Chương 77: NỔI DANH Ở THỦ ĐÔ
-
Dược Sư Trùng Sinh Năm 1979
- Thủy Trường Đông
- 1303 chữ
- 2021-12-31 05:38:21
Bộ trưởng Cố, ông đừng lo lắng. Chắc chắn không chỉ tôi nghĩ vậy. Mấy vị ở Đại học Thủ đô mà biết tin này còn chạy nhanh hơn tôi đấy! Đúng r8ồi, lão Hạ này, ông xem hay là chúng ta đánh tiếng với bên trên, nhân tài như này sao quốc gia có thể bỏ qua?
Mắt Hạ Thuần Phong sá3ng lên, hoàn toàn tán thành lời đề nghị của Cố Chính Sinh:
Được. Ông liên hệ với hai ông già ở Đại học Thủ đô trước đi. Tôi sẽ nói chuyện v9ới bên trên. Lại có một vị chuyên gia bậc nhất của Đông y rồi, ha ha ha ha ha ha ha...
Trương Khánh Dân run một cái, điện thoại rơi trên mặt bàn, cúp máy. Ông lập tức gọi lại, tim đập thình thịch, giọng run run:
Ông Trần, người ông nói là Tô Hòa phải không? Ông nói Bộ trưởng Cố, có phải là người đến tìm Tô Hòa lấy thuốc vào hai ngày trước không?
Trần Nhầm:
Chính là cô ấy! Con trai của Bộ trưởng Cố bị bệnh nặng hấp hối. Mấy vị chuyên gia hàng đầu cùng hội chẩn nhưng không thể tìm ra phương án điều trị thích hợp. Nếu không phải cô Tô tặng thuốc mang về thì con trai của Bộ trưởng Cố không thể tỉnh nhanh như thế!
Bây giờ bỗng có một người xuất hiện, dùng Đông y để chữa khỏi căn bệnh mà Tây y bó tay thì sao ông không vui được chứ?
Cố Chính Sinh biết trong lòng Hạ Thuần Phong ấm ức nên nghe tiếng cười ông ấy, ông bĩu môi, nói nhỏ với ông Cố:
Ông nhìn lão Hạ kìa, cái đuôi bị đè nén nhiều năm như vậy giờ lại vểnh lên kìa...
Ngoài giới y học, rất nhiều ông trùm giới kinh doanh, ông lớn giới quân chính() ở thủ đô đều nghe được tin tức này. Người quen biết với nhà họ Cố thì gọi điện thoại thẳng tới nhà ông cụ Cố. Người không quen thì tranh thủ thời gian mua quà cáp đến bệnh viện Quân khu Thủ đô thăm hỏi bệnh tình của Cố Trường Tranh. Mặc dù trên danh nghĩa là hỏi thăm nhưng thực tế họ làm thế đều vì muốn kiểm chứng tin tức đó là thật hay giả.
() Quân chính: quân sự và chính trị.
Đám chuyên gia hàng đầu lẳng lặng lấy thuốc trợ tim có hiệu quả nhanh chóng. Bọn họ cần bình tĩnh lại chút.
Một vị chuyên gia hàng đầu ở Đại học Thủ đô yên lặng đi tới phòng Trưởng khoa Ngoại Thần kinh gọi điện thoại cho Trương Khánh Dân.
Mà ông Cố bị bức hiếp bởi một đám chuyên gia giới y học trong nước đành khai hết mọi chuyện liên quan tới Tô Hòa.
Người tặng thuốc tuổi không lớn, chỉ tầm hai mươi tuổi. Tôi nghe nói cô ấy vẫn đang học ở khoa Y Đại học Long Thành, hoàn cảnh gia đình cũng bình thường. Nhà cô ấy làm nông, nhưng y thuật của cô ấy không tầm thường. Phương thuốc là cô ấy tự viết, thuốc thì tôi cũng nhìn cô ấy sắc. Tôi viết địa chỉ của cô ấy cho mọi người. Mọi người có thể tới hỏi thăm kiểm chứng. Người nhà cô ấy rất thân thiện...
Tiếng cười sang sảng của Hạ Thuần Phong đã b6iểu lộ tâm trạng ông đang vui thế nào.
Mặc dù Hạ Thuần Phong cũng là chuyên gia hàng đầu nhưng vì ông tập trung vào Đông y chứ không5 phải là Tây y như phần lớn các chuyên gia trong ngành y học khác. Bởi vậy, ông luôn bị người đè lên đầu. Thậm chí có vài vị chuyên gia hàng đầu tỏ thái độ nói Đông y là phản khoa học, là bánh bao tẩm máu người, là chủ nghĩa kinh nghiệm. Điều này khiến ông vô cùng tức giận.
Mấy vị chuyên gia hàng đầu bên Tây y và phe phái của họ gồm các học trò như gặp phải địch, vừa nghe tin đã chạy tới bệnh viện Quân khu Thủ đô để tận mắt nhìn kết quả xét nghiệm của Cố Trường Tranh mấy ngày này.
Còn những vị chuyên gia hàng đầu bên Đông y lại thở phào nhẹ nhõm. Không ít các chuyên gia có tuổi còn đặc biệt diện quần áo mới, vui vẻ ra mặt chạy tới bệnh viện, ai ai cũng tràn đầy tinh thần.
Mặc dù cách nói này có hơi phiến diện nhưng tại khoa Ngoại Thần kinh, vị này là đỉnh cao của giới y học... Chỗ dựa lớn như thế, ôm chặt càng sớm càng tốt!
Nhất thời, các bên đều rục rịch hành động.
Không ai muốn bỏ lỡ một người tài giỏi có y thuật cao siêu, nhất là khi người tài giỏi đột nhiên xuất hiện này còn chữa khỏi bệnh mà hai vị chuyên gia y học hàng đầu là Cố Chính Sinh và Hạ Thuần Phong không thể chữa khỏi... Điều này nói lên cái gì?
Câu trả lời rất đơn giản. Điều này chứng minh vị cao thủ đột nhiên xuất hiện này có y thuật cao siêu hơn Cố Chính Sinh và Hạ Thuần Phong.
Vị chuyên gia gọi điện thoại chính là ông bạn già ở Đại học Thủ đô mà Trương Khánh Dân từng nhắc với Tô Hòa - Trần Nhâm. Đây là ngôi sao sáng trong giới y học trong nước, một vị chuyên gia Tây y thuộc hàng tài giỏi nhất nước.
Ông Trương à, Đại học Long Thành của ông lợi hại như vậy từ bao giờ thế? Thế mà giấu một nhân tài y học trẻ tuổi!
Đầu bên kia điện thoại, Trương Khánh Dân đơ người:
Này? Ông Trần à, ông chưa tỉnh ngủ hả? Giữa ban ngày nói mớ cái gì đó? Trình độ Đông y ở Đại học Long Thành như thế nào tôi biết rõ hơn ông. Mấy sinh viên kia không đi hạ độc hại người đã tốt lắm rồi. Nếu có nhân tài thì tôi phải biết rồi.
Trần Nhâm còn lâu mới tin Trương Khánh Dân, ông xì mũi coi thường nói:
Ông cứ giả vờ đi. Ông cứ giả vờ với tôi đi! Bộ trưởng Cố nói hết rồi. Chính ông là người dẫn ông ấy đi tìm nhân tài Đông y kia đấy! Trình độ Đông y ở Đại học Long Thành thế nào ông còn chê nữa hả? Lừa quỷ à? Người đáng trách là ông đó!
Ông Cố mỉm cười không nói. Chuyện các chuyên gia hàng đầu trong ngành y này kết phe phái cạnh tranh ông cũng biết. Nhưng từ trước đến nay ông và ông cụ Cố luôn giữ vững lập trường. Đó là kiên quyết không đứng về phe nào. Dù là Đông y hay Tây y, chỉ cần chữa khỏi bệnh đều là khách quý của nhà họ Cố.
Hạ Thuần Phong và Cố Chính Sinh đi gọi điện thoại. Chỉ chốc lát, hơn nửa giới y học ở thủ đô đều biết tin có một vị cao nhân đột nhiên xuất hiện. Vì vậy mà hồ nước tĩnh mịch bao năm cũng dậy sóng.
Lão Hạ và lão Cố đều khẳng định rằng người có thể chế ra loại thuốc này chắc chắn thuộc vào hàng có tay nghề xuất sắc. Bây giờ nhóm người chúng tôi đang chuẩn bị tới tỉnh X của các ông một chuyến đấy! Đến lúc đó còn phải nhờ ông dẫn đường...
Trương Khánh Dân lặng người. Ông không biết mình cúp máy thế nào, ngồi yên trên ghế hơn nửa tiếng ông mới lấy lại tinh thần từ trong nỗi khiếp sợ.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.