Chương 454: Giáo sư tô ma quỷ đến mức nào?
-
Dược Sư Trùng Sinh Năm 1979
- Thủy Trường Đông
- 1340 chữ
- 2022-02-06 07:14:23
Mấy sinh viên nam đứng lên, ngại ngùng nói:
Giáo sư Tô, chúng em là người của Viện Nghiên cứu Động cơ, viện sĩ Hàn Tấn và nhân viên nghiên 8cứu Trần Hạo đều đề cử chúng em đến đây học. Viện sĩ Hàn Tấn còn nói ông ấy rất thân với cô, bảo chúng em đi theo cô học tập nhiều điều hơn3, để sự nghiệp hàng không vũ trụ quốc gia được tỏa sáng.
Tô Hòa:
...
Dù lòng cô rất rất mệt, nhưng cô vẫn phải mỉm cười.9
Đây cũng là một vấn đề.
Lĩnh vực nghiên cứu của Bành Cẩm Trình là cơ khí học, nếu như đến quốc gia tương đối phát triển thì tất nhiên là nước M và nước D, hai quốc gia này thuộc đội đứng đầu trong lĩnh vực cơ khí học. Đội thứ hai là nước Y, nước P, nước J v.v… Nhưng quan hệ giữa nước M và nước Z không được tốt lắm, những năm gần đây xung đột càng ngày càng nhiều, nếu Bành Cẩm Trình vừa đến được vài ngày đã bị trục xuất trở về vậy chẳng bằng không đi.
Từ những năm đầu thế kỷ này, lĩnh vực cơ khí học của nước D đã rất phát triển nhưng Tô Hòa không có người quen ở nước D, không thể viết thư giới thiệu cho Bành Cẩm Trình. Đội thứ hai gồm nước P và nước Y, quan hệ giữa nước Z và nước P bình thường, quan hệ với nước Y cũng không được ổn định lắm... Bành Cẩm Trình nên du học ở đâu cũng là một vấn đề.
Một lát sau, Tô Hòa buông bút xuống, nói với Bành Cẩm Trình:
Chốc nữa cô sẽ tìm hiệu trưởng Vinh Dự báo cáo chuyện này, bởi vì chuyên ngành của sinh viên quá nhiều, chắc chắn không thể đưa tất cả đến Khoa Cơ khí được, còn phải nhờ Thanh Đại giải quyết hộ một ít. Cô nhớ bên khu chăm học của Thanh Đại còn vài tầng thí nghiệm vẫn chưa được đưa vào hoạt động, lúc đó Thanh Đại đã hứa rằng sẽ cho cô mượn vài lầu làm trung tâm nghiên cứu ung thư, kết quả cô chỉ mượn một tầng dùng để sản xuất Bách Dịch Tiêu, nếu mượn thêm vài tầng chắc chắn sẽ thông thoáng rộng rãi.
Đúng rồi, Bành Cẩm Trình, em bớt chút thời gian dẫn vài người đến khu đồ nội thất mua loại bàn chúng ta đang sử dụng, mua theo số lượng nghiên cứu sinh, sau đó mời người bên khu nội thất cho người mang đến lắp ráp. Em phải lên kế hoạch tính toán thích hợp, phân chia những người thuộc các chuyên ngành khác nhau vào các phòng thí nghiệm nghiên cứu khác nhau, nhớ thống kê thêm sinh viên Khoa Y Thanh Đại và Khoa Y Đại học Thủ đô mà chúng ta đã tuyển vào luôn. Đã có chỗ rồi thì cô cũng không muốn chạy khắp nơi nữa, ổn định nơi làm việc để tiết kiệm thời gian và sức lực.
Bành Cẩm Trình nhanh chóng ghi nhớ những chuyện Tô Hòa đã giao cho mình, sau đó hỏi tiếp:
Giáo sư Tô, lần xuất ngoại này em nên đi đâu mới tốt ạ? Bây giờ tình hình thế giới không được ổn định lắm, tự em không quyết định được.
Tuy rằng ngôn ngữ nước Y là ngôn ngữ thông dụng của thế giới nhưng cũng không có nghĩa rằng tất cả mọi người đều sẽ sử dụng. Cho dù sau khi Bành Cẩm Trình đến nước D có thể dùng tiếng nước Y giao lưu với các giáo sư, bạn bè nhưng cũng không thể lúc nào cũng dính lấy giáo sư, bạn bè được. Nếu muốn ra ngoài mua đồ vật gì đó thì không tiện.
Hay là vậy đi, cô sẽ nghĩ cách giúp em, cố gắng đưa em đến quốc gia sử dụng tiếng Y, em thấy thế nào?
Tô Hòa ngẫm nghĩ rồi nói với những sinh viên trong văn phòng:
Cô không có suy nghĩ sính ngoại, cũng không chủ trương các em sính ngoại nhưng cô mong rằng mỗi người các em đều có thể thành thạo một loại ngôn ngữ. Ngôn ngữ là cách để hiểu quốc gia khác, là chìa khóa và cầu nối giữa các chủng tộc, nếu muốn bản thân trở nên uyên bác thì ngôn ngữ khác là con đường các em phải đi. Nếu có thể thành thạo nhiều loại ngôn ngữ, vậy thì rất tốt, cho dù sau này đi du lịch vòng quanh thế giới cũng không cần lo lắng chuyện ngôn ngữ.
Cô biết rồi, lát nữa cô sẽ đưa danh sách các cuốn sách cho các em, nhưng một khi đã tham gia vào nhóm nghiên cứu của cô thì yêu c6ầu và quyền lợi của mỗi người đều như nhau. Còn sinh viên nào từ nơi khác đến nữa không?
Tô Hòa hỏi.
Bành Cẩm Trình lật vở, lắc đầ5u nói:
Ngoài sinh viên Khoa Y của Đại học Thủ đô và Thanh Đại ra thì không có nghiên cứu sinh khác. Nhưng Giáo sư Tô, năm nay nhóm nghiên cứu sinh của chúng ta đã tuyển quá nhiều người, cô xem thử xem có nên tìm nơi nào bố trí không? Bàn không có chỗ mở, có rất nhiều người không có bàn để ngồi, chỉ có thể chạy đến thư viện hoặc khu dạy học tìm chỗ.
Tô Hòa vừa lên danh sách các loại sách cho kế hoạch đào tạo vừa nghĩ cách, những sinh viên đó thì mòn mỏi chờ Tô Hòa đưa ra biện pháp giải quyết.
Hay là cô tìm giáo sư khác xem họ có đề nghị nào không, tốt nhất vẫn nên đi nước D, phong cách nghiên cứu của nước D rất thực tế, cũng rất chặt chẽ, rất tốt cho em.
Tô Hòa khuyên.
Bành Cẩm Trình hơi ngại ngùng:
Nhưng em không biết tiếng nước D.... Nếu đến nước Y có lẽ sẽ không phát sinh nhiều vấn đề lắm.
Tô Hòa:
...
Đây đúng thật là một vấn đề!
Cho nên yêu cầu của nhóm nghiên cứu chúng ta sẽ thêm một điều nhé, cô sẽ tìm giáo sư Vương Bồi Phong ở Khoa Ngoại ngữ để thầy ấy tìm vài người đứng ra mở lớp dạy một vài ngôn ngữ cho các em. Tiếng Y là môn bắt buộc đối với tất cả sinh viên trong nhóm nghiên cứu. Đến lúc đó, môn thi tiếng Y cũng sẽ được thêm vào kỳ thi đánh giá hàng tháng. Sau này sẽ nói cụ thể hơn, còn bây giờ các em cứ chuẩn bị sẵn sàng trước đi. Nếu mọi người thừa tinh lực thì có thể đến Khoa Ngoại ngữ tham dự các lớp học và cố gắng cải thiện bản thân.
Tất cả nghiên cứu sinh năm nhất trong văn phòng đều ngơ ngẩn.
Mỗi tháng bảy quyển sách đã áp lực muốn chết rồi, bây giờ Tô Hòa lại muốn họ học thêm một ngôn ngữ nữa, ai mà thừa tinh lực cho nổi?
Tô Hòa đã liệt xong các loại sách cần dùng, cũng liệt kê xong danh sách các loại sách dành cho sinh viên Khoa Y Thanh Đại và Đại học Thủ Đô, bấy giờ mới rời khỏi văn phòng Khoa Cơ khí, đi đến khu hành chính Thanh Đại. Cô muốn bàn luận vấn đề sắp xếp sinh viên với Vinh Dự.
Tô Hòa vừa đi, sinh viên trong phòng lập tức vỡ òa, mặt ai cũng trắng bệch.
Một sinh viên nam chẻ tóc hai mái hỏi Bành Cẩm Trình:
Anh Bành, yêu cầu của Giáo sư Tô nghiêm khắc lắm không anh? Là nghiêm khắc thật hay chỉ hù dọa chúng em thôi?
Những người khác đều nhìn Bành Cẩm Trình với vẻ đầy mong chờ, ai cũng cực kỳ sốt ruột.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.