Chương 388: Biến cố của nhà họ vương
-
Dược Sư Trùng Sinh Năm 1979
- Thủy Trường Đông
- 1180 chữ
- 2022-02-04 03:43:00
Sự hưng thịnh của nhà họ Vương làm rất nhiều thương nhân khác tò mò và mơ ước. Đối thủ của nhà họ Vương vì muốn
phủng sát
(1) nhà họ Vương nên c8ố ý tuyên truyền rầm rộ chuyện ngày nào nhà họ Vương cũng hốt bạc, như một doanh nhân ưu tú trong nước, khiến vô số người đỏ mắt ghen tị.
(1) Phủng sát: khen ngợi quá mức hoặc thổi phồng làm người khác kiêu ngạo tự mãn, trì trệ và thậm chí dẫn đến thất bại.
Rất nhiều người 9đều mong chờ nhà họ Vương thất bại, xem trò cười nhà họ Vương!
Vương Minh Hồ cũng chính là người đã ghét bỏ bộ dáng nghèo kiết xác của Tô Hòa lập tức lạnh sống lưng, đây là phản ứng đầu tiên khi làm chuyện trái với lương tâm.
Vương Minh Hồ ngẫm nghĩ, thời gian người nhà họ Vương xảy ra chuyện cũng đều là sau khi Tô Hòa đến tìm hắn ta. Hơn nữa Vương Minh Hồ vẫn nhớ rõ, Tô Hòa đã từng nói nếu nhà họ Vương làm trái với hợp đồng, con cháu nhà họ Vương sẽ gặp họa!
Người nhà họ Vương cũng tin như vậy, bình thường ra ngoài đều cực kỳ cẩn thận, nhìn thấy xe là trốn, không dám đi đến nơi đông người, không ngờ chuyện không may vẫn xảy ra... Đứa con thứ ba của Vương Hậu Đức ở nhà tắm rửa xong xuôi, mới vừa ra khỏi cửa đã bị chó cưng nhà mình cắn bị thương hạ bộ, nghe nói cho dù phẫu thuật khâu lại cũng sẽ không thể làm chuyện đó được nữa.
Đứa con thứ ba của Vương Hậu Đức vừa tròn hai mươi lăm tuổi, vẫn chưa lập gia đình, tên là Vương Minh Dương. Phía trên Vương Minh Dương có hai người anh, người lớn nhất tên Vương Minh Hà, người lớn hơn một ít tên Vương Minh Hồ.
Vài năm trước lúc đất nước biến động, Vương Hậu Đức cực kỳ nhìn xa trông rộng lập tức đưa ba người Vương Minh Hà, Vương Minh Hồ và Vương Minh Dương đến Nam Dương, một mình ông ta cố gắng chống đỡ gia nghiệp to lớn.
Khó khăn lắm mới chịu đựng suốt mười năm, chính phủ không điều tra mối quan hệ người dân trong và ngoài nước nữa, bấy giờ Vương Hậu Đức mới dám liên lạc với ba đứa con trai và họ hàng xa ở hải ngoại. Hai đứa trước không biết cố gắng, ở Nam Dương chơi bời, tốn rất nhiều tiền học phí mà lại không học hành được gì, sau khi Vương Hậu Đức biết tình trạng này suýt chút đã tức chết, lập tức mang hai đứa con trai đang ở Nam Dương chơi bời qua ngày về, tự mình dạy hai anh em Vương Minh Hà và Vương Minh Hồ làm ăn buôn bán.
Lúc chắt trai nhà họ Vương chưa tìm được bác sĩ, cháu trai thứ hai đời thứ ba của nhà họ Vương băng qua đường đã bị một chiếc ô tô không biết chui ra từ góc xó xỉnh nào đâm trúng, chảy rất nhiều máu.
Lúc cậu cháu này được đưa đến bệnh viện, bác sĩ y tá đã bị sốc bởi tình trạng của bệnh nhân!
Vương Hậu Đức có thể giữ Phủ Lỗ Thực không phải phá sản trong thời kỳ biến động hỗn loạn. Khi làn gió xuân cải cách mở ra, ông ta biết nắm bắt cơ hội, bay lên như diều gặp gió thì tất nhiên phương pháp sẽ không quá sạch sẽ, vì thế đã có lỗi với không ít người.
Nhưng Vương Hậu Đức nghĩ tới nghĩ lui, tra xét những người ông ta tự nhận là đã đắc tội vài lần nhưng vẫn không thấy manh mối.
Gần đây cuối cùng họ cũng chờ được rồi.
Lý do là vì thế hệ cháu ch6ắt đời thứ tư của nhà họ Vương sốt cao mãi, bệnh viện nào của thành phố Thiên Phủ cũng đã đến. Đứa nhỏ uống đủ loại thuốc Đông thuốc Tây, riêng t5iền thuốc men đã lên đến hàng nghìn nhưng cháu chắt nhà họ Vương vẫn chưa hạ sốt, thậm chí cả người còn co giật, mắt thấy sắp không ổn nữa rồi. Điều này làm trên dưới nhà họ Vương đều lo lắng.
Vương Minh Dương là người có thành tích học tập tốt nhất trong ba anh em, tất nhiên cũng Vương Hậu Đức kỳ vọng nhất, chờ Vương Minh Dương có thể trở thành trụ cột nhưng không ngờ cậu ta lại gặp tai nạn bất ngờ... Một loạt đả kích liên tục đã làm Vương Hậu Đức tức giận đến nhập viện, ông ta nằm trên giường bắt đầu vắt óc suy nghĩ xem vài năm nay cuối cùng mình đã có lỗi với ai.
Trên thương trường vàng thau lẫn lộn này, làm sao có thể không có lỗi với ai được?
Cậu ta chỉ bị trầy da, các cơ quan nội tạng đều không có vấn đề gì lớn nhưng không biết tại sao vẫn hôn mê mãi, các bác sĩ đã nghĩ hết tất cả mọi cách, xét nghiệm tất cả các mục có thể xét nghiệm nhưng mọi thứ đều vô ích.
Lập tức có người bắt đầu suy đoán, có phải nhà họ Vương đã có lỗi với ai hay không, có người ở sau lưng cố ý chỉnh nhà họ Vương?
Nếu những người đó thật sự thù hận thì không thể bây giờ mới ra tay, họ đều là những tên nhỏ nhen có thù tất báo, nếu muốn trả thù đã ra tay từ lâu. Vậy cuối cùng nhà họ Vương đã có lỗi với ai?
Vương Hậu Đức không nghĩ ra nên gọi hai anh em Vương Minh Hà và Vương Minh Hồ đến trước giường bệnh, hỏi từng người một, không ngờ ông ta lại thật sự hỏi được một vài điều đáng ngờ.
Chắt đời thứ tư sốt cao mãi, bị đe dọa đến tính mạng, cháu trai đời thứ ba thì hôn mê không tỉnh, hy vọng đời thứ hai của nhà họ Vương thì mất đi khả năng nối dõi... Đây có được gọi là con cháu gặp họa không?
Tuy rằng Vương Minh Hồ làm việc hồ đồ nhưng đề cập đến lợi ích của toàn thể nhà họ Vương thì hắn ta không dám khinh suất, chỉ có thể báo cáo chuyện này cho Vương Hậu Đức, khiến ông ta giận đến mức suýt phun một ngụm máu.
Thằng bất hiếu này! Lúc đó bố dặn con thế nào? Bố bảo con mỗi tháng đều sai người tự đi một chuyến, đừng keo kiệt với Tô Hòa một xu nào, cứ đưa hết đi mà con lại làm như vậy hả?
Có phải con cảm thấy bố hồ đồ rồi nên mới vội vã đưa tiền của mình cho người khác không? Minh Hồ, con mới hồ đồ đó!
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.