Chương 75: LÝ KIẾN THIẾT KHÔNG CAM LÒNG


Lý Thục Phân nói rất kiên quyết.

Lý Kiến Thiết liên tục cười khổ:
Cô, không liên quan đến cô ấy. Nguyên nhân là do cháu 8thôi.



Do cháu?

Lý Thục Phân bỗng cao giọng, hai con mắt hừng hực lửa tò mò, nói như súng liên thanh:
Kiến Th3iết, cháu nói với cô đi. Có phải cháu vừa ý con gái nhà nào không?


Cô nói với cháu này. Điều kiện nhà mình tuy bình th9ường, nhưng tuyệt đối không tệ đâu! Cháu đừng có nghe con bé Kiều Kiều chết tiệt kia nói linh tinh. Con bé đó chỉ được cái lỗ mã6ng! Nếu cháu muốn đổi xe đạp thì nói với cô một tiếng. Cô sẽ mua cho cháu. Chỉ cần cháu thật sự thích cô gái nào đó, đừng nói là5 xe đạp, cho dù là quạt điện cô cũng mua bằng được cho cháu!

Lý Thục Phân rất thân với cháu trai, cháu gái nhà mẹ đẻ. Mấy năm trước bà không có tiền, dù có lòng muốn giúp đỡ các cháu cũng không thể. Nhưng bây giờ đã khác, bà có tiền, có một cô con gái rất biết kiếm tiền. Ý nghĩ muốn giúp cháu trai cháu gái lại bùng lên.

Cô, không phải mà!

Lý Kiến Thiết bị Lý Thục Phân hiểu lầm nên nôn nóng vò đầu, đành nói thật:
Cô à, do cháu nhìn Kiều Kiều đi theo học hỏi em họ. Dù cháu không biết hai người đó có thể làm được gì nhưng cháu tin vào bản lĩnh của em họ!


Đầu óc em họ thông minh, làm việc thì linh hoạt. Kiều Kiều đi theo con bé chắc chắn sẽ không phải chịu thiệt thòi. Cháu lớn hơn Kiều Kiều và em họ, là một người đàn ông thực thụ. Nhưng hóa ra người không có bản lĩnh là cháu. Vì vậy cháu rất buồn lòng.

Lý Thục Phân:
...
Bà không nói được gì luôn.
Lý Thục Phân rất muốn bổ não cháu trai nhà mẹ đẻ xem trong đó có gì?

Kiến Thiết à, cô nói cháu này, cháu không thể ước cái gì nó lớn hơn được sao? Cháu biết Kiều Kiều muốn gì không? Con bé muốn trở thành ông trùm bít tất. Con bé muốn mang bít tất do mình dệt bán cho tất cả mọi người trên cả nước đi. Con bé còn muốn bán cho cả người nước ngoài nữa đó! Còn cháu thì sao?

Lý Thục Phân cảm thấy đau đầu. Bà suy nghĩ rất lâu vẫn không hiểu Kiến Thiết có ý gì, bởi vậy bà chẹp miệng, sâu xa hỏi cháu trai nhà mẹ đẻ:
Kiến Thiết, vậy cháu thích cái gì?


Cháu thích nấu ăn!

Lý Kiến Thiết trả lời kiên quyết, sợ Lý Thục Phân không tin nên anh còn cố ý nói thêm:
Cháu rất thích nấu ăn, nấu mọi loại đồ ăn, làm đủ các loại bánh. Cháu đều thích hết!


Cháu cũng muốn được em họ chỉ dẫn xem cháu làm được gì! Nhưng nếu giống như Kiều Kiều nói, đến lúc cháu kết hôn, ngay cả xe đạp mà con bé cũng phải bỏ tiền mua thì mặt mũi cháu ném đi đâu đây?

Lý Kiến Thiết giữ lấy tay Lý Thục Phân, không ngừng kể khổ:
Cô à, cháu có hai cô em gái giỏi như này, cháu cảm thấy rất áp lực! Cháu cũng muốn tìm một công việc mà cháu giỏi, có thể không kiếm được nhiều tiền nhưng cũng thoát khỏi xó núi này!


Cháu không có dã tâm như Kiều Kiều, cháu cũng không hy vọng xa vời sẽ định cư ở Long Thành. Cháu chỉ hy vọng có thể rời khỏi thôn núi, trở thành một người thành phố cũng được! Cháu làm nông nên biết việc nhà nông khổ thế nào. Bởi vậy cháu không muốn sau này con cháu cũng phải làm nông giống cháu...

Lý Thục Phân chọc vào trán Lý Kiến Thiết, chỉ sợ rèn sắt không thành thép nói:
Cháu muốn trở thành đầu bếp? Đầu bếp thì có cái gì ghê gớm chứ. Cháu mau nghĩ lại đi, sau đó bàn bạc cẩn thận. Chờ cháu nghĩ thông thì đi hỏi em họ. Con bé chắc chắn sẽ giúp cháu!



Cô à, làm đầu bếp thì có gì không tốt chứ? Kiều Kiều muốn bán bít tất cho cả nước, còn cháu muốn nấu đồ ăn cho người cả nước ăn đó! Kiều Kiều muốn bán tất cho người nước ngoài, cháu cũng muốn bán cơm cháu làm cho họ! Chí hướng của cháu đâu có nhỏ chứ...


Lý Thục Phân rất muốn khen ngợi sự kiêu ngạo tận trời của cháu trai ruột, bà chỉ lên nóc nhà hỏi:
Cháu giỏi nhỉ? Sao không lên trời luôn đi? Kiều Kiều muốn mở xưởng dệt bít tất. Con bé chỉ cần thiết kế họa tiết của tất, mua đầy đủ nguyên liệu, thuê người làm là có thể dệt thành tất. Nhưng cái cháu muốn làm là đầu bếp đấy!



Cháu muốn bán cơm cho người cả nước ăn ấy hả? Giữa ban ngày ban mặt, cháu mơ mộng vừa thôi!



Cả nước có bao nhiêu cái miệng cháu biết không?



Mỗi người ăn một bát thì cháu nấu bao nhiêu mới đủ? Cháu không mệt chết mới lạ đó! Cháu mau chóng nghĩ lại đi. Nếu con bé Hòa biết lý tưởng của cháu thế này, cô nghĩ con bé sẽ vừa cười vừa cào tường luôn ấy!

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Dược Sư Trùng Sinh Năm 1979.