Chương 352: Bắt đầu trừng phạt


Đúng là làm người khác phải đau đầu.

...
Tô Hòa nhanh chóng bổ sung:
Anh nhớ gửi cho tôi danh sách các ngành sản xuất bị ảnh hưởng, danh sách phải chi tiết một chút. Vốn dĩ tôi còn đang chưa xác định được phương hướng xây dựng thành phố Tương Lai, bây giờ thì tốt rồi, dù sao thành phố Tương Lai cũng là viên gạch của Xã hội Chủ nghĩa, chỗ nào cần thì đắp chỗ đó! Nếu quốc gia gặp vấn đề vậy thành phố Tương Lai phải giúp đỡ hết mình, nước ngoài kiếm chuyện với chúng ta, loại sóng gió bé tí này thì sang đáng là thách thức được chứ, đây là cơ hội! Chỉ cần làm tốt, lần sau họ sẽ phải cầu xin được mua sản phẩm của nước Z!

Bạn bè có qua phải có lại, ngoại trừ tình huống đặc biệt, bình thường Tô Hòa thường không thích chủ động nhưng điều này không có nghĩa cô sợ phiền phức.
Đã có người giương mắt chĩa súng vào mình, nếu cô không đánh trả lại có phải không lịch sự lắm không?
Tô Hòa quyết tâm, không những muốn dừng cung cấp thuốc
Bách Dịch Tiêu
cho những quốc gia chủ động gây rắc rối mà còn đợi sau khi Bộ Y tế gửi danh sách các loại thuốc tăng giá, cô sẽ dẫn dắt các nhà khoa học của ngành sản xuất thuốc trong nước cố gắng hết sức khắc phục khó khăn, nghiên cứu ra các loại thuốc thay thế có tác dụng tốt hơn càng sớm càng tốt. Đến lúc đó không những dùng thuốc do nước mình tự nghiên cứu ra tát vào mặt các nhà máy thuốc quốc tế kia mà còn để các loại thuốc đó đảm nhận trách nhiệm xoay vòng tiền thay cho
Bách Dịch Tiêu
.
Giả Siêu không còn gì để nói, chỉ có thể dựa theo kịch bản thường dùng:
Chuyên gia Tô, chúng tôi đang giải quyết vấn đề này mà? Đây không phải chuyện nhỏ, xin cô hãy cho chúng tôi một ít thời gian.


Thôi đi, anh nghĩ tôi tin lời mấy anh hả?

Giả Siêu đau đầu không biết làm thế nào, không dám thở mạnh dù chỉ một chút. Anh ta lau mồ hôi lạnh rồi giải thích với Tô Hòa:
Chuyên gia Tô, chúng tôi thật sự không cố ý giấu cô, đây là công việc của Bộ Thương mại, chúng tôi có thể giải quyết vấn đề thông qua phối hợp nhịp nhàng nên không muốn làm phiền cô, dù sao chuyện thành phố Tương Lai đã đủ làm cô bận tâm lo lắng rồi, không cần việc gì cũng phải đợi cô lên tiếng. Đây là công việc thuộc bổn phận của chúng tôi, chúng tôi có thể giải quyết được.

Tô Hòa thẳng thắn hỏi một câu đau lòng:
Vậy các người giải quyết được chưa? Các người giải quyết vấn đề thông qua sự phối hợp nhịp nhàng, vậy sự nhịp nhàng đó có cho ra kết quả gì chưa? Tôi xem danh sách Bộ Y tế đưa ra thì thấy vấn đề tăng giá thuốc đã xảy ra từ tháng trước rồi, tuy chỉ tăng dần dần nhưng các người nói tôi nghe thử đã giải quyết được vấn đề đối với quốc gia nào rồi?

Trước đó Tô Hòa còn lo sau khi đại dịch Parshall qua đi, nguồn tài chính của thành phố Tương Lai sẽ bị gián đoạn, không ngờ những quốc gia đó nhảy nhót lung tung mà lại tặng cho cô một phương pháp.
Đã dâng mặt đến tận cửa, đánh thì đánh thôi!
(1) Pinyin của
9Giả Siêu
và từ
tiền giả
đều là
jiǎ chāo
.
Tô Hòa nói:
Thư ký Giả, chúng tôi hợp tác với Bộ Thương mại cũng đâu phải mộ6t lần hai lần, tại sao xảy ra chuyện lớn như vậy mà Bộ Thương mại lại không thông báo với tôi một tiếng? Mục đích tôi xây dựng thàn5h phố Tương Lai là vì giúp đất nước phát triển nhanh hơn, trở nên giàu mạnh mạnh nhưng không ngờ thành phố Tương Lai còn chưa kịp phát triển mà cuộc sống nhân dân đã bị đe dọa, tại sao lại như vậy?

Đỗ xe xong, Tô Hòa lên lầu gõ rồi mở cửa văn phòng Vinh Dự.
Bởi vì Tô Hòa đã sắp xếp xong đa số công việc trong khoa Y Thanh Đại, để những phần nhẹ nhàng lại cho Vinh Dự và tất nhiên ông sẽ không tự mình chạy vặt mà cấp dưới đi làm. Vì thế, những ngày gần đây ông khá rảnh rang, tuy rằng vẫn có một ít văn kiện ông phải ký tên nhưng mỗi ngày đều có thể dành thời gian uống trà, bệnh tật lâu ngày cũng có thay đổi tích cực.
Tô Hòa động viên Tô Kiến Quốc xong thì lái xe đưa ông về tứ hợp viện, sau đó đến tòa nhà Hành chính của Thanh Đại.
Tô Hòa vẫn nhớ Vinh Dự là chuyên gia đứng đầu ngành Dược học trong nước, chỉ là sau đó vì nguyên nhân nào đó nên ông ngừng nghiên cứu lĩnh vực dược phẩm, khăng khăng chuyển sang lĩnh vực hành chính. Tuy nhiên quan hệ trong giới dược học của ông rất rộng, nếu Tô Hòa muốn các chuyên gia đoàn kết tham gia vào các dự án nghiên cứu dược phẩm thì để Vinh Dự dẫn đầu là thích hợp nhất.
Tô Hòa không hề nể mặt Giả Siêu, cô thẳng thắn nói ra yêu cầu của mình:
Tôi đã có danh sách dược phẩm rồi, bây giờ hãy liên hệ ngay với giáo sư bên Đại học Thủ đô và Thanh Đại, còn cả những chuyên gia khác nữa. Nếu các quốc gia đó đã muốn tăng giá thì chúng ta tự nghiên cứu chế tạo, để họ không kiếm được một xu nào!

Sau khi nói chuyện sản xuất dược phẩm xong, trong đầu Tô Hòa bỗng nghĩ đến sao những quốc gia khác có thể chỉ đánh vào ngành sản xuất dược phẩm được chứ?
Thấy Tô Hòa đến, Vinh Dự thoáng ngạc nhiên:
Ồ, sao hôm nay Trưởng Khoa Tô lại đến chỗ tôi? Hai ngày trước tôi còn được nghe sự tích anh hùng của cô trên đài truyền hình đó! Giải quyết tâm bệnh của giới lãnh đạo, đúng là làm Thanh Đại chúng ta nở này nở mặt!
Tô Hòa mỉm cười rồi hỏi Vinh Dự:
Thầy Vinh, thầy đã đọc tin tức trên
Nhật báo Nhân dân
chưa? Chuyện những công ty dược kia đang điên cuồng tăng giá đấy.

Vinh Dự hứng thú:
Ồ? Vậy cô nói xem định quản lý thế nào?


Còn quản lý thế nào nữa?


Có nghe nói rồi, sao thế, cô còn muốn quản lý luôn chuyện đó hả?
Vinh Dự buông bút, nhấp một ngụm trà, nhìn Tô Hòa.
Tô Hòa gật đầu thẳng thắn:
Đúng là muốn quản lý, hơn nữa tôi đã nhúng tay vào rồi.

Sau khi Tô Hòa nói chuyện điện thoại với Bộ Y tế xong thì gọi cho Bộ Thương8 mại ngay lập tức, người bắt máy là thư ký Giả Siêu của Bộ trưởng Bộ Thương mại, một cái tên nghe là thấy không ủng hộ Xã hội Chủ n3ghĩa.
Giả Siêu, chẳng lẽ anh ta định dùng tiền giả(1) à? Thật sự không biết cha mẹ anh ta nghĩ gì.
Tô Hòa tìm một chiếc tách trên bàn trà, đổ một ít nước ấm trong phích ra làm nóng tách rồi mới rót trà, vừa uống vừa nói:
Tất nhiên là cắt đứt nguồn cung
Bách Dịch Tiêu
cho quốc gia đó, dù sao cũng đâu cần đơn đặt hàng của bọn họ, không để họ ăn trái đắng họ sẽ không biết bây giờ là ai đang phải nể mặt ai!

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Dược Sư Trùng Sinh Năm 1979.