Chương 408: Biện pháp tuyệt diệu của tô kiến quốc
-
Dược Sư Trùng Sinh Năm 1979
- Thủy Trường Đông
- 1181 chữ
- 2022-02-06 07:13:22
Lý Vệ Quân cẩn thận nghĩ lại khi thấy cô gái đó ở
Món lẩu Quan Đông Lý Ký
, môi hồng răng trắng, mặc dù không quá xinh đẹp nhưng 8cũng không xấu xí, ngũ quan đoan chính, tướng mạo có thể coi là thanh tú, tính cách cũng rất tốt, nói chuyện điềm tĩnh nhẹ nhàng,3 vừa nhìn là biết đây là kiểu người không tranh không đoạt, là một người có tính cách hoàn toàn trái ngược với Lý Kiều Kiều.
9
Tôi cũng chưa hỏi han gì nhiều, nhưng tôi thấy đó là một cô bé dịu dàng ít nói, để hôm khác tôi hỏi thăm thêm. Nếu Kiến Thiế6t cũng giống Kiều Kiều, tìm được một người tài, tôi có nằm mơ cũng sẽ cười đến vui vẻ.
Lý Vệ Quân bắt đầu tưởng tượng.
M5iêu Xảo Trân cũng nằm mơ giữa ban ngày như Lý Vệ Quân:
Đúng vậy, nếu Kiến Thiết có thể tìm về một người tài giỏi thì tổ tiên nhà họ Lý cũng nở mày nở mặt. Hai chúng ta không có bản lĩnh gì, hai đứa nhỏ nhà chúng ta cũng vậy, nhưng một đứa có chồng giỏi giang, một đứa có đối tượng giỏi giang, cuộc sống từ nay về sau nhất định sẽ thuận buồm xuôi gió.
Thư viện Thanh Đại như một con quái thú một mắt bò lổm ngổm trong khuôn viên Thanh Đại, trên đỉnh đầu là vầng trăng treo lơ lửng, có một con mắt để nhìn... Thực ra con mắt đó cũng không phải chuyện gì đáng sợ mà chỉ là một căn phòng đang sáng đèn thôi.
Thư viện?
Việc Tần Nguyên đột nhiên đến khiến người trông coi thư viện hoảng hốt. Sau khi hiểu rõ ý của anh, ông cụ không quản ngại đêm khuya, vô cùng nhiệt tình dẫn anh lên lầu, vừa lên cầu thang vừa nói:
Hóa ra cậu chính là chồng của Giáo sư Tô, hơn bảy giờ cô ấy mang mấy cái bánh bao đến thư viện, tôi thấy cô ấy mượn rất nhiều sách, có lẽ bây giờ vẫn đang ngồi đọc!
Trái tim treo lơ lửng của Tần Nguyên cuối cùng cũng về lại vị trí. Anh không khỏi hơi tức giận, sao Tô Hòa lại có thể như thế, cho dù muốn thức đêm đọc sách thì cũng nên nói với anh một tiếng chứ?
Tần Nguyên đột nhiên mở cửa xe, lái một mạch đến thư viện.
Thư viện Thanh Đại không có chế độ mở cả đêm, 10 giờ tối hàng ngày sẽ đóng cửa, nhưng để đảm bảo việc bảo quản sách không xảy ra vấn đề, thư viện luôn có người trực đêm.
Nếu Tô Hòa thật sự muốn rời khỏi đây, những người bảo vệ kia có thể thấy mới là lạ. Bảo vệ cũng chỉ như bao người bình thường khác, không thế tác động gì đến những người tài giỏi dị nhân.
Một điếu thuốc đã cháy hết, tàn thuốc rơi rụng khắp mặt đất, Tần Nguyên di di mũi chân, ngẩng đầu nhìn về phía xa xa.
Tần Nguyên rút một điếu thuốc trong túi, quẹt diêm đốt thuốc. Anh tựa vào cạnh xe, một lần nữa nghĩ thật kĩ những nơi Tô Hòa có thể đến.
Nơi có thể đến quá nhiều, thậm chí Tần Nguyên không loại trừ khả năng Tô Hòa cứ thế rời đi.
Tốc độ đọc sách của cô rất nhanh, dường như không tới năm ba phút, một quyển sách đã được để gọn sang một bên, tờ giấy trên bàn cũng đã lưu lại những ghi chép tổng kết của Tô Hòa về bối cảnh và nội dung nghiên cứu.
Khi Tần Nguyên đẩy cửa, bước vào phòng đọc, Tô Hòa đã viết hơn hai mươi tờ, số sách bên cạnh cũng xếp thành chồng cao.
Trong lòng không khỏi nóng nảy nhưng việc Tần Nguyên lo lắng không phải là sợ Tô Hòa gặp điều gì nguy hiểm vì anh từng thấy bản lĩnh xuất quỷ nhập thần của cô, cũng từng nghe người trong linh giới gọi cô là
Kim Đan Tiên Nhân
. Vì vậy, lúc này đây anh chỉ lo lắng Tô Hòa cứ thế đột nhiên rời đi như chưa bao giờ xuất hiện trong cuộc đời anh.
Đến và đi không để lại bất kì dấu vết gì, đây không phải chuyện những người tài giỏi dị nhân vẫn thường làm sao?
...
Tần Nguyên đi qua tất cả các cổng của Thanh Đại, lật tung tất cả các ghi chép ra vào nhưng vẫn không thể tìm được ghi chép ra vào của Tô Hòa, anh đành lái xe trong sân trường Thanh Đại kiểm tra từng nơi.
Trừ khoa Kiến trúc, Tô Hòa còn có thể đi đâu được?
Tần Nguyên vừa lái xe vừa suy nghĩ, cuối cùng quyết định đến vài nơi: khoa Y học, khoa Cơ khí, tòa nhà thí nghiệm Bách Dịch Tiêu.
Lại nửa tiếng nữa trôi qua, Tần Nguyên cúi đầu ủ rũ đi khỏi tòa nhà thí nghiệm, anh đã hỏi người ở ba nơi này nhưng không ai nhìn thấy Tô Hòa.
Đèn?
Tần Nguyen đột nhiên nhớ đến khi anh kết hôn với Tô Hòa từng được giáo viên trông coi thư viện mời rượu, truyện trò.
...
Trong phòng đọc, trước mặt Tô Hòa mở rất nhiều sách, cô cầm một cây bút, dưới tay đặt một xấp giấy, vừa đọc vừa ghi chép.
Trưởng ban Tần, sau khi kết hôn anh nhất định phải chịu khó khuyên nhủ Giáo sư Tô, tuy chuyện nghiên cứu khoa học quan trọng nhưng cơ thể cũng rất quan trọng! Cơ thể là vốn liếng của cách mạng, việc Giáo sư Tô nghiên cứu khoa học đến quên ăn quên ngủ ở thư viện là chuyện mọi người đều biết, anh phải khuyên cô ấy, tuy rằng đều là người trẻ tuổi nhưng cũng không nên như vậy.
Trước đó Tô Hòa đã từng không về nhà, thức đêm làm nghiên cứu trong thư viện!
Thấy Tô Hòa nghiêm túc như vậy, cả bụng đầy oán khí của Tần Nguyên không cánh mà bay. Anh đi đến bên cạnh Tô Hòa, cầm ly nước của cô, khẽ hỏi:
Sao em không nói với anh một tiếng đã chạy đến đây? Nước trong cốc lạnh rồi, để anh đi lấy nước nóng cho em, cả bánh bao cũng nguội hết cả, để anh đến phòng trực thư viện hâm nóng lại.
Lúc Tần Nguyên vừa lên tầng, Tô Hòa đã phát hiện ra, nhưng bởi cô còn đang sửa đổi tài liệu về thép không gỉ nên không thể phân tâm, chỉ
ừ
một tiếng, khẽ vỗ vào bàn tay Tần Nguyên đang đặt trên vai mình rồi lại tiếp tục vùi đầu sửa tài liệu.
Tần Nguyên sợ mình quấy rầy đến Tô Hòa, bước đi cũng trở nên nhẹ nhàng hơn. Anh cầm ly nước rồi đi khỏi phòng đọc, đến phòng trực thư viện lấy nước nóng và hâm lại bánh bao cho cô.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.