Chương 333: Hàn tấn hưng sư vấn tội


Tô Hòa nói cô không nghĩ ra, những nhân viên nghiên cứu của một vài nơi nhận tiền lương của quốc gia rốt cuộc đang làm gì? Tốc độ cao 8nhất của máy bay chiến đấu chỉ có 280m/s, ngay cả so với tốc độ âm thanh là 340m/s cũng không đạt. Tô Hòa đã nói cô rất không hài lòn3g với kết quả mà các nhân viên nghiên cứu này đưa lên quốc gia.


Một vài nơi
trong lời Tô Hòa ám chỉ ai, cũng không cần quá 9rõ ràng.
Nói như vậy ắt hẳn sẽ phải bị ba-toong của mấy ông lão bà lão đang lòng đầy căm phẫn kia đánh gãy chân mất!
Hàn Tấn nhịn lại nỗi tức giận, ông biết yêu cầu của Tô Hòa đối với máy bay rất cao, vì vậy cũng không giận giữ gì cả. Hôm nay đến Học viện Không quân, đột nhiên nghe nói Tô Hòa cũng ở đây, Hàn Tấn quyết định không nhịn nữa. Vì thế khi gặp Tô Hòa, câu đầu tiên ông ta nói chính là:
Chuyên gia Tô, ai bảo tôi là một người tính khí tốt, là một ông già lí trí chứ? Ai nói sau khi nghe phê bình tôi sẽ vui vẻ đến mức mời cô ăn cơm?

Hàn Tấn nghiến răng hỏi Tô Hòa:
Chuyên gia Tô, cô không định cho tôi một lời giải thích nào sao? Viện Nghiên cứu chúng tôi tìm đến cô rồi cô đích danh phê bình trên
Nhật báo Nhân dân
? Nếu Viện Nghiên cứu chúng tôi thực sự không cố gắng, nhân viên làm việc không nghiêm túc thì có thể để mặc cô tùy ý phê bình. Nhưng nhân viên nghiên cứu của chúng tôi cố gắng như vậy, vì để làm ra thành quả nghiên cứu đó đã phải thức ngày thức đêm, cô lại nói chúng tôi không có lý tưởng sống, là những kẻ lừa dối nhân dân cả nước sao?

Nghe Hàn Tấn nói vậy, rốt cuộc Tô Hòa cũng hiểu tại sao hôm nay Hàn Tấn lại đằng đằng sát khí đến tìm mình.
Mà người cô muốn khiển trách chính là người dưới trướng Hàn Tấn, do đích thân ông ta hướng dẫn!
Trên
Nhật báo Nhân dân
, Tô Hòa mắng rất khó nghe, thẳng thừng đem tâm huyết khổ sở nghiên cứu bao lâu nay của biết bao nhân viên nghiên cứu trong Viện nói thành
Máy bay bỏ đi không thể chịu nổi khảo nghiệm
, còn nói nhân viên viện nghiên cứu là những kẻ lừa bịp quốc gia, lừa bịp nhân dân. Bọn họ làm sao có thể chịu đội cái mũ chụp lên đầu như vậy chứ?
Hàn Tấn bị lời của Tô Hòa làm cho tức cười:
Chuyên gia Tô, nếu cô không nhìn được thứ thành quả do chúng tôi nghiên cứu, không bằng cô đến chỗ chúng tôi hướng dẫn đi? Hướng dẫn cho Viện Nghiên cứu động cơ chúng tôi và các đơn vị khác, cô thấy sao?


Không thành vấn đề!

Chẳng lẽ việc chế tạo máy bay lại có vấn đề gì nên ngàn dặm xa xôi chạy đến Tân Thành nhờ cô hỗ trợ?
Vừa nghĩ đến tác phẩm vĩ đại mà Trần Hạo - nhân viên nghiên cứu dưới trướng Hàn Tấn đem đến chỗ cô lần trước, da đầu Tô Hòa đã thấy tê dại, trước tiên lên tiếng thanh minh:
Hàn lão, nếu chuyện nghiên cứu động cơ có vấn đề gì, ông vẫn nên tự đi giải quyết đi, để lại cho cháu một ít chất xám tôi còn dùng chứ, chuyện lớn trong tay cháu vẫn chưa làm xong đâu!


Cháu từng nói rất rõ ràng với các bác, phương pháp nghiên cứu này có vấn đề, các bác không tin, cháu chỉ ra còn nói cháu không cho các bác mặt mũi? Học sinh tiểu học cũng biết không nên sao chép bài tập, các bác lại đi sao chép kết quả của người ta, nghiên cứu ra thứ động cơ chỉ cần một chút sóng nhiễu cũng có thể khiến động cơ gặp vấn đề, các bác còn không biết xấu hổ mà nói
chế tạo thành công
, thứ máy bay kia có thể miễn cưỡng bay lên thì cũng chỉ là rác rưởi.

Tô Hòa thu lại tác phẩm chuyên ngành vẫn chưa được hiệu đính kia. Thấy Hàn Tấn căng thẳng không nói lời nào, cô lại bổ sung thêm một câu:
Cháu không quan tâm bác có vui hay không, nhưng thành quả mà các bác dương dương tự đắc kia chính là rác rưởi! Hơn nữa rác rưởi này còn là bản sao chép lại từ phế phẩm của nước ngoài! Có mất mặt không?

Yếu tố có thể nâng cao tốc độ của máy bay chiến đấu chính là động cơ, mà nơi cao nhất nghiên cứu kĩ thuật máy chính 6là Viện Nghiên cứu động cơ Quốc gia, những nhân viên nghiên cứu mà Tô Hòa mắng kia còn cần phải đoán sao?
Trên
Nhật báo Nhân5 dân
viết rất rõ ràng:
Chính miệng Giáo sư Tô đã nói, cô hoàn toàn thất vọng với nhân viên và viện nghiên cứu trong nước, hơn nữa bày tỏ ý muốn khiển trách!

Tô Hòa muốn khiển trách ai?
Tất nhiên là khiển trách nhân viên nghiên cứu trong Viện Nghiên cứu động cơ Quốc gia rồi!
Cô nhướng mày hỏi Hàn Tấn:
Hàn lão, bác tự sờ lương tâm mình rồi hỏi một câu xem, các bác đã thực sự dùng hai từ
cố gắng
để nói về mình ư? Như vậy là xứng với bốn chứ
chế tạo thành công
sao? Xứng với cái danh hiệu
nhân viên nghiên cứu
này sao?


Các bác gọi những thứ kia là thành quả nghiên cứu, đến cuối cùng làm như thế nào mà ra, người khác không biết, vậy trong lòng các bác cũng không tự biết sao? Người khác hoàn thành được 99% công việc, các bác chỉ hoàn thành được 1%, toàn bộ thành quả là của các bác ư? Làm vậy thì còn có ý nghĩa gì nữa?

Tô Hòa:
...

Ông già này không ở thủ đô nghiên cứu khoa học mà chạy đến Học viện Không quân ở Tân Thành làm gì chứ?

Cháu biết, các bác không có tự tôn khoa học, không có tự tôn dân tộc, nhưng sao các bác có thể chắc chắn những thứ kia có thể đem đi mà phát triển quốc gia? Nếu tài liệu của các bác có vấn đề, vậy không phải là ngoan ngoãn nhảy vào cái hố mà người khác đào sẵn sao?


Lĩnh vực hàng không này không cho phép xuất hiện sự cẩu thả, càng không cho phép có một điểm sơ suất nào. Việc tài liệu của các bác có vấn đề không chỉ lãng phí nhiều vật lực và tài lực mà nó còn tạo thành tai họa ngầm cho các phi công! Nếu để các bác chế tạo vũ khí nguyên tử, liệu có phải các bác cũng rập khuôn theo kinh nghiệm của các nước khác không? Mãi mãi cũng chỉ nhặt lại đồ người khác đã vất đi, đồ người ta không dùng được, đem về hoàn thiện rồi dương dương tự đắc nói đó là thành quả nghiên cứu của mình. Cháu phê bình các bác còn sai sao?

Tô Hòa thoải mái đáp ứng:
Đợi cháu trở lại thủ đô, cháu sẽ gửi một vài tài liệu và phương án nghiên cứu. Các bác cứ xem rồi suy nghĩ kĩ một chút, tự động não xem, chắc chắn nó hữu dụng hơn thứ phế phẩm các bác nhặt về từ nước ngoài! Lần trước không phải học sinh của bác từng mang cho bác một bản tài liệu sao? Không nói những thứ khác, hãy đào sâu vào mô hình đó đi, tốc độ của máy bay cũng có thể gần đạt tới tốc độ âm thanh, nếu đem mô hình toán học đó tiến hành ràng buộc giữa các số nguyên hữu hạn và vô hạn, tạo ra một mô hình toán học mới, việc tốc độ của máy bay đạt đến tốc độ siêu âm không còn là chuyện khó!

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Dược Sư Trùng Sinh Năm 1979.