Chương 437: Tôi muốn 60% lợi nhuận
-
Dược Sư Trùng Sinh Năm 1979
- Thủy Trường Đông
- 1316 chữ
- 2022-02-06 07:14:22
Được, một khi có tin tức, tôi sẽ báo lại cho ông. Có điều, kỹ sư trưởng Ngưu cũng không phải vội, muốn kiểm tra xong một chiếc ch8iến hạm lớn như vậy ít nhất cũng phải mất một tuần thậm chí đến mười ngày. Tôi sẽ giúp ông thúc giục các lãnh đạo bên trên, đến đ3êm nay là có thể tiết lộ cho ông một tin tức chính xác rồi. Công văn chính thức được gửi xuống cũng chỉ là chuyện trong vòng hai 9ba ngày thôi.
...
Mặt khác, cá nhân cháu kiến nghị nhà nước nên biến loại vật liệu thép này thành chiếc kéo xén lông cừu của chủ nghĩa tư bản. Dùng giá rẻ mua vào quặng sắt từ các nước tư bản chủ nghĩa, thông qua mấy doanh nghiệp thép nước ta tinh luyện, rồi lại mang đi chế tạo thành vật liệu thép hữu cơ xuất khẩu, từ đó kiếm lời nhờ chênh lệch giá, nâng cao sức mạnh kinh tế của toàn thể đất nước và năng lực xuất khẩu ngoại thương.
Còn một yêu cầu nữa, chính là quá trình hữu cơ hóa vật liệu thép vô cơ cần một loại vật chất hóa học làm chất xúc tác. Trên lý thuyết loại vật chất hóa học này nên sản xuất trực tiếp từ thành phố Tương Lai, nhưng hiện nay lượng người của thành phố Tương Lai lại khan hiếm, vì vậy cháu muốn giao lại phương pháp sản xuất loại vật chất hóa học đó cho quân đội bí mật sản xuất, nghiêm phòng tử thủ, bảo vệ bí mật! Đương nhiên, cháu còn muốn rút ra 60% lợi nhuận từ việc buôn bán những vật liệu thép hữu cơ này để xây dựng thành phố Tương Lai.
Lúc Tô Hòa được vệ sĩ bên người ông cụ Tiêu dẫn vào, cả văn phòng ông như bị bao phủ bởi một tầng mây mù, nồng đến đáng sợ. Thấy Tô Hòa nhíu mày bịt mũi, vệ sĩ nọ liền nhanh chóng đến bên cửa sổ, mở hết một loạt cửa sổ ra.
Sau đó, Tô Hòa giao tấm vật liệu thép trong tay cho vệ sĩ. Ban đầu người nọ nhìn Tô Hòa cầm nó mà không tốn chút sức nào nên tưởng rằng nó không hề nặng, không ngờ lúc anh ta vừa nhận lấy thì suýt chút nữa đã bị đè bẹp, phải dùng hết sức bình sinh mới ôm nổi.
Tô Hòa lắc đầu:
Cháu có thể làm chuyện gì tổn hại đến lợi ích quốc gia chứ? Nhưng đúng là cháu có một điều kiện thật, đó chính là sản xuất hàng loạt vật liệu thép hữu cơ.
Các công ty sản xuất thép của nước ta như Tấn Cương, Bao Cương, Cán Cương… phải mau chóng được phổ biến về vật liệu thép hữu cơ. Cháu hy vọng loại vật liệu thép này có thể nhanh chóng thẩm thấu vào trong các mặt hàng sản xuất sinh hoạt. Có vài số liệu kiểm tra không được viết trên bản báo cáo này, tin rằng một lát nữa sau khi hoàn thành thí nghiệm vũ khí nóng, vệ sĩ sẽ tới báo cáo lại.
Tô Hòa và Tần Nguyên mang theo bản mẫu thử nghiệm và số liệu kiểm tra của vật liệu thép hữu cơ6 về Thanh Đại, lại ở quán cơm Thanh Đại ăn một bữa cơm qua loa. Buổi chiều, Tần Nguyên phải giúp thành phố Tương Lai liên hệ với 5người đứng đầu của tỉnh Z, còn Tô Hòa phải đến cơ quan quyền lực tối cao tìm ông cụ Tiêu, ai cũng không có thời gian nấu cơm rửa chén, vì vậy quán cơm liền biến thành lựa chọn tối ưu nhất.
Trong phòng làm việc của ông cụ Tiêu, ông đã hao tâm tổn sức nhìn chằm chằm tấm bản đồ rách kia cả mấy ngày, nhìn những quốc gia như hổ rình mồi xung quanh gà trống rồi lại suy nghĩ về lực lượng hải quân vô cùng bạc nhược của nước Z hiện nay, thuốc lá trong tay ông cụ chưa từng ngắt quãng.
Tô Hòa đặt bản kiểm tra vật liệu lên mặt bàn trước mặt ông cụ Tiêu rồi nói với ông:
Ông Tiêu, ngài xem qua tài liệu kiểm tra này đi, những thứ được viết bên trong đều là số liệu kiểm tra của vật liệu thép kiểu mới, ghi chú ở đằng sau dấu ngoặc là số liệu kiểm tra của vật liệu thép ban đầu. Cháu cũng mang hàng mẫu của vật liệu thép kiểu mới đến rồi, ngài có thể sai vệ sĩ cầm đi làm thành vũ khí nóng để kiểm tra. Dù sao ở chỗ sản xuất thép quốc gia, cháu toàn làm mấy bài kiểm tra lực nén, lực kéo, lực cắt thôi...
Ông cụ Tiêu mở túi hồ sơ ra và đọc chăm chú, chờ đến khi ông đọc hết tất cả số liệu ghi chép trên túi hồ sơ liền hít sâu một hơi, hỏi Tô Hòa:
Cô bé Tô, nếu như chúng ta muốn sản xuất hàng loạt vật liệu thép kiểu mới này thì chi phí sẽ tăng lên bao nhiêu?
Tô Hòa nghĩ một hồi liền duỗi ra ba ngón tay, báo ra một số lượng đã ước tính cẩn thận:
Sản xuất một tấn vật liệu thép này có lẽ sẽ cần thêm 30% tiền chi phí vật liệu, còn cần dùng thiết bị thí nghiệm để rút ra vật chất hữu cơ hóa từ trong nguyên vật liệu, lại thêm vào tiền thiết bị khởi động thí nghiệm… Theo như cháu dự tính thì cỡ hai xu là đủ rồi.
Lông mày đang cau chặt của ông cụ Tiêu đột nhiên giãn ra. Ông liếc vệ sĩ một cái, người kia lập tức vác mẫu thí nghiệm vật liệu thép hữu cơ ra ngoài. Ông cụ Tiêu vừa gõ bàn vừa nói:
Nếu như những tính năng của vật liệu thép hữu cơ này đúng như trong báo cáo kiểm tra miêu tả, vậy thì chuyên gia Tô, cháu chính là đại công thần của ngành công nghiệp nặng nước Z! Cháu muốn điều kiện gì cứ nói, chỉ cần không ảnh hưởng tới ích lợi quốc gia, không tổn hại lợi ích nhân dân, thì ta tuyệt đối sẽ thỏa mãn cháu!
Ông cụ Tiêu nghe hết điều kiện của Tô Hòa liền nhíu mày:
60% có phải hơi nhiều không? 30% đi, dù sao người làm chân chạy cũng nhiều, thành phố Tương Lai chỉ bỏ ra kỹ thuật, phía sau cũng có cần làm gì đâu?
Tô Hòa lắc đầu:
Nếu như ông Tiêu còn muốn nhìn thấy càng nhiều kỹ thuật tốt như thế này xuất hiện thì đáp ứng yêu cầu của cháu đi. Khoa học kỹ thuật là lực lượng sản xuất hàng đầu, mà mục đích của thành phố Tương Lai chính là nâng cao sức mạnh khoa học kỹ thuật của quốc gia. Mặt khác, tuy nói rằng thành phố Tương Lai muốn rút 60% lợi nhuận, nhưng trên thực tế sẽ chỉ dùng 20% để xây dựng thành phố Tương Lai, 40% còn lại dùng để kiến thiết đường sắt, giao thông, thành phố, và còn xây dựng các trường đại học khoa học kỹ thuật nữa.
Cháu đã đồng ý với thị trưởng của thành phố Thiên Phủ tỉnh Xuyên Thục, sẽ dùng danh nghĩa của thành phố Tương Lai xây dựng một loạt các trường đại học khoa học kỹ thuật quốc gia và phòng thí nghiệm trọng điểm của ngành học nổi trội tại Đại học Xuyên Thục. Mà số tiền này từ đâu ra? Đương nhiên là từ lợi nhuận buôn bán vật liệu thép hữu cơ đưa lên rồi!
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.