Chương 438: Tạo ra vài chiếc tàu sân bay lớn bất động


Tô Hòa gật đầu:
Cháu cũng từng có suy nghĩ như vậy, chẳng qua thành phố Tương Lai vẫn luôn bề bộn nhiều việc, cháu còn 8đang mang thai, quả thật không đủ sức, liền tạm thời gác lại ý tưởng này. Chờ khi nào đủ sức rồi, cháu định dạo qua Việ3n Nghiên cứu động cơ do ông Hàn Tấn phụ trách, xem thử có biện pháp nào giúp nâng cao trình độ máy bay chiến đấu nước t9a hay không.



Và cả lĩnh vực nguồn năng lượng nữa, cháu cũng định tốn chút thời gian đi tìm kiếm thử. Dù gì n6guồn năng lượng hoá thạch cũng có hạn, hơn nữa theo tình huống trước mắt thì so với tài nguyên than đá, dầu hỏa vẫn nằm5 trong sách lược tài nguyên dự trữ. Cháu cảm thấy cần tranh thủ thời gian tìm kiếm một nguồn năng lượng kiểu mới có thể thay thế năng lượng hoá thạch, như là năng lượng gió, nước, thủy triều, hạt nhân... Trước mắt, trên thế giới đã bắt đầu xây trạm phát điện năng lượng hạt nhân, nhưng cháu lại không tán đồng tư tưởng nghiên cứu của bọn họ, vì uy lực của bom hạt nhân không bằng bom Hydro, uy lực của hạt nhân phân chia cũng không bằng hạt nhân phản ứng tổng hợp, mà nhà máy năng lượng hạt nhân vẫn dùng lý luận hạt nhân phân chia. Nếu như cháu nghiên cứu về lĩnh vực phát điện bằng năng lượng hạt nhân thì sẽ nghiêng về hạt nhân phản ứng tổng hợp hơn.


Ông cụ Tiêu nghe Tô Hòa nói ra hết thuật ngữ chuyên nghiệp này đến thuật ngữ chuyên nghiệp khác thì vội vàng múa bút chép lại. Ông nhất định phải nhớ kỹ hết những thuật ngữ mà Tô Hòa nói để khi có thời gian còn tra tìm thêm. Dù sao, lĩnh vực mà ông am hiểu cũng là chính trị, nên đối với những thứ thuộc lĩnh vực nghiên cứu khoa học này, chuyện mà ông có thể làm được chỉ là cố gắng nghe ngóng khắp nơi, tuyệt đối không thể tinh thông được như Tô Hòa.
Ông cụ Tiêu gật đầu, hai tay giang ra, giọng điệu có chút bất đắc dĩ:
Chúng ta muốn thanh thản ổn định phát triển, nhưng một số người lại không nghĩ vậy, suốt ngày rào trước đón sau kiếm chuyện. Dư luận trên thế giới cũng đang tranh cãi rất sôi nổi, ta thực sự không kìm lại được cơn tức này.

Tô Hòa nghĩ một hồi, trong đầu đột nhiên nảy ra một biện pháp:
Thật ra nếu muốn đám người kia yên tĩnh thì biện pháp rất đơn giản, cứ xây một vài tàu sân bay lớn không bao giờ chìm trên Nam Hải là được, không phải sao? Chờ những tàu sân bay đó được dựng xong thì chẳng khác nào chúng ta xây nên hai lục địa có diện tích bằng cỡ nước J trên phạm vi lãnh hải của mình. Chỉ cần đặt các loại trang bị quân sự lên tàu sân bay tựa hòn đảo kia thì những quốc gia đó chắc chắn sẽ im lặng, vì phạm vi bắn của vũ khí nước ta có thể che phủ toàn bộ diện tích quốc thổ của bọn họ.

Ông cụ Tiêu thoáng sửng sốt, không ngờ Tô Hòa lại đưa ra một biện pháp giải quyết vớ vẩn như vậy.
Ông cụ Tiêu cũng biết, nghiên cứu chuyên nghiệp phải giao cho người có chuyên môn xử lý.
Chờ Tô Hòa nói xong kế hoạch của mình, ông cụ Tiêu mới lắc đầu nói:
Cô bé Tô à, tuy việc cần làm rất nhiều, nhưng có một việc nhất định phải làm chính là bảo vệ an toàn quốc gia. Chỉ khi đất nước thái bình thì người dân mới ổn định, mà người dân ổn định thì chúng ta mới có thể dốc lòng hướng tới phát triển, cháu thấy thế nào?

Tô Hòa nghe ông cụ Tiêu quanh co lòng vòng nói bóng gió với cô thì thấy hơi buồn cười:
Ông Tiêu, lần này ngài cứ luôn miệng nhắc đến vấn đề an toàn mãi, còn nói về việc chế tạo vũ khí nữa, mà trên bàn cũng bày bản đồ. Vừa khéo cháu có nghe một người bạn ở xưởng sản xuất thép quốc gia nói, nhà nước chuẩn bị tu sửa tàu Phục Hưng đã bị bỏ không nhiều năm nay, chắc là bên Nam Hải lại không an toàn đúng không.

Thứ như hòn đảo muốn tạo là tạo được chắc?
Nhưng vì giữ thể diện cho Tô Hòa, ông cụ Tiêu vẫn vô cùng uyển chuyển nói với cô:
Giáo sư Tô này, lúc cháu đưa ra ý tưởng cũng phải suy tính xem kỹ thuật có ổn hay không chứ, thứ như hòn đảo muốn tạo là tạo được sao? Nếu dễ dàng như vậy thật, thì nước J đã sớm mở rộng diện tích quốc thổ rồi.

Tô Hòa nghiêm túc nói:
Ông Tiêu, tuy cách nói này nghe có vẻ vô cùng không thuyết phục, nhưng ngài hãy tin cháu. Xét về kỹ thuật thì việc này tuyệt đối có thể làm được, hơn nữa kỹ thuật tạo ra đảo cũng không khó thực hiện. Cho cháu thời gian một tháng để đến Viện Nghiên cứu và thử nghiệm vũ khí hạt nhân nước ta làm một vài thí nghiệm, đồng thời mời chuyên viên địa chất đi thăm dò vị trí các đảo hiện có và cấu tạo địa chất dưới đáy biển trong Nam Hải, nhất là vành đai quần đảo Thái Bình Dương và vị trí thềm lục địa, sau đó đưa bản đồ vị trí các đảo và địa chất dưới đáy biển cho cháu. Cháu có thể cam đoan, chậm nhất là đến hết tháng mười hai, cháu đủ sức khiến thần không biết quỷ không hay khiến cho trên bề mặt Nam Hải xuất hiện thêm rất nhiều hải đảo.

Lấp biển tạo đảo cũng không phải là kỹ thuật khó khăn gì. Vào thời kỳ đầu của việc lấp biển tạo đảo, kỹ thuật mà đại đa số quốc gia nắm giữ đều là lấp đầy, nhưng trong đầu Tô Hòa có một loại công nghệ đơn giản hơn nhiều - Công nghệ hạt nhân Mizushima siêu cao.

Hạt nhân Mizushima siêu cao là phương pháp lợi dụng nơtron để bắn và phá mở các proton bên trong nguyên tử hydro, cùng lúc đó đưa vào các electron có thể trung hoà điện cực dương của proton, hình thành nên một cấu trúc ổn định tạm thời có đủ năng lượng gắn kết cực lớn, đây chính là hạt nhân Mizushima siêu cao.

Bằng kỹ thuật phun cao áp, khi phóng hạt nhân Mizushima siêu cao lên bề mặt vỏ trái đất, lực va chạm cực lớn và lực nén dưới đáy nước sẽ làm cho kết cấu ổn định tạm thời sinh ra thay đổi entropy, hút các loại cát lắng, nước bùn và đá tảng dưới đáy biển khiến chúng tự động tập trung lại. Đồng thời, cũng vì ảnh hưởng từ năng lượng phóng xạ có sẵn tính định hướng nên những các loại cát lắng, nước bùn và đá tảng sẽ bắt đầu sinh trưởng theo chiều dọc, mãi đến khi xuất hiện lực nén biến đổi bề mặt, năng lượng hạt nhân Mizushima siêu cao mới có thể hút các khối đá, cát lắng và nước bùn sinh trưởng theo chiều ngang, mà mặt biển chính là lực nén biến đổi bề mặt của tự nhiên. Vì lẽ đó, hải đảo hình thành nhờ hạt nhân Mizushima siêu cao sẽ vì quán tính sinh trưởng mà vượt khỏi mặt biển chừng một mét, tiếp đó mới bắt đầu phát triển theo chiều ngang, cho đến khi tạo thành một hòn đảo ổn định hình cây nấm.

Khi năng lượng gắn kết khổng lồ của hạt nhân Mizushima siêu cao bị cạn kiệt hoàn toàn thì các khối đá, cát lắng và phù sa bị ép lại bởi năng lượng này đã trở nên kiên cố nhờ sức ép cực lớn. Khối đá cứng rắn ấy và vỏ trái đất sẽ nối liền chặt chẽ với nhau, thậm chí còn ổn định hơn các hòn đảo tự nhiên. Vậy là một hòn đảo để người ta yên tâm hạ cánh đã xây xong rồi.

Thấy vẻ mặt nghiêm túc của Tô Hòa không giống như đang nói đùa, ông cụ Tiêu không khỏi dấy lên chút mong chờ đối với kiến nghị của Tô Hòa:
Giáo sư Tô, cháu nghiêm túc chứ? Cháu thật sự có biện pháp tạo đảo trên Nam Hải ư?

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Dược Sư Trùng Sinh Năm 1979.