Chương 453: Sinh viên bị ép buộc đến
-
Dược Sư Trùng Sinh Năm 1979
- Thủy Trường Đông
- 1256 chữ
- 2022-02-06 07:14:25
Dĩ nhiên, nếu các em xác định được phương hướng nghiên cứu rồi, tôi hy vọng mình không cần phải sửa lại nữa mà sẽ để cá8c em tiếp tục làm, cho đến khi em trở thành người đứng đầu trong lĩnh vực đó. Hãy nhớ, em phải là người đứng đầu!
3
Ba chữ
người đứng đầu
chính là trách nhiệm nặng nề đang đè lên vai những sinh viên này.
Tô Hòa lật một tờ9 giấy, hỏi:
Ngoại trừ những sinh viên của Học viện Công nghệ Thông tin, những người khác đều từ khoa Cơ khí đúng không6! Trong số các em, có người là sinh viên Thanh Đại, có người là sinh viên các trường khác, tôi nhớ hình như còn vài ngư5ời chưa về nước, muốn nhân cơ hội này tìm hiểu sơ qua về tình hình học thuật trong nước.
Các em và nghiên cứu sinh của Học viện Công nghệ Thông tin không giống nhau, mỗi người đều đã đạt được thành tựu nhất định trong việc nghiên cứu. Việc tìm hiểu hiện trạng của lĩnh vực nghiên cứu các em đã làm xong khi còn đang học đại học, vì thế tôi không sắp xếp riêng nữa. Danh sách sách cần đọc của các em hoàn toàn mới, chủ yếu liên quan đến Khoa học vật liệu, Vật lý và Toán học. Tin rằng trong khoảng thời gian này các em đã có những hiểu biết nhất định về phương pháp nghiên cứu của tôi, vì vậy phải hiểu hết những vấn đề về Khoa học vật liệu, Vật lý và Toán học.
Tô Hòa:
???
Cái gì? Sinh viên Đại học Khoa học Kỹ thuật Quốc phòng cũng đến? Tôi chưa từng nói sẽ nhận sinh viên của Đại học Khoa học Kỹ thuật Quốc phòng mà?
Lần này Tô Hòa thật sự mơ hồ, việc Sở trưởng của Học viện Công nghệ Thông tin đưa sinh viên đến đây cô còn có thể hiểu, dẫu sao việc nghiên cứu Internet là do cô đề xuất, các giáo sư của Học viện Công nghệ Thông tin còn đang tìm hiểu, trước mắt vẫn chưa có khả năng dẫn dắt sinh viên, còn Đại học Khoa học Kỹ thuật Quốc phòng định làm gì đây?
Mặc dù Tô Hòa đang nói nhưng tay không hề ngừng nghỉ, khoảng 1 phút sau khi nói xong, cô giao phần danh sách gồm mười tờ cho Bành Cẩm Trình.
Tô Hòa nói với Bành Cẩm Trình:
Những cuốn sách này đều có ở phòng Tài liệu của Khoa Cơ khí, nếu phòng tài liệu không có, em đến thư viện Thanh Đại thử xem. Nếu ở đó cũng không có, em viết một đơn xin mua hàng giao cho phòng kế toán, lấy kinh phí của nhóm dự án mua chỗ sách này về. Danh sách sách này bao gồm tất cả các kiến thức cơ bản mà các nghiên cứu sinh Khoa Cơ khí phải nắm vững, em cũng photo một bản đi, tháng sau đi du học mang theo, nghiên cứu những học thuật kinh điển này một cách cẩn thận và nghiêm túc, hy vọng một năm sau khi về nước, em có thể nộp cho tôi một bản luận văn khiến tôi hài lòng.
Tất cả các em sau khi nắm được kế hoạch đào tạo của mình rồi thì bắt tay ngay vào thực hiện đi, đừng chờ tôi giục các em, chỉ cần các em có thể hoàn thành nhiệm vụ tôi đề ra, mỗi ngày đều đi chơi cũng được, nếu như không làm được, hậu quả tự gánh lấy. Khoa Cơ khí không có chuyện gì nữa chứ, tôi còn phải đến Khoa Y học một lát, bên đó cũng có nghiên cứu sinh đang chờ tôi, tôi còn phải sắp xếp kế hoạch đào tạo cho họ. Bành Cẩm Trình, em giúp cô để ý bên này một chút, gần đây cô đều ở đây, có chuyện gì cứ gọi cho cô.
Đại học Khoa học Kỹ thuật Quốc phòng ở tận tỉnh Tương Nam xa xôi, sao hiệu trưởng bọn họ có thể đưa sinh viên đến tận đây?
Sinh viên nam kia cúi đầu nói:
Hiệu trưởng của chúng em nói đề tài nghiên cứu vũ khí mới do chính Giáo sư Tô đề ra, lẽ ra phải được thực hiện ở đại học Thanh Đại, nhưng không hiểu sao lại đến Đại học Khoa học Kỹ thuật Quốc phòng, nhưng việc này cũng không sao, Đại học Khoa học Kỹ thuật Quốc phòng rất thoải mái, có thể chuyển giao quỹ nghiên cứu cho Thanh Đại toàn quyền sử dụng, chỉ cần cuối đề tài đề tên Đại học Khoa học Kỹ thuật Quốc phòng là được.
Hiệu trưởng chúng em còn nói, phương diện nghiên cứu vũ khí mới ở Đại học Khoa học Kỹ thuật Quốc phòng còn nhiều thiếu sót, kém xa người tinh thông như Giáo sư Tô và giáo sư Vương Phù, mà cô còn là giáo sư của Đại học Khoa học Kỹ thuật Quốc phòng, vì thế hiệu trưởng nói chúng em đến thủ đô theo cô học nghiên cứu sinh!
Tô Hòa đứng dậy định đi, không ngờ có rất nhiều sinh viên đột nhiên đứng lên.
Tô Hòa khoát tay:
Các em ngồi xuống làm việc của mình đi, tuy nói tôi là giáo viên, các em là sinh viên, nhưng chúng ta không cần mấy hình thức xã giao này, chỉ cần khiêm nhường và biết tôn trọng tôi một chút là được rồi.
Một sinh viên có chất giọng người phương Nam nuốt nước miếng, nói:
Giáo sư Tô, em là sinh viên chuyên ngành nghiên cứu và phát triển vũ khí mới của Đại học Khoa học Kỹ thuật Quốc phòng. Hiệu trưởng của chúng em nói chúng em đến chỗ cô học, Đại học Khoa học Kỹ thuật Quốc phòng có 26 sinh viên, vì không đủ chỗ ngồi nên không đến, các bạn đều đang ở thư viện mà không có mặt tại đây.
Tô Hòa nghẹn lời, cái gì gọi là
không hiểu sao
?
Cái gì mà
Đại học Khoa học Kỹ thuật Quốc phòng rất thoải mái
?
Đề tài này vốn dĩ là của Thanh Đại, lại bị Đại học Khoa học Kỹ thuật Quốc phòng mặt dày cướp lấy cô không nói thì thôi, bây giờ họ không làm được đề tài này thì đẩy sinh viên đến Thanh Đại, không chỉ để Thanh Đại đào tạo sinh viên cho họ mà còn để Thanh Đại làm đề tài cho họ, cuối cùng đề tên Đại học Khoa học Kỹ thuật Quốc phòng lên sao?
Làm gì có chuyện dễ dàng như thế!
Tô Hòa sắp bị Đại học Khoa học Kỹ thuật Quốc phòng làm cho nổi giận rồi, cô hỏi Bành Cẩm Trình:
Giáo sư Vương biết chuyện này không?
Bành Cẩm Trình coi như là nhân chứng của việc
Đại học Khoa học Kỹ thuật Quốc phòng hẫng tay trên đề tài nghiên cứu của Thanh Đại
, đương nhiên biết những khúc mắc trong chuyện này, nhưng cậu cũng không nhiều lời, chỉ gật đầu rồi nói:
Giáo sư Vương biết, nhưng Giáo sư Vương Phù nói năm nay ông nhận nhiều nghiên cứu sinh, không thể dẫn dắt thêm được nữa, đành khổ cực cho Giáo sư Tô. Giáo sư Vương còn nói...
Bành Cẩm Trình ấp úng, không dám nói tiếp.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.