháu trai cháu gái hai nhà kết hôn, nhất định tôi sẽ gửi một bao lì xì, chúc đôi vợ chồng trẻ trăm năm hòa hợp, bách niên giai lão!
Ông Khúc nhìn như không để tâm đến chuyện hai nhà Cố Trần kết thông gia, nhưng thực tế trong lòng lại đang vô cùng căng thẳng, ban đầu chỉ có một con cọp là nhà họ Cố đã khiến ông ta phải cẩn trọng, bây giờ nhà họ Cố và nhà họ Trần còn kết thông gia, thế lực sau này chẳng phải càng mạnh sao?
Trần Canh gật đầu:
Là Như Lan. Con bé Như Lan này nhìn thì hiền lành, nhưng thực ra lại là đứa có mắt nhìn nhất, tính khí ngang ngược cứng đầu nhất. Thấy con bé đã đến tuổi lấy chồng, người nhà sắp xếp cho nó đi xem măt nhiều lần nhưng không hề nhìn trúng ai. Thời gian trước tôi nghe nói ông Cố cũng đang lo liệu cho cháu trai ông ấy, thế là bàn với ông Cố để hai đứa bé gặp mặt, cho dù không thể đến với nhau thì làm bạn cũng tốt. Không ngờ chỉ gặp có một lần, con bé Như Lan nhà tôi liền nói không có ý kiến gì, chỉ cần cháu trai nhà ông Cố đồng ý, hai đứa lập tức có thể thử tiếp xúc.
Ông cụ Cố vẫn luôn sợ việc Tô Hòa lấy Tần Nguyên trở thành vết thương lòng cho Cố Trường Tranh, không ngờ Cố Trường Tranh lại thoải mái đồng ý, nghe nói bây giờ tình cảm giữa Cố Trường Tranh và Trần Như Lan rất nồng nhiệt! Chỉ có điều ông cụ Cố vẫn thấy thái độ của Cố Trường Tranh có gì đó không đúng, nhưng lạ ở chỗ nào ông vẫn chưa nghĩ ra, chỉ có thể thầm mong Cố Trường Tranh thật sự thích Trần Như Lan chứ không phải vì một nguyên nhân nào khác.
Làm cùng nhau đã mấy chục năm, làm sao ông Tiêu không biết ông Khúc này là người thế nào? Ông Khúc này là điển hình của kiểu người chỉ giỏi nói mồm, nếu không có chuyện xảy ra thì đương nhiên vẫn bình thường, còn khi có chuyện xảy ra, nếu ông Cố là người nói được làm được thì ông Khúc lại chính là người lẩn tránh nhanh nhất.
Người đã khôn vặt lại hay khoe khoang như ông Khúc, đương nhiên ông Tiêu không thích. Vì không muốn để ông Cố phải phiền lòng, ông Tiêu cố ý hỏi ông Khúc một câu:
Tôi biết ông Khúc ông là người rộng lượng, hay là ông đi nói chuyện với chuyên gia Tô đi. Tôi lớn tuổi rồi, chuyện nhờ cậy chuyên gia Tô trông cậy vào ông đấy.
Ông Cố cũng bớt tranh cãi lại một chút!
Ông Tiêu công bằng nói. Tảng đá lớn trong lòng đã tạm được đặt xuống, mục đích cuộc họp cũng đã hoàn thành, đầu ông cũng nhẹ nhõm hẳn, mở lời tán gẫu vài câu:
Ông Cố, ông Trần, cháu hai người chuẩn bị kết hôn sao? Là hai đứa nhỏ nào thành đôi vậy?
Cháu trai ông Cố thì tôi biết, bây giờ đang tham gia dự án thành phố Tương Lai cùng chuyên gia Tô. Tôi nghe bên phía Bộ Thương mại có lời khen, bọn họ đều nói cháu trai ông Cố có đầu óc nhanh nhẹn, làm việc chăm chỉ, là một hạt giống tốt. Nhưng cháu gái nhà ông Trần là đứa nào thế? Tôi nhớ cháu gái lớn Như Mai đã kết hôn, cháu gái thứ hai là Như Lan đang làm việc ở bệnh viện, cháu gái nhỏ Như Hạnh còn đang học Phổ thông... Là Như Lan sao?
Ông cụ Cố nhún vai hỏi ngược lại:
Sao tôi biết được ông lại nghĩ ra kế sách hồ đồ như vậy chứ? Hơn nữa, co9i như tôi biết ông nghĩ ra kế sách hồ đồ này thì sao tôi phải giúp ông? Quan hệ giữa hai chúng ta tốt đến vậy sao?
Ông cụ Khúc bị ông cụ Cố6 chặn không còn lời để nói, suýt chút nữa tức đến đỏ mặt như gà chọi.
Ông Tiêu thấy ông cụ Cố và ông cụ Khúc lại đấu đá nhau, vội đứng ra gi5ảng hòa:
Hai người nhịn đi vài câu đi! Tôi thấy đề nghị của lão Khúc không tệ, để tôi tự mình đi nói chuyện với chuyên gia Tô xem cô ấy có chịu lùi một bước không. Tôi có xem qua báo cáo điều tra về tên gián điệp này, hình như đề nghị của chuyên gia Tô là công khai xử tử tên gián điệp này. Với tình huống bình thường, tôi không ủng hộ cách làm này, nhưng tình hình bây giờ khá đặc biệt, đúng là cần giết gà dọa khỉ. Vậy chi bằng đồng ý với ý kiến của chuyên gia Tô, nhân tiện đưa ra một yêu vầu với cô ấy, có lẽ cô ấy sẽ cho tôi chút mặt mũi.
Ông cụ Khúc gật đầu:
Ông lãnh đạo sẵn lòng đi đầu đương nhiên là tốt nhất rồi. Nếu ông không tiện thì cứ để tôi mạo hiểm đi đắc tội chuyên gia Tô, cũng sẽ đích thân nói chuyện này với cô ấy, dù sao tôi cũng không phải là ông cụ Cố, rõ ràng ông ấy có quan hệ tốt nhất với chuyên gia Tô, bây giờ thì... đúng là nhỏ mọn!
Hai đứa nhỏ vừa ý nhau rồi, hai bên gia đình cũng không có gì phải lo nữa, chúng tôi quyết định sớm ngày bàn chuyện cưới xin, nhân dịp Quốc khánh đính hôn, để niềm vui của hai đứa nhỏ gắn liền với cả niềm vui của quốc gia, sau đo chờ đến ngày 18 tháng Chạp năm nay chính thức kết hôn, khi đón năm mới, cháu gái của nhà họ Trần chúng tôi đã là người nhà họ Cố rồi!
Chuyện Cố Trường Tranh đến với Trần Như Lan, ông cụ Cố vẫn luôn hài lòng. Mặc dù Trần Như Lan không ưu tú như Tô Hòa nhưng cũng không phải là người kém cỏi, bối cảnh gia đình tương đồng với Cố Trường Tranh, coi như là môn đăng hộ đối.
Ông Khúc:
...
Trong nháy mắt, mặt ông đen như mực.
Ông Cố nhân cơ hội cười giễu:
Ông Khúc đúng là người rộng lượng.
Sau khi trở về phải thúc giục bọn trẻ, sao những đứa nhỏ này đến giờ vẫn không chịu có ý định kết hôn vậy? Chẳng lẽ đợi đến khi từng người từng người người nhà họ Khúc bị chèn ép mới định kết hôn sao?
Ông cụ Khúc thầm đưa ra quyết định.
...
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.