Chương 61: CHU THÀNH BỊ HÙ DỌA



Vứt đám của nợ vô tích sự này xuống dưới gầm cầu đi, những đứa còn lại thì mau chóng đi theo tao, nhân lúc còn sớm rời khỏi cái nơi q8uỷ quái này. Ở đây lâu ai biết sẽ gặp phải những chuyện chết tiệt gì!


Chu Thành hung dữ nói xong những lời ấy, nhưng thực tế3 da đầu hắn ta đã run lên từ lâu, đám tóc ở trên đầu đã dựng đứng hết cả rồi.


Lý Vệ Quân lại nhất quyết không chịu cầm tiền về, cứ ấn tiền vào trong tay Tô Hòa, Tô Hòa mỉm cười bỏ tiền vào trong túi. Cô cản được một kiếp nạn cho Lý Kiến Thiết, chỉ có nhận tiền của nhà họ mới có thể cắt đứt mối nhân quả giữa Lý Kiến Thiết và Ngưu Diễm Diễm, bằng không dù là cô giúp đỡ người khác, nhưng tội vạ bao nhiêu lại tính hết lên cô.
Thấy Tô Hòa nhận lấy tiền rồi, lúc này, Lý Vệ Quân mới lắp bắp kể lại những chuyện xảy ra đêm hôm qua.

Trên đường về nhà, anh và Kiến Thiết thật sự gặp phải hồn ma Ngưu Diễm Diễm! Ngưu Diễm Diễm luôn gọi Kiến Thiết xuống dưới đó với nó. Nếu không có khúc gỗ táo hộ mệnh bé Hòa đưa cho Kiến Thiết, sợ là anh và Kiến Thiết đã mất mạng cả rồi.

Luồng sáng màu xanh lam và luồng sáng màu trắng chói mắt lóe lên… Lý Vệ Quân dùng sức đẩy mạnh vào lưng Lý Kiến Thiết, để đẩy anh ra thật xa, vì ông cảm thấy kiểu gì mình cũng bị sấm sét đánh chết.
Nhưng chuyện khiến người ta không tin được đã xảy ra. Sau khi tia sét dài năm sáu mét đánh xuống, lại bị khúc gỗ táo chỉ to cỡ nửa ngón cái của người trưởng thành hấp thu hết. Luồng sáng bao lấy hồn ma Ngưu Diễm Diễm lóe ra tia lửa điện, khiến Ngưu Diễm Diễm bị nhốt ở trong phải hét ầm lên, tiếng sau thảm thiết hơn tiếng trước. Cứ nơi nào bị lưới vàng bao lại thì đều bốc khói xanh, mà lưới vàng vẫn còn đang thu nhỏ dần.
Trong ánh mắt hoảng sợ của hai bố con Lý Vệ Quân và Lý Kiến Thiết, lưới vàng chui vào trong khúc gỗ táo bị sét đánh, hồn ma bị tia sét đốt cháy thành một luồng khói xanh tan biến khỏi trời đất. Những tia sấm sét cuồn cuộn trên trời cũng dần tan ra, mây tan trăng sáng.
Lý Vệ Quân vừa vào cửa đã móc tiền ra nhét vào tay Tô Hòa khiến Lý Thục Phân sợ đến mức run cả tay, làm chiếc thìa đang múc nhân bánh chọc thủng cả vỏ sủi cảo.
Miêu Xảo Trân đứng bên khóc đến mức không thở nổi, hai con mắt đã sưng to như quả hạch đào, không biết bà khóc vì tiếc tiền hay là vì nguyên nhân gì khác.
Lý Thục Phân ngạc nhiên hỏi:
Anh cả, chị dâu, hai người làm sao vậy? Nhà em không thiếu tiền, anh chị mau cầm tiền lại đi!

Đầu cầu bắc qua sông Mã Hà, Lý Vệ Q9uân đang liều mạng kéo Lý Kiến Thiết chạy về phía trước, nhưng dưới chân ông lại như bị người kéo lại bằng vô số thừng cỏ, mỗi một bư6ớc đi đều phải lảo đảo một lúc, làn gió lạnh lẽo phía sau lưng như những thanh đao đâm thẳng vào trong xương tủy.
Lý Vệ Quân 5bị ép đến nỗi tức giận giật lấy khúc gỗ táo bị sét đánh trong tay Lý Kiến Thiết, ném mạnh khúc gỗ về phía hồn ma Ngưu Diễm Diễm. Một vệt sáng màu vàng rực rỡ bay ra từ trong khúc gỗ táo bị sét đánh, bao bọc cả hồn ma Ngưu Diễm Diễm lại, khiến cô ta không thể động đậy được. Sức mạnh sấm sét được tích trữ trên bầu trời cuối cùng cũng giảm bớt.

Bụp…


Hôm nay là Giao thừa, nhà nào cũng bận việc từ sáng sớm, nhưng qua buổi trưa thì lại rảnh rỗi. Phụ nữ và trẻ em ngồi quây quần trước mâm gói sủi cảo, chuẩn bị cơm tất niên. Cánh đàn ông hết bận làm việc nặng trong nhà mình xong thì xách điếu cày đi sang hàng xóm nói chuyện phiếm. Lúc này, những dây pháo đỏ rực cũng đã được treo lên.
Ở nhà họ Tô, vì Tô Kiến Quốc không thể xuống giường đi lại nên Lý Thục Phân bê hết đồ làm sủi cảo vào phòng Tô Kiến Quốc, bốn người ngồi ở chỗ đầu giường gần lò sưởi làm sủi cảo.
Lý Vệ Quân vẫn còn sợ hãi đứng dậy, nương theo ánh trăng nhặt khúc gỗ táo bị sét đánh lên, cầm bằng cả hai tay, quan sát tỉ mỉ dưới ánh trăng sáng tỏ trên bầu trời, càng cảm thấy chuyện gặp được tối nay quá ly kỳ, chẳng khác nào một giấc mộng.
Bỏ khúc gỗ táo vào trong túi áo, Lý Vệ Quân vỗ vai Lý Kiến Thiết, nói:
Đừng nghĩ nữa, đi về ngủ một giấc đi, sáng mai tỉnh lại thì sẽ không còn chuyện gì nữa.

Lý Kiến Thiết nán lại một lúc, dùng mu bàn tay lau nước mắt trên khóe mắt, lặng lẽ đi theo Lý Vệ Quân vào trong thôn.
Sủi cảo Lý Thục Phân gói là ngon nhất, da mỏng nhân nhiều, chẳng qua trông không đẹp thôi. Liếc sang chỗ sủi cảo của Lý Kiều Kiều đến làm giúp thì ngược lại hoàn toàn, da dày nhân ít, khiến Tô Hòa phải cười mắng
gian thương
, sắp gói sủi cảo thành cục mì rồi. Còn như Tô Kiến Quốc… ông chỉ đơn thuần là tham dự chung cho vui thôi, hình dạng của mấy cái sủi cảo phải nói là vô cùng thê thảm, còn không xứng với một chữ xấu!
Tay nghề làm sủi cảo của Tô Hòa rất tinh tế, vượt xa trình độ của mọi người, chẳng mấy chốc đã bị Lý Kiều Kiều ghen ghét đuổi đi cán vỏ, nhưng mà cô cũng không để ý. Dù sao làm gì cũng là làm, gói sủi cảo và cán vỏ sủi cảo cũng không khó hơn nhau là mấy. Cô hưởng thụ không khí ấm áp khi người một nhà tụ tập lại một chỗ làm việc, nói chuyện với nhau.
Sủi cảo còn chưa gói xong, Lý Vệ Quân và Miêu Xảo Trân đã hốt hoảng đi vào.
Lý Thục Phân nghe thấy chuyện huyền bí đó, thì kinh ngạc trợn mắt hỏi Lý Vệ Quân:
Thật ạ? Anh và Kiến Thiết thật sự gặp phải ma à?


Lý Vệ Quân nhắm mắt lại nghĩ đến chuyện xảy ra đêm qua, sợ đến mức phải rùng mình, trong lòng vẫn còn chưa hết sợ:
Ừ, may có khúc gỗ táo bé Hòa cho dẫn sấm sét tới, đánh tan hồn ma thành khói bụi. Sáng sớm hôm nay bọn anh mới biết là ngày hôm qua quan tài con gái nhà họ Ngưu cũng bị sét đánh, thi thể bị thiêu cháy đen sì. Người trong thôn đều nói là nhà họ Ngưu làm quá nhiều việc xấu, bị trời phạt, nên không ai sẵn lòng sang giúp đỡ. Vừa qua buổi trưa, người nhà họ Ngưu đã chôn cất cỗ quan tài bị sét đánh cháy đen rồi, ngay cả bia mộ cũng không có…


Miêu Xảo Trân nước mắt ròng ròng hỏi Tô Hòa:
Bé Hòa, hôm nay sau khi tỉnh dậy, anh họ cháu cứ như người mất mất hồn, cháu xem có phải là do sợ quá nên hồn phách chạy mất không? Nhà họ Ngưu đúng là tạo nghiệp mà. Trước kia, bác còn cảm thấy là nhà họ Ngưu làm liên lụy con gái, không ngờ con bé kia còn quá đáng hơn, không đính hôn cũng chẳng kết hôn, nó quấn lấy Kiến Thiết là có ý gì? Đáng đời nó gặp phải báo ứng!

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Dược Sư Trùng Sinh Năm 1979.