Chương 59: LÝ THỤC PHÂN TỨC GIẬN


Chu Thành vốn chỉ định xem những nhà dân ở dưới chân núi đã ngủ chưa, để đêm còn đi trộm ít rượu thịt, để ăn tạm qua Tết, chẳng may lại nhìn thấy kh8oảnh khắc Tô Hòa khắc xong trận ở trên khúc gỗ táo bị sét đánh.


Đù móa, năm mới thật sự có nàng tiên hạ phàm à…

Tô Kiến Quốc nhìn chằm chằm mặt Tô Hòa một lúc, bỗng rầu rĩ uống một hớp rượu:
Mau ăn đi, ăn xong còn đi ngủ sớm, mai sẽ bận rộn lắm đấy!

Lý Thục Phân không hiểu sự rầu rĩ của Tô Kiến Quốc là do đâu, nhưng bà cũng không hỏi nhiều, chỉ vui vẻ bảo Lý Kiều Kiều ăn nhiều vào rồi sắp xếp cho Lý Kiều Kiều ngủ ở trong phòng Tô Hòa, sau đó mới đi vào bếp rửa bát và chuẩn bị đi ngủ.
Tô Kiến Quốc còn nói:
Bà cũng không phải không biết tính mẹ tôi, nếu trong nhà này không có chuyện ma quỷ, thì bà ấy có chịu về nhà cũ không? Vậy bà có nghĩ tới chuyện, vì sao lúc ấy mẹ tôi, nhà Chí Quốc, nhà Vệ Quốc đều nói trong nhà này có ma, mà còn nói rất chân thực. Nhưng sau khi chúng ta chuyển về thì lại chẳng có gì cả?

Lý Thục Phân nghe Tô Kiến Quốc nói mà choáng váng, bà nghĩ mãi vẫn không thông nên đành nói:
Ông có gì muốn nói cứ việc nói thẳng, đừng có giả ngây giả dại để lừa tôi.

Chu Thành ngơ ngẩ3n bởi cảnh tượng vượt quá sức tưởng tượng đó, chiếc ống nhòm trong tay rơi bộp xuống dưới đất, ống kính bị nứt mất một đường.
Tô Hòa đưa kh9úc gỗ táo bị sét đánh màu vàng kim cho Lý Kiến Thiết, còn dặn dò thêm:
Anh nhất định phải cất kỹ thứ này trên người, dù trên đường có xảy ra cái g6ì, anh đều không được để ý đến. Có người gọi tên anh, anh cũng không được thưa, cho dù có người vỗ vai thì cũng không được quay đầu lại, cứ đi thẳn5g về phía trước là được. Sau khi về đến nhà thì đi vào nhà vệ sinh ngồi đợi một lát. Nếu nghe thấy bên ngoài có gió thổi, thì khi nào gió ngừng anh mới được về phòng, còn nếu có tiếng sét đánh, thì cũng đợi hết sấm sét rồi mới về, nhớ chưa?

Lý Kiến Thiết nửa tin nửa ngờ nhận lấy khúc gỗ táo bị sét đánh bỏ vào trong túi áo, gật đầu:
Được, anh nhớ kỹ rồi.
Thật ra anh ta vẫn không tin tưởng những gì Tô Hòa nói lắm.
Vì có việc này ngăn cách, nên nửa sau bữa cơm không còn vui vẻ, thoải mái như ban đầu nữa, Lý Vệ Quân và Lý Kiến Thiết vội vàng ăn mấy miếng rồi rủ nhau ra về.

Thục Phân, bà còn nhớ lúc trước người trong thôn đồn căn nhà này có ma là từ khi nào không?

Lý Thục Phân trợn mắt:
Con gái tôi vừa mới về tối hôm trước, sáng hôm sau mẹ ông đã mò tới nhà nói nhà này có ma, nhất quyết đòi chúng ta đổi lại nhà.

Đợi Lý Vệ Quân và Lý Kiến Thiết đi rồi, Lý Thục Phân có một bụng nghi vấn mới hỏi Tô Hòa:
Bé Hòa, những gì con vừa nói có phải thật không? Mẹ nghe thấy nó huyền bí, không phải là trò đùa con học được ở đâu xong mang về dọa người đấy chứ?

Tô Hòa gắp một miếng bánh bơ ngàn lớp, cắn một miếng vỏ bánh giòn xốp, trả lời mập mờ:
Là thật hay đùa thì đợi lần sau gặp lại bác con và anh họ, mẹ hỏi mấy câu là được mà.

Trước khi ngủ, Lý Thục Phân hỏi Tô Kiến Quốc đang thở dài liên tục:
Có phải ông rảnh rỗi suốt ngày nên giở chứng không? Hai mẹ con tôi hầu hạ ông đủ thứ, mà ông vẫn không hài lòng là sao? Trên bàn cơm ông trưng cái mặt thối đấy ra cho ai xem? Ông cố ý làm xấu mặt mẹ con tôi trước mặt cháu gái tôi phải không?

Tô Kiến Quốc bực bội xoay người, nói sự nghi ngờ của mình cho Lý Thục Phân.

Ban đầu khi con bé Hòa chưa về, mẹ tôi ở nhà mới vẫn bình yên, không có chuyện gì cả. Nhưng nó vừa về đến nơi, nhà mới đã có ma. Sau này chúng ta ở trong nhà mới, con ma đó lại ngoan ngoãn ngay. Bà không thấy có gì kỳ lạ à?


Cuối cùng lúc này Lý Thục Phân đã nghe hiểu, bà lập tức cất cao giọng, trợn mắt mắng chồng:
Tô Kiến Quốc, ông có ý gì? Ông nghi ngờ con gái tôi hại mẹ ông, hại em trai, em dâu ông, hại cháu trai, cháu gái ông, có đúng vậy không?


Tô Kiến Quốc vội vàng che miệng Lý Thục Phân lại:
Trước kia tôi cũng có nghĩ tới chuyện này nhưng vì nó quá nhảm nhí, nên chính tôi cũng không dám tin. Nhưng vừa rồi bé Hòa nói với anh trai bà thế nào? Nó nói nó ở Long Thành quen biết một người kỳ lạ, học được một chút bản lĩnh, tôi mới cảm thấy việc ma quỷ trong căn nhà này lúc trước là kỳ lạ. Haiz, nói cho cùng con bé Hòa vẫn xa cách với người nhà họ Tô. Lúc trước nó đuổi bà nội nó đi, không có chút tình cảm nào cả. Vậy mà hôm nay lại giữ anh vợ và Kiến Thiết ở lại.

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Dược Sư Trùng Sinh Năm 1979.