Chương 451: Tần nguyên tinh ranh


Vì suy nghĩ cho danh tiếng của mình, Tô Hòa quyết định phải cảnh tỉnh bà chủ.


Nếu mọi người muốn tôi làm người đại diện8 phát ngôn cho cá hộp, mượn danh tiếng của tôi để làm ăn tôi không có ý kiến gì, nhưng vẫn nên nói trước vài lời không phải thế3 này. Quan trọng nhất là chất lượng của cá hộp, mọi người phải đảm bảo chất lượng của đồ ăn không có vấn đề. Tôi và Cục An toàn9 vệ sinh thực phẩm tỉnh Đông Việt sẽ giám sát chặt hơn, những hộp thức ăn này phải được kiểm định khắt khe, không thể có vấn đề6 gì, nếu có, tôi sẽ tự mình báo án, có được không?


Bà chủ quán cơm bị giọng nói đột nhiên trở nên nghiêm túc của Tô Hò5a làm cho hoảng sợ, vội vàng vỗ ngực đảm bảo:
Không thành vấn đề, chúng tôi đều là những người làm ăn tử tế, làm được đồ hộp người trong nhà dám ăn, mới dám bán cho người ngoài, nếu không chính là hại người rồi? Hại người sẽ tổn hại âm đức! Giáo sư Tô cứ nói với Cục An toàn vệ sinh thực phẩm rằng chúng tôi tự nguyện tiếp nhận kiểm nghiệm!

Khi nói chuyện với Tô Hòa, ánh mắt Tần Nguyên không ngừng di chuyển trên người Tô Hòa, nói chính xác hơn, anh đang ngắm bụng Tô Hòa.

Nhìn cái gì đấy?
Tô Hòa phát hiện ra ánh mắt của Tần Nguyên.
Tần Nguyên cắn môi dưới nói:
Cũng được ba tháng rồi...


Mang vài món cá ở tỉnh Đông Việt về cho anh. Trước khi lên máy bay em mới mua đấy, có lẽ vẫn chưa nguội hẳn, về nhà hấp lại là ăn được, món cá của tiệm cơm này rất ngon, em ăn một lần, khi trở về bèn mua cho anh một ít. Tiếc rằng em vẫn chưa có cơ hội đi ăn đồ ăn sáng ở tỉnh Đông Việt...

Tần Nguyên còn tưởng Tô Hòa khoác một túi tài liệu về, không ngờ cô lại mang đồ ăn về cho anh, nghe được lời này, nụ cười trên khóe miệng không thể khép lại, nhưng ngoài miệng vẫn ra vẻ không cần thiết.

Đường xá xa xôi em còn mang theo những thứ này làm gì? Anh cũng có nhà ở tỉnh Đông Việt, nếu em muốn ăn, chờ một ngày rảnh rỗi, chúng ta đến tỉnh Đông Việt vài ngày, đến cảng Thanh Châu cũng được. Nhưng nhà ở cảng Thanh Châu của anh không rộng cho lắm, chỉ hơn 160 mét vuông, hai người chúng ta hình như hơi chật...

Tô Hòa:
...
Căn nhà 160 mét vuông cho hai người ở mà Tần Nguyên còn thấy chật?

Tần Nguyên, rốt cuộc anh có bao nhiêu căn nhà? Tỉnh Đông Việt có, cảng Thanh Châu cũng có, anh đừng nói với em là cảng Đông Úc và đảo Loan Loan cũng có đấy nhé.

Tần Nguyên sờ lỗ mũi, ngượng ngùng nói:
Thực ra anh cũng không nhớ rõ được là có bao nhiêu căn nhà, nhưng đúng là cảng Đông Úc có một căn, đảo Loan Loan thì chưa có. Em cũng biết tình hình chính trị nước ta đấy, anh mua nhà ở đảo Loan Loan thì có chút không thích hợp.

...
Bốn tiếng sau, Tô Hòa đáp chuyến bay xuống sân bay Yên Giao, Tần Nguyên đã đợi cô ở đó.
Thấy Tô Hòa xuống máy bay, Tần Nguyên vội cầm lấy chiếc túi trên lưng cô, quan tâm hỏi:
Em mang gì mà nặng vậy?


Dùng tấm lòng và lương tâm vào việc làm ăn, xưởng đồ hộp của mọi người nhất định có thể làm ăn phát đạt!

Nói đến đây, những gì Tô Hòa có thể dặn dò đều đã nói hết, cô đặt mười tệ lên bàn, nói với bà chủ quán cơm:
Tiền này mọi người phải lấy, khi mới bắt tay vào làm, mọi thứ đều cần đến tiền, hơn nữa đây là đồ tôi mang về cho người nhà ăn, không thể ăn chùa được. Nếu xưởng đồ hộp của mọi người ăn nên làm ra, khi đó hãy chiêu đãi tôi một bữa tiệc đầy cá, được chứ?

Nói xong, Tô Hòa không đợi bà chủ kịp từ chối, lập tức đeo túi lên rời đi, cô đi rất nhanh, khi bà chủ đuổi theo ra ngoài, cô đã đi được năm, sáu mươi mét. Bà chủ gọi với theo vài tiếng nhưng Tô Hòa không quay đầu lại, lúc ấy mới cầm mười tệ kia về quán cơm.

Được... giống như những gì hôm trước tôi đã trao đổi với Chủ tịch Trương và bí thư Diệp, mọi người phải nên tin tưởng khoa học. Nếu có vấn đề khó khăn không giải quyết được, không được tiếc tiền, phải tìm người chuyên nghiệp giải quyết, cũng cần cân nhắc thêm nhiều cách chế biến đồ hộp. Ví dụ như đồ hộp bán cho tỉnh Xuyên Thục, nhất định phải cay hơn một chút, nếu bán cho các tỉnh có khẩu vị thanh đạm hơn, nhất định không thể làm đồ có vị quá nặng, nếu cảm thấy mùi vị vẫn chưa tốt thì phải suy nghĩ xem cách chế biến thế nào, cố gắng thay đổi hương vị.


Bình thường cũng nên làm một vài phân tích về khẩu vị của người dân các khu vực khác nhau, sau đó điều chỉnh cho phù hợp, ngoài ra còn phải nâng cấp công nghệ và dây chuyền sản xuất... Nếu đưa mặt hàng này vào làm ăn lớn, nhất định phải không ngừng cải tiến công cụ sản xuất và chất lượng sản phẩm. Mọi người phải cân nhắc thật kỹ mấy vấn đề này, như thế việc gì cũng dễ làm hơn, dĩ nhiên, làm ăn lớn không giống buôn bán nhỏ lẻ, có rất nhiều vấn đề phải suy nghĩ cho thấu đáo.


Nếu có thời gian và hứng thú, tôi đề nghị nên đi học một khóa học về kinh doanh, nếu có thể thi đại học, tốt nhất nên nghiêm túc học đại học. Nếu thi không đỗ vẫn có thể đến các trung tâm giáo dục ngắn hạn học một khóa về phương pháp quản lý. Làm ăn không được nóng vội, phải đi từng bước, có vấn đề gì đều có thể đến Thanh Đại tìm tôi, tôi sẽ giới thiệu vài người tài giỏi trong lĩnh vực kinh doanh, để họ đến xưởng đồ hộp của mọi người.

Tô Hòa không nghĩ nhiều:
Đúng rồi, hơn ba tháng, bụng cũng lộ hết ra rồi.


Cơ thể Tô Hòa khỏe mạnh, ba đứa nhỏ lấy được đầy đủ dinh dưỡng, vì thế phụ nữ có thai ba tháng mới bắt đầu lộ bụng, còn Tô Hòa mới được hai tháng đã rõ bụng rồi, đến bây giờ thì y như người mang thai năm tháng vậy.

Khi còn ở căn cứ hải quân Nam Hải, chiếc bụng lớn của Tô Hòa khiến không ít các chiến sĩ hải quân lo lắng, chỉ sợ không may xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn, nhưng sau khi thấy Tô Hòa ôm một cái bụng lớn còn có thể di chuyển nhanh nhẹn, thậm chí còn nhanh hơn bọn họ, khi đó mới yên lòng.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Dược Sư Trùng Sinh Năm 1979.