Chương 393: Máy in laser xảy ra vấn đề?
-
Dược Sư Trùng Sinh Năm 1979
- Thủy Trường Đông
- 861 chữ
- 2022-02-04 03:43:20
...
Trong khoa Cơ khí, trên bàn của Bành Cẩm Trình xếp mấy bưu kiện chuyển phát nhanh quốc tế vẫn chưa bóc, cậu cùng rất nhiều 8sinh viên đang tụ tập trong văn phòng của Tô Hòa, vây quanh một
khối sắt
và thảo luận không ngừng.
Không đúng, nhất định là3 chỗ nào đó xảy ra vấn đề. Lúc ấy Giáo sư Tô đã nói rõ, sau khi chế tạo xong tất cả linh kiện theo bản thiết kế của cô ấy thì có thể t9ạo ra kỹ thuật in laser kết hợp giữa kỹ thuật in và kỹ thuật photocopy. Chúng ta còn chưa thử kỹ thuật in đâu, mới chỉ thí nghiệm kỹ t6huật photocopy thôi, nhưng các cậu nhìn xem photo ra mấy thứ gì đây?
Nếu phiên bản máy in laser cuối cùng là cái này thì Bành Cẩm Trình cảm thấy sau này mình vẫn nên viết tay thì hơn, ít ra chữ viết tay còn rõ hơn cái này.
Thành Tài thắc mắc:
Giáo sư Tô, máy in laser này đã được coi là hoàn thành nghiên cứu rồi ư? Em vẫn còn nhớ lúc đó cô nói rằng một chiếc máy in laser đạt tiêu chuẩn nhất định phải đạt được hiệu quả rõ nét và đẹp mắt, nhưng bây giờ...
Thành Tài xấu hổ tới độ đầu cúi gằm.
Chẳng cần Thành Tài nói hết câu Tô Hòa cũng biết cậu muốn nói gì, đại khái là hiệu quả của chiếc máy in laser mà cô khen hết lời không được như mong muốn.
Tô Hòa thoáng sửng sốt, trên mặt tràn đầy nghi ngờ, nhận tờ giấy trong tay Bành Cẩm Bình. Cô nhìn lướt qua, không tiếc lời khích lệ:
Tốt lắm, về cơ bản thì chiếc máy in laser này đạt yêu cầu rồi. Bành Cẩm Trình, Thành Tài, các em tính sự đóng góp của mỗi người, sau đó tìm thời gian mọi người rảnh rỗi chúng ta sẽ phát trợ cấp nghiên cứu khoa học.
Bành Cẩm Trình:
???
Lẽ nào phiên bản máy in laser cuối cùng là cái này?
Tô Hòa giải thích:
Chiếc máy in laser này không được coi là hoàn thành nghiên cứu, vẫn còn một số chỗ cần cải tiến. Ví dụ như chưa lắp đặt chip có chức năng kiểm soát in, có một số linh kiện cần được điều chỉnh lần hai. Nhưng đây toàn là vấn đề nhỏ, chỉ cần điều chỉnh một chút là có thể đạt được hiệu quả cô muốn.
Ơ?
Thành Tài sững sờ một lúc lâu mới tỉnh táo lại. Cậu kìm nén nỗi kích động trong lòng, hỏi Tô Hòa:
Giáo sư Tô, ý cô là chiếc máy in này vẫn tồn tại vấn đề?
Đúng lúc này Tô Hòa đẩy cửa đi vào, mỉm cười hỏi:
Sao cô lại không vui?
Bành Cẩm Trình:
...
Thành Tài:
...
Đen sì thế này, có dùng được không?
Bành Cẩm Trình cầm5 một tờ giấy
có vết đen
, lên tiếng hỏi Thành Tài.
Thành Tài cũng sốt ruột đến vò đầu bứt tai:
Nhưng chúng ta đã lựa chọn từng linh kiện một cách nghiêm ngặt theo yêu cầu của Giáo sư Tô, một số linh kiện trong nước không dùng được tôi còn tìm giảng viên của chúng ta xin linh kiện nhập khẩu từ nước ngoài đó!
Nhưng không được là không được, cậu nhìn bản photocopy này đi, có thể giao nộp chắc? May là bây giờ Giáo sư Tô đi công tác còn chưa về, nếu cô ấy nhìn thấy thứ chúng ta phát minh ra thì nhất định sẽ không vui đâu!
Đây mới là điều Bành Cẩm Trình lo lắng nhất.
Ôi mẹ ơi, con sợ đến nỗi trái tim bay ra khỏi Thanh Đại luôn rồi!
Tô Hòa thấy hai người đứng ngây ra như phỗng trước một
khối sắt
bèn đi đến đó, vỗ nhẹ lên khối sắt kia rồi khen ngợi:
Ồ, nhanh như vậy đã lắp xong à, hiệu suất của hai em cao đấy... Có kết quả thí nghiệm của chiếc máy in laser này chưa? Cô muốn xem thử.
Thành Tài đưa mắt nhìn tờ giấy Bành Cẩm Trình đang cầm trong tay với vẻ mặt kỳ lạ.
Trên mặt cậu tràn đầy vẻ khẩn cầu và mong đợi:
Giáo sư Tô, cô có thể nói cho em biết vấn đề nằm ở đâu không? Em đã nghiêm túc làm theo yêu cầu của cô mà.
Tô Hòa bị dáng vẻ của Thành Tài chọc cười. Cô lắc đầu đáp:
Chưa chắc. Các em có chắc là mỗi bước mình thực hiện đều làm theo yêu cầu cô đã đặt ra hay không? Lẽ nào các em dám khẳng định thiết bị mua về đều là thiết bị cô chỉ định? Ví dụ như chiếc máy in laser này, lúc nãy cô chỉ nhìn thoáng qua đã phát hiện vấn đề nằm ở đâu.
Bành Cẩm Trình và Thành Tài đều vểnh tai lắng nghe.
Tô Hòa nói không nhanh không chậm:
Vấn đề nằm ở trống cảm quang.
Sao có thể chứ?
Thành Tài bỗng nói to.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.