Chương 351: Tô hòa tức giận



Bố, bố về nhà nghỉ ngơi trước đi, chuyện này con phải thảo luận với Bộ Thương mại và Bộ Y tế đã, sau khi hiểu rõ tình hình rồi 8tính tiếp.


Tô Hòa đưa Tô Kiến Quốc về chung cư, sau đó gọi điện thoại đến Bộ Y tế.

Được, các ông nhanh chóng gửi tất cả tư liệu đã điều tra được cho tôi. Hơn nữa, các ông hãy sao chép một bản tên loại thuốc và quốc tịch tương ứng gửi cho Trưởng ban Cố trong khu thí nghiệm kế bên khu tự học của Thanh Đại đi, tôi sẽ nói chi tiết câu chuyện cho anh ấy nghe.

Thạch Xảo Xảo đồng ý nhưng có một vấn đề cô ấy phải hỏi thật kỹ:
Chuyên gia Tô, Trưởng ban Cố mà cô nói là Trưởng ban Cố nào? Tôi cũng không hiểu tình hình bên Thanh Đại lắm, cũng không rõ sắp xếp nhân sự của Thanh Đại nên cần thêm vài câu gợi ý của chuyên gia Tô.

Ông cụ Cố vừa nghe xong, ngay lập tức biết không phải Cố Trường Tranh gây ra rắc rối gì, trái tim đang thấp thỏm cuối cùng cũng rơi xuống bụng, ông cụ tự hào nói:
Haiz, cháu trai nhà tôi đúng là tài năng giỏi giang thật đó, nhưng mà dù sao cũng nhờ có sự đề bạt và tin tưởng của chuyên gia Tô nữa, tôi phải nhắc nhở nó làm việc thật tốt đừng phụ lòng tin của chuyên gia Tô.

Ông cụ Cố là người bước ra từ chiến trường, phong cách nói chuyện làm việc mạnh mẽ vang dội. Ông cụ gọi điện thoại cho Cố Trường Tranh ngay, sau khi khen một hồi, ông cụ tiếp tục động viên cháu trai thêm nửa tiếng, cuối cùng mới phát hiện Cố Trường Tranh ở đầu bên kia không được vui lắm. Lúc này ông cụ mới hỏi:
Trường Tranh, có phải áp lực công việc bên cháu rất lớn không? Có cần ông nội gặp chuyên gia Tô nhờ cậy giảm áp lực xuống cho phù hợp không?

Cố Trường Tranh lật tài liệu Bộ Y tế gửi sang, đau đầu giải thích cho ông cụ Cố và ông cụ Trần nghe.

Có vài quốc gia cảm thấy giá
Bách Dịch Tiêu
quá cao nhưng lại không dám nói với chuyên gia Tô nên lặng lẽ tăng giá các loại thuốc mà nước ta cần nhập từ nước họ, cao hơn giá gốc từ ba đến năm lần. Ban đầu chuyên gia Tô không biết chuyện này, kết quả có một sinh viên Đại học Long Thành đăng chuyện này lên báo, tin này được phát tán rộng rãi rồi truyền đến tai cô ấy. Cô ấy cực kỳ tức giận, ban nãy gọi điện thoại cho cháu nói trực tiếp cắt đứt nguồn cung cho những quốc gia đó, sau khi hoàn thành đơn hàng cung ứng
Bách Dịch Tiêu
cho nước Y xong thì sẽ tuyên bố với bên ngoài rằng bởi vì thiếu hụt nguyên liệu trầm trọng nên sản lượng
Bách Dịch Tiêu
sẽ giảm trên mọi mặt, ngừng tiêu thụ ra bên ngoài.

Thiên hạ không có bức tường nào không lọt gió, đặc biệt là ánh mắt của toàn bộ tầng lớp thượng lưu đều đang đổ dồn vào khối thịt thành phố Tương Lai mập mạp màu mỡ này. Từ miệng của thư ký nhà mình, Bộ trưởng Bạch của Bộ Y tế biết vị trí Trưởng ban Tài chính của thành phố Tương Lai đã được chọn. Sau đó, ông ta lập tức đến nhà tướng quân Trần dạo một vòng, thật lòng chúc mừng tướng quân Trần đã chọn được một vị rể hiền, chọn cho cháu gái mình một người đàn ông giỏi giang.
Tướng quân Trần cũng không ngờ Cố Trường Tranh lại không chịu thua kém, cố gắng như vậy, vừa tiễn Bộ trưởng Bạch xong là xách rượu thịt đến nhà họ Cố. Ông cụ nhiệt liệt khen ngợi ông cụ Cố bằng những mỹ từ hay nhất, thậm chí chỉ hận không thể khen Cố Trường Tranh là người tài năng nhất trong giới thanh niên nổi tiếng ở thủ đô.
Tô Hòa giải thích:
Đó là Trưởng ban Tài chính của thành phố Tương Lai, chủ yếu quản lý tài chính của thành phố Tương Lai, tên Cố Trường Tranh, cũng là cháu của ông cụ Cố. Cô là thư ký trưởng của Bộ trưởng Bộ Y tế nên chắn hẳn cũng biết.

Vì thế, dưới tình huống không biết gì cả, Cố Trường Tranh vinh quang đảm nhiệm chức danh Trưởng ban Tài chính của thành phố Tương Lai.
Lúc mang tài liệu đến Thanh Đại, thư ký trưởng của Bộ trưởng Bộ Y tế gọi
Trưởng ban Cố
một cách thân thiết làm Cố Trường Tranh cảm động đến rơi nước mắt.
Anh biết Tô Hòa vẫn rất quan tâm đến anh, tài chính của thành phố Tương Lai quan trọng đến thế mà cô lại yên tâm giao cho anh, anh tuyệt đối không thể làm cô thất vọng.
Người nhấc máy là thư ký Th3ạch Xảo Xảo của Bộ trưởng Bộ Y tế, trước đó Tô Hòa đã gặp một lần.
Tô Hòa đi thẳng vào vấn đề hỏi:
Chuyện nước ngoài t9ăng giá nhập khẩu thuốc, Bộ Y tế đã biết được những gì rồi? Trong tay các ông đã có sẵn danh sách chi tiết chưa? Không những tô6i muốn danh sách các loại thuốc đó mà còn cần danh sách nhà máy sản xuất của từng loại thuốc, quốc tịch của nhà sản xuất, tôi m5uốn tất cả!

Ông cụ Trần vừa nghe câu này, lập tức luống cuống kéo ống tay áo ông cụ Cố, nói:
Ông già này ông đừng chỉ đạo bừa bãi, chuyên gia Tô nhìn người rất chuẩn! Nếu cô ấy cảm thấy Trường Tranh có thể đảm nhiệm công việc này thì chắc chắn Trường Tranh sẽ làm được! Chẳng lẽ ông cảm tháy cháu của ông không tốt, chỉ quản lý kinh tế thôi mà cũng không quản lý được? Theo tôi thấy thì Trường Tranh vừa mới đảm nhiệm chức vụ lớn như vậy nên hơi không thích ứng kịp, mười ngày nửa tháng là quen ngay thôi.

Cố Trường Tranh ở đầu bên kia nói nỗi lo của mình cho ông cụ Cố nghe.
Tuy ông cụ Cố được khen đến bay bổng nhưng vẫn còn chút lý trí, sau khi ứng phó vài câu với tướng quân Trần thì nhịn không được hỏi ông cụ Trần:
Này ông cụ Trần, ông nói tôi nghe dạo này có phải cháu tôi đang làm gì hay không? Cả ngày bận đến mức không về nhà, cũng đã vài ngày tôi không gặp nó rồi đó!

Ông cụ Trần cũng là một người có tầm nhìn, vừa nghe ông cụ Cố nói như vậy thì tỉnh táo lại ngay:
Hả! Ông cụ Cố, thì ra ông vẫn chưa biết gì à? Trường Tranh nhà chúng ta bây giờ là Trưởng ban Tài chính của thành phố Tương Lai đó. Chính miệng chuyên gia Tô nói với thư ký của ông Bạch ở Bộ Y tế, bây giờ đừng nói là những người khác, đến tôi gặp Trường Tranh nhà ta cũng phải khách sáo gọi một tiếng Trưởng ban Cố đó.

Thạch Xảo Xảo cố kiềm chế sự kích động trong lòng, thử dò hỏi Tô Hòa:
Chuyên gia Tô, có phải cô định ra tay với những nhà máy sản xuất thuốc đó không? Chúng tôi đã sớm đoán được cô sẽ cần nên chuẩn bị đầy đủ mọi thứ rồi, không những danh sách các loại thuốc tham gia tăng giá mà còn điều tra rõ các công ty đứng sau lưng và thu thập tất cả các tư liệu có thể có được về những nhà máy thuốc đó. Chúng tôi đã sắp xếp hết tài liệu, chỉ cần chuyên gia Tô cần chúng tôi sẽ sai người đến đưa cho cô ngay lập tức.

Tô Hòa ngạc nhiên, Bộ Y tế đã sớm đoán được cô sẽ hỏi chuyện này nên đã chuẩn bị đâu vào đó rồi à!

Ông nội, không phải cháu không làm được, công việc này nhẹ nhàng lắm, cơ bản không mệt. Cháu đang cảm thấy chuyên gia Tô làm việc có chút cấp tiến, phong cách làm việc và biện pháp quá cứng rắn. Cô ấy mới vừa gọi điện cho cháu bảo lại tiến hành trừng phạt một vài quốc gia phương Tây! Ông nội nói xem sao cô ấy lại gan dạ như vậy? Cháu khuyên cô ấy vài câu cô ấy lại trực tiếp cúp máy.

Ông cụ Cố và ông cụ Trần nghe Cố Trường Tranh nói hai chữ
trừng phạt
thì nụ cười trên môi chợt tắt ngúm, trầm giọng nói:
Cháu nói xem tại sao bỗng dưng lại trừng phạt? Cháu nói tình hình cụ thể cho ông nghe, trừng phạt không phải là chuyện nhỏ, chỉ cần xử lý không khéo một chút thôi cũng có thể xảy ra chuyện lớn.

Ông cụ Cố:
...


Ông cụ Trần:
...


Cố Trường Tranh ở bên kia tiếp tục nói:
Ông nội, hay là ông khuyên chuyên gia Tô giúp cháu đi? Giá cả
Bách Dịch Tiêu
như vậy là được lắm rồi, nếu lại tăng giá nữa cháu sợ các quốc gia khác chịu không nổi, sẽ gây ra rắc rối lớn.

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Dược Sư Trùng Sinh Năm 1979.