Chương 382: Cầm dao găm đi về phía tần nguyên


Sau khi giảng xong, thầy giáo già quan sát phản ứng của các sinh viên. Khi thấy khá nhiều sinh viên với gương mặt ngây ngốc, còn có một 8vài sinh viên thì xì xào nói chuyện với nhau thì ông không nhịn được mà nói:
Làm sao hả? Các em đều choáng váng hết rồi sao? Nguyên lý3 đơn giản như vậy cũng không nghĩ tới à?


Sinh viên trả lời đầu tiên quay đầu nhìn về phía những chiếc lá bị gió thổi đi, lại n9gẩng đầu lên nhìn về phía đám mây trên trời rồi nói với thầy giáo già với vẻ hốt hoảng:
Giáo sư, gió thổi từ phía Nam về phía Bắc, thế6 nhưng đám mây trên trời lại trôi từ phía Bắc về phía Nam, điều này không phù hợp với lý luận của khí tượng học!


Thầy giáo già5 ngẩn người, hỏi lại:
Em vừa nói cái gì vậy? Mấy tên đần này, chẳng lẽ không phân biệt được đâu là Đông Tây Nam Bắc hay sao?

Nơi khói nhẹ bay ra là một hố trời sâu không thấy đáy.
Trong khoảng mười mét sâu dưới hố trời vẫn còn có thể thấy vách đá lởm chởm, thế nhưng đưa mắt nhìn xuống nữa thì sẽ chỉ thấy tối như mực, ngay cả khỉ và chim rừng cũng không muốn ở cạnh cái hố trời này.
Mà điều khiến cho người lái đò Vu Hiệp khó hiểu chính là, rõ ràng là thời tiết rất sáng sủa nhưng lại nghe thấy tiếng sét đánh vang vọng, ngay sau đó còn thấy một luồng sáng vàng lóe lên, chui vào trong núi rừng.
Tần Nguyên bị trói tại cây cột sắt cuối cùng.
Tần Nguyên trơ mắt nhìn từng nhân viên mà mình mang tới từ Ban điều tra tình hình đặc biệt mất đi tính mạng, anh trợn mắt muốn nứt nhưng lại không thể cử động.
Những người này đều là nhân viên xuất sắc của Ban điều tra tình hình đặc biệt đó!
...
Tại tỉnh Xuyên Thục, trên núi Vu Sơn.
Một làn khói nhẹ từ trong rừng rậm bay ra ngoài, rồi tan vào trong sương mù bao phủ giữa sườn núi với tốc độ cực nhanh, nếu như có người ngửi thì sẽ phát hiện trong hơi nước tại nơi đây lại mang theo một mùi đàn hương nhạt, giống như mùi nhang đèn trong chùa miếu vậy.
Chẳng lẽ đây là điềm lành trời ban?
Hay là nơi đó bị trời phạt?
Người lái đò Vu Hiệp đương nhiên là không biết, luồng sáng vàng kia là một thanh kiếm có chứa năng lượng sấm sét - Kiếm gỗ táo lôi kích.
Coi như anh ta tận tâm tận sức nghiên cứu được nguyên lý của hiện tượng này thì đã sao chứ?
Nếu gửi đi trường quốc tế, có khi người ta sẽ không thừa nhận loại hiện tượng này có tồn tại, luận văn của anh ta có đặc sắc hơn nữa cũng vô dụng, trừ khi hàng ngày đều có hiện tượng mây bay ngược này xuất hiện.
Có một vài nghiên cứu, ngay từ khi bắt đầu đã có kết quả
dùng giỏ trúc múc nước, công dã tràng
rồi.
Ông vừa lẩm bẩm vừa lấy một chiếc kính lão từ trong túi ra, đeo lên sống mũi, rồi híp mắt lại nhìn về phía đám mây đen đang bay tới.
Sau khi nhìn kỹ thì thầy giáo già suýt nữa thì bị dọa sợ tới mức rớt xuống núi, ông kéo mạnh một nghiên cứu sinh đang thực tập tới, nói với giọng phấn khích:
Tiểu Lưu, em hãy ghi chép sự kiện mà chúng ta đã thấy ngày hôm nay lại đi, rồi trở về nghiên cứu nó. Loại hiện tượng này chưa từng xảy ra bao giờ, biết đâu đấy nó là một biểu hiện của một loại thời tiết cực đoan nào đó? Nếu như có thể nghiên cứu loại hiện tượng này thì việc tốt nghiệp của em sẽ không còn là vấn đề! Có khi còn được đăng lên trên tờ báo
Tự nhiên
nữa ấy chứ!

Lưu Thạc Phong gật đầu với vẻ rất bình tĩnh, nhìn về đám mây đã bay xa, lại nhìn về những đám mây trôi ngược chiều với đám mây vừa rồi. Trực giác nói cho anh ta biết, loại hiện tượng này là không thể nghiên cứu ra được, dù sao hiện tượng này không ai nhận thức được cả.
Mà mục đích của kiếm gỗ táo lôi kích không phải nơi nào khác mà chính là hố trời sâu không thấy đáy kia.
Người bình thường không biết, độ sâu của hố trời này cũng đã bị người phát hiện, độ sâu từ đáy hố tới miệng hố khoảng hai ba ngàn mét, đáy hố trời còn thấp hơn chân núi Vu Sơn khoảng trên dưới một trăm mét nữa.
Giờ phút này, tại đáy hố trời, có một tòa tế đàn đã được dựng lên bởi bùn đất. Trên tế đàn có chín chiếc cột được chạm trổ do bê tông, sắt và đồng hỗn hợp tạo nên. Hoa cỏ được chạm trổ trên chín chiếc cột này cũng không phải là vật phàm, ngay cả sinh linh ở giữa hoa cỏ cũng không có hình người mà có hình dạng đầu trâu thân rắn, có đầu hổ thân người, còn có một quái vật có hình dạng của con người, thế nhưng sau lưng lại có hai cánh... Mỗi cột sắt lại dùng dây sắt để buộc một người.
Dù chỉ một người chết đi đều là bất hạnh lớn đối với cả Ban điều tra tình hình đặc biệt, thế mà bây giờ lại chết cả sáu người, hai người còn lại cũng đã hôn mê bất tỉnh, chỉ còn giữ lại một hơi thở mà thôi.


Đồ Cửu, chuyện này là sao đây? Cô phải cho tôi một câu trả lời thích hợp!


Tần Nguyên nhìn về phía Đồ Cửu đang quỳ gối trước mặt Dã Phật với sắc mặt khó coi, tiếng nói của anh mặc dù suy yếu, thế nhưng vẫn mang theo khí thế không thể từ chối.

Đồ Cửu không còn nét xinh đẹp quyến rũ như trước, có vẻ như tóc cũng không được gội đã lâu, rủ xuống dưới, trên cổ cũng có vết thương rạn nứt như gốm vỡ. Cô ta ngẩng đầu nhìn về phía Tần Nguyên đã gầy yếu như bộ xương di động, sắc mặt thay đổi liên tục rồi nói với vẻ uể oải.


Trưởng phòng Tần, điều này cũng không thể trách tôi được, bản thân tôi là một ngoại tộc, hiện tại Linh giới cần tôi, đương nhiên là tôi sẽ không từ chối. Bán mạng mình cho Linh giới dù gì cũng tốt hơn là bán mạng cho Ban điều tra tình hình đặc biệt chứ... Kết quả đều giống nhau cả thôi, nếu tôi bán mạng cho Ban điều tra tình hình đặc biệt thì sẽ bị đồng nghiệp tại Linh giới coi là kẻ phản bội, khoảng thời gian này tôi đã quá mệt mỏi rồi...

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Dược Sư Trùng Sinh Năm 1979.