Chương 439: Dựng thẳng ngón giữa lên trời


Lúc ở trên máy bay, Tô Hòa thấy buồn chán nên bèn lấy giấy bút ra, bắt đầu hồi tưởng lại mô hình cấu tạo của các máy bay chiến8 đấu siêu mạnh trong ký ức, sau đó vẽ hàng loạt các mẫu lên giấy. Chờ cô vẽ xong mỗi loại máy bay chiến đấu một lần, lại bắt 3đầu dựa vào mô hình cấu tạo của những máy bay chiến đấu đó mà suy ngược về các vấn đề lý thuyết cần phải giải quyết trước khi9 chế tạo các máy bay chiến đấu này... Lúc bình ổn tâm tình làm nghiên cứu khoa học, thời gian luôn trôi qua rất nhanh.
Khi Tô Hòa còn chưa suy luận hết một nửa công thức thì phi công đã nói với cô:
Giáo sư Tô, máy bay chuẩn bị hạ cánh rồi, l5úc đụng phải khí lưu có lẽ sẽ hơi xóc nảy, ngài thu dọn lại đồ đạc đi.


Tô Hòa liếc qua thứ mình đã viết lên nửa cuốn vở, vừa thu dọn vừa tính toán thầm trong lòng. Sau đó, cô lại dùng thời gian còn dư lại sau khi suy luận công thức lý thuyết quy hoạch kỹ càng rồi mới thu dọn đồ đạc.
Mặc dù nước Z đã tạo ra được bom nguyên tử và bom hydro, nhưng thiết bị nghiên cứu thí nghiệm hạt nhân thực sự quá cũ nát, rất nhiều máy móc thiết bị hoàn toàn không theo kịp độ chuẩn xác. Tô Hòa khởi động thực nghiệm hai lần liên tiếp, nhưng lại không thể tạo ra được một hạt hạt nhân Mizushima siêu cao nào. Cô quyết định thật nhanh, chỉ huy nhóm nghiên cứu khoa học thành lập tạm thời bắt đầu công việc tu sửa, điều chỉnh và nâng cấp máy móc thiết bị.
Thiết bị của căn cứ thí nghiệm hạt nhân nhiều không kể xiết, hầu như mỗi thiết bị đều cần dùng trong thí nghiệm. Bởi vậy, Tô Hòa vừa bận rộn bắt tay vào việc là hơn nửa tháng đã thoăn thoắt trôi qua, lúc này đã sắp vào giữa tháng chín.
Âm thanh của máy móc chợt kêu vang, tất cả mọi người đều đưa mắt tập trung nhìn hình dáng máy điều khiển va chạm proton. Mấy lần trước chưa từng xuất hiện tình huống nhiệt độ bên trong thí nghiệm tăng lên kịch liệt, cũng chưa từng xuất hiện tình huống khí áp lúc tăng lúc giảm đột ngột, quan trọng nhất là độ ẩm của dụng cụ điều khiển va chạm proton cũng không có thay đổi rõ ràng.
Đới Dục nghe nói thí nghiệm sắp khởi động lại liền chạy vội tới, môi hơi run rẩy hỏi Tô Hòa:
Giáo sư Tô, có phải thí nghiệm thành công rồi không?

Tô Hòa nhếch môi, khẽ gật đầu, bình tĩnh mở van giảm áp và van hạ nhiệt trên dụng cụ va chạm proton. Chờ nhiệt độ và khí áp gần thoát ra ngoài, lúc này cô mới mở cánh cửa thép bị đóng kín, mang găng tay phòng phóng xạ vào, lấy từ trong dụng cụ va chạm proton ra một tinh thể ước chừng to bằng ngón tay cái.
Tinh thể trong suốt sáng long lanh lớn chừng một ngón cái, có màu xanh nhạt kia chính là hạt nhân Mizushima siêu cao!
Vào hai ngày trước, khi vừa tới căn cứ thí nghiệm hạt nhân, Đới Dục đã tự mình dẫn Tô Hòa đi dạo quanh căn cứ thí nghiệm. Mãi đến khi Tô Hòa nhận diện được toàn bộ người của căn cứ thí nghiệm và hiểu kha khá về cách dùng thiết bị, Đới Dục mới yên lòng đi làm việc của mình.
Tô Hòa cũng bắt đầu dẫn tổ nghiên cứu hạt nhân Mizushima siêu cao vừa được thành lập tạm thời đi xử lý các hạng mục công việc.
Điều kiện khí hậu ở Lop Nur không tốt, nhiệt độ chênh lệch giữa ngày và đêm cực kỳ lớn, rất dễ tạo thành khí hậu khắc nghiệt. Vì để chăm sóc cho Tô Hòa, người của căn cứ thí nghiệm hạt nhân đã tìm cho cô một phòng ấm nhất, còn mua về loại nho và dưa hấu ngọt nhất từ trong nhà đồng hương ở tỉnh B.
Người phụ trách căn cứ thí nghiệm hạt nhân là Đới Dục - một nhà khoa học hàng đầu về hạt nhân của nước Z. Tuổi tác ông chỉ hơn năm mươi, nhưng trông còn già nua hơn những người sáu bảy mươi tuổi, khí sắc cũng không tốt lắm. Một mặt là vì khí hậu giày vò, mặt khác lại vì không thể tránh khỏi phóng xạ trong quá trình thử nghiệm vũ khí hạt nhân.
Vì hiệu quả của thí nghiệm đảo hạt nhân mà Tô Hòa lựa chọn dùng một mảnh hoang mạc có chứa lượng cát dày nhất. Cô đã gọi người khoan trước ở hoang mạc một cái giếng sâu mười bảy mét, đâm xuyên tầng cát, thẳng đến lớp đá vôi bị tầng cát che phủ.
Hộp kín bằng xi măng chứa bức xạ hạt nhân được mở ra, trong tay Tô Hòa cầm súng hơi cao áp. Cô dùng sức bóp cò súng, một tiếng
Đùng
cực lớn vang vọng khắp nơi. Cô vội cầm súng hơi cao áp co chân chạy về phía sau, nhảy lên chiếc mô-tô đi sa mạc đã chuẩn bị từ trước, sau đó chiếc mô-tô nọ lại chở tất cả nhân viên nghiên cứu khoa học không sợ chết rút lui.
Chạy qua đủ ba cây số, Tô Hòa mới bảo người lái mô-tô ngừng lại. Đới Dục quay đầu nhìn thoáng qua, vẻ mặt vô cùng nghi hoặc hỏi Tô Hòa:
Giáo sư Tô, sao lại không có phản ứng gì?

Tô Hòa không trả lời vấn đề của Đới Dục, mà chỉ lẩm nhẩm đếm số.
Nhóm thành lập tạm thời thấy Tô Hòa chậm trễ mãi vẫn không làm ra được thành quả nghiên cứu khoa học nào thì vốn cũng âm thầm chê trách cô, nhưng khi bọn họ tận mắt nhìn thấy thiết bị thí nghiệm sau khi qua tay Tô Hòa trở nên tinh chuẩn và nhạy bén hơn, những chất vấn và phê bình trong lòng cũng hoàn toàn biến mất.
Ngày 14 tháng 9, toàn bộ thiết bị của căn cứ thí nghiệm hạt nhân đã được kiểm tra tu sửa xong xuôi. Tô Hòa dẫn đoàn nhóm đã được rèn luyện lại đi khởi động lại thiết bị thí nghiệm, từng quá trình đều được tiến hành theo thứ tự và không rối loạn. Tô Hòa bình tĩnh sử dụng dụng cụ, mượn nhờ kính hiển vi điện tử để quét hình, xác định rõ quỹ tích nơtron bắn phá, sau đó nhấn vào nút thao tác chủ chốt một cách nhanh chóng và chuẩn xác.
Chờ căn cứ thí nghiệm hạt nhân Lop Nur chế tạo hạt nhân Mizushima siêu cao xong, khi cô trở về Thanh Đại lại phải ngâm mình trong thư viện để lý giải kỹ thuật hàng không của vũ trụ hiện nay, để lúc so sánh giữa kỹ thuật viết trên vở và kỹ thuật hiện nay trên thế giới, cô mới có thể viết luận văn để bù đắp sự chênh lệch trên nghiên cứu lý luận, sau đó nữa là nghiên cứu phát minh khoa học kỹ thuật... Tóm lại, việc nghiên cứu máy bay chiến đấu cần phải tiến hành từng bước một, nhưng khi so sánh giữa cô và nhân viên nghiên cứu khác, ưu thế của cô là cô đã tạo ra cây cầu thông đến thế giới bên kia, trong khi nhân viên nghiên cứu khác còn phải mò đá qua sông.
Nhưng cho dù đã có sẵn một cây cầu bắc qua sông, thì vẫn cần phải bước từng bước một.
Tô Hòa hơi cong khóe môi, lấy ra một chiếc hộp kín bằng xi măng ngăn bức xạ hạt nhân đã chuẩn bị từ trước, sau đó bỏ viên hạt nhân Mizushima siêu cao đã được gói lại vào hộp. Lúc cất hộp đi, những nhân viên nghiên cứu khoa học đứng bên cạnh cô liền nói:
Đi nào, đi lập kế hoạch tiến hành thử nghiệm đảo hạt nhân trên sa mạc thôi.

Cả đoàn người lập tức náo loạn ùa đến sa mạc, ngay cả những người không ở trong nhóm thành lập tạm thời của Tô Hòa tại căn cứ thí nghiệm hạt nhân cũng vì tò mò mà đi qua theo.

Chín.



Tám.



...

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Dược Sư Trùng Sinh Năm 1979.