Chương 436: Giáo sư tô có thể đi cử tạ rồi


Người nhà họ Tô rời đi trong vui vẻ, tâm trạng Lý Thục Phân cũng tốt hơn nhiều. Bà bảo Tô Kiến Quốc đi gọi đám người Miêu Xảo Trân về8, tự xuống bếp làm vài món chúc mừng miếng keo dán chó nhà họ Tô đó đã đi.

Ăn cơm xong, Tô Hòa và Tần Nguyên cùng về khu nhà3 công nhân viên chức. Bỗng Tần Nguyên nói với Tô Hòa:
Anh cứ nghĩ tất cả người thân sẽ rất hòa hợp với nhau, nên cứ mãi hâm mộ em. 9Không ngờ anh chỉ thấy được mặt nổi, còn thực chất nhà em lại có một đám người thân phiền phức như vậy.


Tô Hòa nhìn Tần Ngu6yên nói như thật, buồn cười trả lời:
Lúc trước đâu phải em chưa từng nói chuyện này cho anh nghe đâu. Nhà nào đều có cực phẩm, nhà 5nào cũng có chuyện khó nói, chỉ là cực phẩm nhà em hơi nhiều mà thôi. Em chỉ có thể vừa đe dọa vừa vỗ về, cố gắng hết sức tránh xa họ. Anh xem, em đã đến thủ đô sáu tháng rồi mà chỉ gặp họ một lần, thỉnh thoảng nghe nói họ gọi điện thoại đến tứ hợp viện sẽ cảm thấy phiền lòng, nhưng ai lại không phiền lòng về cuộc sống chứ?

Tô Hòa nhìn chằm chằm lớp ngoài dịch thép không chớp mắt. Lúc bề mặt miếng thép được phủ một lớp tinh thể màu bạc, cô bất ngờ mở van khuôn. Dịch sắt nhanh chóng rót vào, hệ thống xối nước lạnh cũng được mở ra, khuôn đúc vang lên tiếng
xèo xèo
, đó là âm thanh của giọt nước rơi trên tấm thép nóng.
Dây chuyền dưới chân máy chuyển động thong thả, từng khối đúc được đưa vào hồ làm lạnh, để nó ở đó yên lặng khoảng mười phút. Sau đó, kỹ sư trưởng Ngưu dùng một tấm điện từ hút một tấm thép màu trắng bạc lên, dùng búa gõ gõ, nghiêng tai lắng nghe cẩn thận âm thanh phát ra từ miếng thép. Đây là phương pháp chỉ có dân lành nghề mới có thể sử dụng.
Nghe tiếng vang phát ra từ miếng thép, kỹ sư trưởng Ngưu nhíu mày, hỏi Tô Hòa:
Chuyên gia Tô, sao khối thép này lại có ba tiếng vọng? Khối thép bình thường chỉ có hai tiếng!

Nhưng khi thấy Tô Hòa không hề lo lắng, kỹ sư trưởng Ngưu mới cố gắng kiềm chế đáy lòng đang sợ hãi của mình, nơm nớp lo sợ đứng bên cạnh Tô Hòa quan sát quá trình.
Dung dịch thép nung chuyển động lên xuống như thủy triều, máy ảnh của tên ngốc không ngừng kêu
tách tách
.
Sau khoảng hai mươi phút, dung dịch thép đang sôi trào cuối cùng cũng êm ả lại. Dịch thép có màu đỏ phớt trắng, giống như ở trên phủ một lớp tuyết.
Sáng sớm hôm sau, Tô Hòa và Tần Nguyên đến biệt thự bên Đại học Thủ đô, lục tung lên tìm máy ảnh của tên ngốc Tần Nguyên, sau đó hai người đi thẳng đến trụ sở sản xuất thép quốc gia. Lúc đó Tô Hòa không nói với Tần Nguyên rằng sẽ sản xuất vật liệu sắt hữu cơ, chỉ bảo là nhờ Tần Nguyên đi chụp ảnh cho cô.
Tần Nguyên cũng không nghĩ theo hướng long trời lở đất kia. Sao anh có thể ngờ rằng Tô Hòa sẽ dẫn anh đi chứng kiến một thời khắc mang ý nghĩa lịch sử cho được?
Bởi vì Tô Hòa đã tiết lộ một ít với kỹ sư trưởng Ngưu trước nên ông không phái đội kỹ thuật đến Tân Thành sửa chữa tàu Phục Hưng, mà từ sáng sớm đã đến xưởng sản xuất thép quốc gia và đích thân điều chỉnh các thông số thiết bị theo dữ liệu mà hôm qua Tô Hòa đã đưa cho ông. Lúc ông chuẩn bị xong tất cả mọi thứ, Tô Hòa và Tần Nguyên cũng đến rồi.
Tần Nguyên nghĩ nghĩ rồi nghiêm túc gật đầu:
Đúng là vậy thật.

Có lẽ vì thiếu tình cảm từ nhỏ nên anh cứ ảo tưởng rằng tình thân là tình cảm hoàn mỹ nhất, bây giờ gặp những người thân kia của Tô Hòa mới có kiến thức toàn diện hơn về tình thân.
...
Tô Hòa nhặt một cây búa thép nhỏ đập mạnh lên khối thép, làm khối thép lõm thành một cái hố. Cô hỏi kỹ sư trưởng Ngưu:
Ông lắng tai nghe một chút, tổng cộng có mấy tiếng?

Kỹ sư trưởng Ngưu chỉ lo nhìn cái hố nhỏ do Tô Hòa đập, nghe Tô Hòa hỏi còn sửng sốt một lúc:
Ba tiếng hay bốn tiếng? Để tôi tự gõ nghe lại thử xem.

Kỹ sư trưởng Ngưu nghe một cách cẩn thận, cố ý dùng toàn bộ sức lực của mình đập
Bùm
lên miếng thép. Lần này thì làm gì cần ông lắng nghe nữa? Tần Nguyên đứng xa xa cũng có thể nghe được.
Quá trình hữu cơ hóa vật liệu thép vô cơ không quá phức tạp, chỉ cần rót đều loại bột kia vào dung dịch sắt nóng chảy là được. Bởi vì các tính chất vật lý và hóa học của các phân tử hữu cơ cực kỳ linh hoạt, chúng sẽ tự tiến hành chuyển động không đồng đều với tốc độ cao khi gặp nhiệt độ cực nóng, cho đến khi cấu trúc tổng thể của dung dịch sắt nóng chảy có xu hướng đồng đều và ổn định. Mọi việc chỉ là vấn đề thời gian, cho nên việc pha trộn cũng không phải quá khó khăn.
Tô Hòa lấy loại bột trắng được đựng trong vỏ than từ trong túi ra, để Tần Nguyên chỉnh chế độ chụp liên tục rồi mới ném một quả than hình cầu chứa đầy các phân tử hữu cơ vào dung dịch thép đỏ đang sôi.
Khoảnh khắc quả than rơi vào dịch thép nung, nhiệt độ cao làm than cầu tự bốc cháy. Khi loại bột màu trắng bạc kia rơi vào trong dung dịch thép, dòng dung dịch thép đỏ đang sôi sùng sục như được phủ một tấm lưới lớn, dưới tấm lưới là một con quái vật nhào tới nhào lui, làm kỹ sư trưởng Ngưu đang theo dõi quá trình cũng phải giật mình lo sợ. Ông sợ dịch thép sẽ bắn ra và làm cháy một mảng da thịt của mình.
Tổng cộng có bốn tiếng vọng!

Có điều, lực chú ý của kỹ sư trưởng Ngưu lại chạy sang nơi khác. Ông nhìn nơi mình đã dùng búa gõ xuống, đến một vết lõm nông cũng không có, sau đó lại nhìn vết lõm do Tô Hòa gõ ra thì không thể tin được, bởi nó cũng đã biến mất!

Kỹ sư trưởng Ngưu dùng tay áo dụi mắt, sau đó trợn mắt to hết mức có thể nhưng vẫn không nhìn thấy vết lõm kia!

Chuyện này làm ông giật mình đến mức nói lắp:
Giáo... Giáo sư Tô, cô... Ban nãy cô có thấy... Vết lõm do cô đập ra không? Vết lõm sâu khoảng năm sáu milimet đó!


Tô Hòa bật cười, đưa cây búa đã cong cho kỹ sư trưởng Ngưu, giải thích:
Đương nhiên là thấy rồi, vì để kỹ sư trưởng Ngưu thấy được vết lõm đó, tôi làm cây búa cong rồi này.

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Dược Sư Trùng Sinh Năm 1979.